Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 551
Cập nhật lúc: 2024-10-29 06:11:30
Lượt xem: 18
Sở Thấm lập tức đứng thẳng lưng, cô nhìn đội trưởng Hàn bằng ánh mắt "trẻ nhỏ dễ dạy".
Đội trưởng Hàn khựng lại mấy giây, sau đó ông ấy không thèm nhìn cô mà nói: "Chúng ta bỏ phiếu đi, xong rồi hãy nói đến vấn đề khác."
Sở Thấm xoa tay, khi nghe đội trưởng Hàn nói "ai đồng ý trồng bốn mươi mẫu đất giơ tay", cô lập tức giơ tay không chút do dự.
"Tôi đồng ý!" Cô lớn tiếng nói.
DTV
Nhưng hiện thực thật sự tàn khốc, ngay cả người suy nghĩ cởi mở như chú Kim cũng không giơ tay.
Trong số tám người, chỉ có một mình Sở Thấm đưa tay biểu quyết.
Sở Thấm cũng không nhục chí mà chờ đội trưởng Hàn hỏi tiếp.
"Ai đồng ý trồng ba mươi mẫu giơ tay." Ông ấy nói.
Lúc này có ba người giơ tay lên, bao gồm kế toán Kim, đội trưởng của tiểu đội thứ hai và chủ nhiệm phụ nữ.
Sở Thấm hơi ngạc nhiên, xem ra không phải tất cả mọi người trong thôn đều thuộc phái bảo thủ.
Đội trưởng Hàn tiếp tục hỏi: "Hai mươi mẫu thì sao?"
Lần này có bí thư chi bộ thôn và đội trưởng tiểu đội số một giơ tay.
Đội trưởng Hàn không hỏi tiếp nữa, rõ ràng chỉ có mình ông ấy và đội trưởng của tiểu đội thứ ba đồng ý trồng mười lăm mẫu.
Sở Thấm nói: "Vậy quyết định là ba mươi mẫu."
Thật ra cô đã dự đoán trước kết quả này. Nói thật, dù những người có mặt ở đây đồng ý trồng bốn mươi mẫu nhưng những người khác trong thôn có lẽ đều phản đối.
Ba mươi mẫu đã là giới hạn cuối cùng của họ rồi.
Vì vậy vấn đề này tạm thời quyết định như vậy, còn quyết định cuối cùng thì phải đợi sau khi mở đại hội trình bày với người dân trong thôn mới xác định được.
"Bàn về vấn đề nuôi lợn đi." Kim Tiến nôn nóng nói, rõ ràng ông ấy hứng thú với việc nuôi lợn và gà hơn.
Sở Thấm lập tức nói: "Tôi nghĩ nếu chúng ta muốn mở rộng quy mô nuôi lợn thì bắt buộc phải dời chuồng lợn sang vị trí khác."
Bí thư chi bộ thôn gật đầu: "Đúng vậy."
Đối với vấn đề này, ông ấy cảm nhận rất rõ, bởi vì nhà ông ấy cách chuồng lợn của thôn khá gần, lại còn nằm dưới gió cho nên mỗi lần có gió thổi qua, mùi hôi thối từ chuồng lợn sẽ lẫn vào trong gió, thật sự khiến người ta khó chịu.
Bí thư chi bộ thôn nói: "Nếu đã nuôi thì phải nuôi ít nhất năm mươi con, khi đó diện tích chuồng lợn bắt buộc phải mở rộng, không thể nào tiếp tục đặt ở vị trí ban đầu được."
Tiểu đội trưởng đội một: "Vậy nên đặt chuồng lợn ở đâu?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-551.html.]
Mọi người rơi vào trầm tư.
Đội trưởng Hàn nói: "Không thể dựng chuồng lợn ngoài thôn, phải dựng trong thôn, mà còn phải dựng ở vị trí cách xa nơi ở của người, vậy thì chỉ có mảnh đất ở phía bắc, nơi đặt lò chế biến phân lân trước đây."
Mọi người gật đầu, đó đúng là vị trí thích hợp.
Khoảng cách từ nơi đó tới thôn vừa vặn, không gần không xa, diện tích rộng rãi, khu vực núi xung quanh cũng không có dã thú nên rất thích hợp để nuôi lợn, thậm chí còn đủ chỗ để dựng một cái chuồng gà.
"Quyết định vậy đi." Đội trưởng Hàn dứt khoát quyết định.
Sở Thấm vội hỏi: "Thế nuôi bao nhiêu lợn?"
Đội trưởng Hàn: "Trước mắt cứ bắt năm mươi con lợn về nuôi, còn gà..."
Sở Thấm nói: "Tôi nghĩ chúng ta hoàn toàn đủ khả năng nuôi hai trăm con, sau này chúng ta còn có thể tự ấp gà."
Đội trưởng Hàn do dự: "Có nhiều quá không?"
Sở Thấm: "Không đâu, số lượng này sao có thể gọi là nhiều. Ông nghĩ kỹ lại xem ở nhà máy có bao nhiêu người, cho dù mỗi ngày một con gà đềừ đẻ một quả trứng thì số lượng trứng đó cũng không đủ để mỗi công nhân ở nhà máy mỗi ngày được uống một ngụm canh trứng."
Lời này dường như rất có lý.
Chủ nhiệm phụ nữ đương nhiệm của đại đội là Trương Anh Hoa, bà ấy hơi do dự: "Như vậy vấn đề vệ sinh rất quan trọng, nếu có một con gà bị nhiễm bệnh e rằng chúng ta sẽ lỗ sạch vốn."
Sở Thấm gật đầu: "Chính xác."
Trương Anh Hoa nói tiếp: "Hơn nữa số người được phân công tới chuồng lợn và chuồng gà phải tăng thêm, phân bảo nhiêu người cũng là vấn đề cần cân nhắc."
Sở Thấm tiếp lời: "Ít nhất là sáu người, ba người chăm sóc chuồng lợn và ba người chăm sóc chuồng gà."
"Phân ba người đến chuồng gà có nhiều quá không?" Có người đưa ra nghi vấn.
Sở Thấm chợt im lặng vài giây rồi nói tiếp: "Tôi nhớ từ mảnh đất kia đi tiếp về hướng núi Tú Nhắm có một cái áo mà nhỉ? Chúng ta có thể vây cái áo đó lại để nuôi một ít vịt hay không?"
Đội trưởng Hàn muốn sụp đổ: "Sao cái gì cô cũng muốn nuôi hết vậy?"
Sở Thấm nói thầm trong lòng: Bởi vì tôi muốn ăn hột vịt muối!
Nhưng nếu cô tự nuôi vịt ở nhà thịt quá nguy hiểm, tiếng vịt kêu lớn hơn so với tiếng gà, bị người khác nghe thấy thì rất khó giải thích.
"Dù sao chúng ta đã nuôi nhiều gà như vậy, cũng không thể thiếu vịt." Sở Thấm nói: "Nhưng mà quyết định cuối cùng là ở mọi người, đợi sang năm ngân sách của đại đội dư dả rồi nuôi cũng được."
Cô biết hiện giờ ngân sách của đại đội chắc là rất túng thiếu.
Thấy cô bằng lòng bỏ qua đề tài này, đội trưởng Hàn cũng vội vã lướt qua, ông ấy sợ nói một hồi Sở Thấm không chỉ muốn nuôi gà nuôi vịt mà còn đòi nuôi ngỗng, nuôi dê.