Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 557

Cập nhật lúc: 2024-10-29 06:11:39
Lượt xem: 18

Hiện giờ cả thôn thống nhất nuôi, coi như phần lớn là nuôi cho nhà máy cơ khí, nhưng hàng năm gom lại vẫn còn mấy con để cho thôn mình ăn đúng không?

Nhưng cũng có những người cảm thấy 100 con heo là ý nghĩ quá mức hão huyền, nhưng số đông đã đồng ý, bọn họ cũng chỉ có thể tiếc nuối bỏ qua.

DTV

Trương Phi Yến chỉ đơn giản là trừng to mắt.

"Ôi trời ơi, chuyện này đã đi đến đâu luôn rồi, thành ra như vậy thì làm gì có ai biết được những chuyện sau này." Cô ấy tự lẩm bẩm.

Đời này, cô ấy thật sự không biết trong thôn sẽ phát sinh chuyện gì, dẫu sao ngay cả chuyện lũ lụt có tới hay không cũng có thể thay đổi bởi vì Sở Thấm.

Đúng vậy, Trương Phi Yến cảm thấy hết thảy mọi thứ đều thay đổi vì Sở Thấm, người này quá mức thần kỳ, cô ấy không có cách nào thăm dò số mệnh của cô.

Nhưng...

Hình như chúng đang phát triển theo hướng tích cực đúng không?

Hiếm khi thấy đội trưởng Hàn làm việc như sấm rền gió cuốn. Ông ấy tìm sang thôn Tịnh Thủy bên cạnh hợp tác, chuẩn bị đi đến huyện kế bên mua gạch số lượng lớn.

Sau khi nhà máy cơ khí sửa sang đường đi, đường bọn họ đến phố huyện lại càng rộng rãi thuận lợi hơn.

Huyện nhà và công xã không có cách để mua được gạch, vì vậy phải sang huyện kế bên mua.

Sản lượng của huyện kế bên rất lớn, thật sự khiến nhóm người đội trưởng Hàn mong đợi mua được gạch.

Tiếc nuối ở chỗ lần này đội trưởng Hàn không thèm chần chữ nữa, nhưng gạch thì lại không dễ mua.

Hai người đặt hàng, xếp hàng suốt hơn một tháng, đến tận đầu tháng chín cuối cùng cũng mua được gạch.

Sở Thấm thấy vậy thì rất kích động, cô cũng muốn mua mà, cô thật sự muốn xây cái nhà sập xệ này thành một căn hai tầng để ở.

Haizz! Nếu trong thôn có gạch nung thì tốt rồi, Sở Thấm lại thầm than.

Đã có gạch ống, không bao lâu sau chuồng heo đã bắt đầu thành hình.

Chuồng heo được đặt ở nơi ngày trước sản xuất bếp lò khí gas, chiếm xấp xỉ 300 thước vuông đất.

Vốn chỉ có 200 thước vuông, thậm chí 100 cũng đủ, nhưng Sở Thấm lại khuyên rằng không chừng về sau phải tăng thêm. Sau đó không biết đội trưởng Hàn nghĩ đến cái gì mà vung tay, cứ thế mở rộng đến 300 thước vuông.

Sở Thấm cũng thấy có chút kinh ngạc, cô luôn cảm giác mình càng ngày càng khiến cho đội trưởng Hàn lớn mật hơn là sao nhỉ?

Không chỉ mua gạch mà còn phải mua dây kẽm.

Gạch để xây chuồng heo, dây kẽm thì dùng để rào quanh chuồng, rào thành một khu lớn, để cho 100 chú heo hạnh phúc kia được ở nhà to gạch ngói.

Dạo gần đây Sở Thấm bị phân công đi xây chuồng heo, cô vừa xây vừa rơi lệ trong lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-557.html.]

Không nghĩ tới không nghĩ tới, heo mà cũng được ở chỗ tốt hơn cô.

Thứ cô không hiểu nổi là, dùng đất bùn xây không được sao?

Đội trưởng Hàn ở bên cạnh trông coi, nghe được thắc mắc của cô liền nói: "Làm sao mà xây nhà bằng đất bùn được, lỡ như tường đất mà bị sụp thì không phải sẽ đè c.h.ế.t mấy con heo đó sao? Hơn nữa sức bọn heo cũng rất lớn, lỡ mà 100 con heo này phát sinh bạo động thì sẽ rất dễ húc đổ tường đất đó."

Ông ấy nói lý lẽ rất đanh thép.

Sở Thấm: "..."

Hóa ra người thì có thể mạo hiểm bị tường đất đè c.h.ế.t trong căn nhà đất, nhưng không thể cho heo sống với nguy cơ bị đè c.h.ế.t trong chuồng đất vàng đúng không?

Thật đúng là... trái ngược.

Trên thực tế, rất nhiều người trong thôn cũng cảm thấy như vậy.

Từ lão Đồ bên cạnh liền cười: "Sở Thấm ngốc quá, chúng tôi là người, gặp phải tường đất bị sụp sẽ chạy, heo thấy nhà sập thì có biết chạy đâu?"

Không chạy ư?

"Chạy thì sẽ chạy, nhưng có chạy được ra cửa không?"

Dù sao thế nào đi nữa heo cũng không thể có chuyện, đều phải ở trong chuồng gạch ngói.

Đúng! Cả thôn cũng cảm thấy như vậy.

Sở Thấm hoàn toàn không còn lời gì để nói!

Chuồng heo xây xong rất nhanh, từ khâu đào móng đến đắp mái chỉ trong thời gian một tuần ngắn ngủi, ngày khánh thành Kỷ Cánh Diêu còn tới thăm một chuyến.

Đúng lúc Sở Thấm đi ra từ chuồng heo, hâm mộ nhìn phòng trệt diện tích không nhỏ này, chỉ ước gì có thể cuốn chăn đệm dọn vào ở.

Kỷ Cánh Diêu: "Chà, xây thật không tệ."

Sở Thấm gật đầu một cái: "Đúng vậy, tôi cảm thấy cả người cũng ở đây được."

Cô nói xong mới phản ứng được, quay đầu nhìn, phát hiện lại là Kỷ Cánh Diêu.

Sở Thấm thấy rất lạ lùng: "Ngài tới đây làm gì vậy, kiểm tra?"

Kỷ Cánh Diêu: "Cô cứ gọi là ‘ngài’ thì quá lạ lắm đấy, tôi nghe không quen được."

Sở Thấm: "Được rồi, xưởng trưởng Kỷ tới kiểm tra hay sao?"

Kỷ Cánh Diêu không biết làm sao: "Không phải 'Ngài' thì là 'xưởng trưởng Kỷ'... mà thôi bỏ đi, tôi tới kiểm tra gì chứ, cũng đâu phải tôi bỏ tiền."

Loading...