Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 541

Cập nhật lúc: 2024-10-29 06:11:13
Lượt xem: 11

Khi bí thư chi bộ thôn biết được chuyện thì mọi người đến nhà ngày càng nhiều.

Ngay cả khi làm việc quần quật trong vườn rau ở nhà, Sở Thấm cũng nghe thấy tiếng động.

Cô đứng thẳng dậy, lau mồ hôi trên trán, đưa tay lên che lông mày rồi nheo mắt nhìn về phía xa.

"Đang làm gì vậy ta?"

Mọi người không nghỉ ngơi ở nhà, mà thay vào đó là đổ bộ về nhà bí thư chi bộ.

Một lúc sau, chú Hoàng vội vã về nhà.

Cũng không biết ông ta nói cái gì mà một lúc sau, Hoàng Đậu Tử và thím Hoàng vội vã chạy ra ngoài, trông rất vui vẻ và phấn khích.

Sở Thấm càng ngày càng nghi ngờ, không nhịn được tiến lên hai bước, hét về phía nhà họ Hoàng: "Thím ơi, có chuyện gì vậy?"

Giọng nói của cô rất vang, thím Hoàng mỉm cười và nói: "Xưởng trưởng Kỷ của nhà máy cơ khí đến rồi, cậu ấy đến đây để xác nhận đất, mảnh đất gần rừng trúc trong thôn chúng ta được giao cho nhà máy cơ khí!"

Sở Thấm ngạc nhiên, đến chia đất?

Vậy tại sao lại vui vẻ đến như vậy?

Rồi cô suy nghĩ lại, mảnh đất bên cạnh rừng trúc không phải là mảnh đất hoang mà đến chó cũng không thèm hay sao?

Mảnh đất ấy có nhiều sỏi đá, rất khó chăm sóc, hơn nữa với thôn Cao Thụ thì vị trí đó vô cùng không tốt.

Nếu như muốn làm việc ở đó thì phải mất khoảng gần hai tiếng đồng hồ để lên đó, kết quả ở đó chỉ có chưa đến bốn mẫu đất. Tự dưng uổng phí công sức như vậy làm gì, không bằng cứ bỏ hoang nó đi.

Nhưng hôm nay, có thể đổi đi mới được coi là có giá trị.

Dù sao thì cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn, nhà máy cơ khí chiếm đất của chúng ta, mặc dù là chiếm hợp pháp, hợp quy tắc, nhưng có nên bồi thường một chút không?

Người dân trong làng rất vui vẻ, ai ai cũng cảm thấy rằng thôn Cao Thụ của họ cũng giống như những thôn bị chiếm kia. Vì vậy, nhà máy cơ khí chuẩn bị cung cấp cho thôn của bọn họ một chỉ tiêu công nhân và mở rộng cửa cho thôn của bọn họ.

Nhưng Sở Thấm lại cảm thấy không lạc quan lắm.

Bốn mẫu đất đủ để trao đổi bao nhiêu chỉ tiêu?

Không thể đổi lấy một cái nào.

Thật ra, cô nghĩ rằng người dân trong thôn không nên lúc nào cũng tập trung vào số lượng chỉ tiêu công nhân, dù sao thì cũng là công nhân tạm thời với mức lương hai mươi nhân dân tệ một tháng là rất nhiều đối với nông dân. Nhưng cô có một cách, nếu thành công thì có thể cho những người dân trong thôn trung bình hai mươi đồng lương mỗi tháng.

Cái gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-541.html.]

Cô nhìn mảnh đất dưới chân mình.

Một nhà máy lớn có thể thúc đẩy việc làm ở một số thị trấn lân cận cũng không phải là lời nói suông.

Việc làm ở đây không chỉ có nghĩa là làm việc trong một nhà máy, mà còn có những công việc khác.

Ví dụ, xử lý các đơn đặt hàng của nhà máy cơ khí.

Tất nhiên, đơn đặt hàng ở đây không đề cập đến đơn hàng phụ kiện họ cần để sản xuất sản phẩm, mà đề cập đến đơn đặt hàng mà họ cần dùng cho hậu cần.

Với nhà máy lớn như vậy, mỗi ngày cần cung cấp bao nhiêu lương thực, bao nhiêu món ăn?

Lương thực thì không sao, mua từ nơi khác rồi vận chuyển đến cũng được, dù sao món đồ này cũng bền.

Nhưng còn các món ăn thì sao?

Chưa nói đến thịt mà nhắc đến rau trước, số lượng nhu cầu rau dưa trong nhà máy chắc chắn rất lớn.

Tốt nhất là nhập hàng từ công xã của các thôn trang bên cạnh, nếu một thôn trang không tiêu thụ được thì hai thôn trang, ba thôn trang, còn không thì hai công xã, ba công xã.

Trong suốt một năm sẽ kiếm được rất nhiều tiền.

Đáng tiếc là tất cả mọi người không biết nếu họ không nghĩ đến điều này, hoặc không quan tâm đến điều này mà bọn họ chỉ chăm chăm lao đến chỉ tiêu công nhân.

Sở Thấm vô cùng buồn bực.

Nhưng Sở Thấm không biết là như vậy, rất nhiều người thật sự không ngờ tới, nhưng cũng có một số người có đầu óc thông minh, phản ứng nhanh, bọn họ mơ hồ nghĩ đến chuyện này. Nhưng sau khi suy nghĩ sâu xa, lại cảm thấy mình không có cách gì cho nên đành từ bỏ.

Tại sao lại không có cách gì?

Cần đất để trồng rau, nhiều loại rau thì cần nhiều đất hơn, bình thường trong thông sẽ không đồng ý chia quá nhiều đất để trồng rau.

Bây giờ là thời điểm mà lương thực được ưu tiên, trong mắt những người thông minh này xem ra có được một cánh đồng đầy đủ mọi loại lương thực mới tốt. Làm gì có nơi nào có thể trồng rau, sẽ không có ai yên tâm.

DTV

Nhưng Sở Thấm càng nghĩ càng thấy dễ chịu.

Nếu có thể, thì cô sẽ không muốn làm công nhân trong một nhà máy cơ khí chút nào!

Có lần cô hỏi đội trưởng Hàn, nếu trong nhà chỉ có một người như cô mà người đó lại đi làm công nhân trong nhà máy cơ khí thì nhà cô có bị thôn lấy đi không?

Kết quả là sẽ không lấy nhà, đất xây nhà cũng không, nhưng đất trồng rau thì có thể sẽ bị lấy đi.

Thật đáng sợ! Tóc của Sở Thấm dựng đứng lên.

Loading...