Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 468
Cập nhật lúc: 2024-10-28 19:02:47
Lượt xem: 16
Công việc trong nhà máy cơ khí thực sự rất vất vả, mệt mỏi hơn công việc bình thường rất nhiều.
Đương nhiên, đây là đối với người khác, đối với Sở Thấm mà nói chỉ là chuyện nhỏ.
Nhưng số tiền nhà máy cơ khí trả không nhiều, thậm chí có thể nói là có chút keo kiệt.
Những người lao động thời vụ như chú Sở chỉ được trả lương theo ngày, mỗi ngày chỉ được trả tám hào.
Đừng cảm thấy tám hào là nhiều, mấy người chú Sở chỉ được trả tiền không có phiếu.
Cho dù như vậy, vẫn có rất nhiều người muốn đến nhà máy cơ khí làm công nhân thời vụ, phần lớn là để dò la thông tin và làm quen với những công nhân chính thức của nhà máy, biết đâu sau này sẽ có cơ hội được vào làm trong nhà máy.
Sở Thẩm có đi hay không?
Cô nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Cháu đi, nhưng cháu không làm việc cùng mấy chú, cháu chỉ đi xem nhà máy cơ khí như thế nào thôi.”
Mặc dù chú Sở có hơi khó hiểu nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, có tiền không kiếm thì chính là kẻ ngốc.
Sở Thấm về đến nhà, bỏ đồ xuống và rửa tay, nhìn những quả hồng khô được buộc bằng dây thừng treo trên cọc tre phơi quần áo, không nhịn được mà khóe miệng hơi nhếch lên.
Những quả hồng chưa chín hẳn được Sở Thấm hái xuống, sau đó gọt vỏ, buộc cuống rồi đem đi phơi nắng cho khô, giống như những chiếc lồng đèn nhỏ được treo thành hàng, thực sự rất đẹp mắt.
Trong quá trình này, quả hồng sẽ dần dần teo lại, nước cạn đi, hàm lượng đường tăng lên, vỏ ngoài không còn là màu xanh mà từ từ chuyển sang đỏ sẫm, hương thơm của quả hồng trở nên đậm đà hơn.
Mấy ngày hôm nay Sở Thẩm thường xuyên ở bên ngoài, hôm nay mới trở về nhà, cô vừa mở cửa đi vào trong sân đã ngửi thấy mùi hồng ngọt ngào.
Vào trong nhà, Sở Thấm không đói lắm, cô gọt một quả táo để ăn.
Cô vừa cắn quả táo vừa ngẩng đầu nhìn trần nhà và các góc của ba căn phòng trong ngôi nhà của mình.
Việc dọn dẹp mấy ngày qua thực sự là dọn dẹp từ trong ra ngoài, Sở Thấm quét sạch bụi bẩn bám trên các khe hở của xà nhà, đứng trên thang lau sạch xà nhà.
Bây giờ ngôi nhà đã khoác lên mình một diện mạo mới, tưởng chừng như không có gì thay đổi nhưng lại có cảm giác mọi thứ đã khác.
Cụ thể mà nói, ngôi nhà đã “trẻ” ra vài tuổi.
Sở Thấm đang nghĩ cách trát xi măng lên nhà trong vòng hai ngày nữa.
Sắp tới trời sẽ càng ngày càng lạnh, xi măng phải được trát sớm, nếu không sẽ dễ khô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-468.html.]
Hai, ba tháng nay cô đã nhặt được rất nhiều bao xi măng, đây đều là đồ tốt, Sở Thấm không dám để trong nhà kho không biết khi nào sẽ sập đó, cô chỉ có thể chất thành đống ở góc bếp, tổng cộng có sáu bao, đủ để trát phòng ngủ và sàn phòng khách.
Nói đến trúng thưởng, trong hai, ba tháng qua, ngoài sáu bao xi măng, Sở Thấm thực sự có được một vài thứ đồ tốt khác nữa.
Ví dụ như hai đèn pin thông thường.
Bình thường ở đây có nghĩa là công hiệu của đèn pin giống hệt đèn pin do xã cung ứng bán ra, sau này Sở Thấm có thể sử dụng nó khi có chuyện gì xảy ra vào ban đêm và không còn lo lắng bị phát hiện.
Đáng tiếc nó vẫn không đi kèm theo pin.
Còn có sachima.
Đúng vậy, là sachima, tổng cộng có hai cân, Sở Thấm có thể dùng trong một tháng.
Điều hài lòng nhất là sachima được đóng gói riêng và thời hạn sử dụng được ghi trên bao bì lên tới ba tháng.
Những thứ còn lại là đinh sắt, kính vỡ và phiến đá xanh.
Những chiếc đinh sắt được thu về để bù đắp chỗ trống của việc giao nộp các công cụ bằng sắt và đóng khung gỗ cho kho thóc.
Kính vỡ được làm thành bẫy để đặt xung quanh sân trước và sân sau, càng nhiều càng tốt.
Về phần phiến đá xanh, Sở Thấm gặm một quả táo, dựa vào khung cửa nhìn ra sân trước.
Sân trước được lát đá xanh nhìn gọn gàng hơn nền đất trong nhà.
Cô đứng thẳng lên, đi về phía sân sau.
Lối đi giữa sân sau cũng được lát đá, nhưng hiện tại cô có tám phiến đá xanh đặt ở góc sân trước, cô thực sự không biết phải sử dụng như thế nào.
“Rộp.”
Sở Thấm cắn thêm một miếng táo, đầu óc quay cuồng.
Cô trợn tròn mắt, sau một lúc, cô quyết định sẽ dùng tám phiến đá xanh đó để làm một bể nước.
Làm thế nào đây? Tất nhiên là dùng xi măng để gắn chúng lại với nhau, sau đó đặt ở bên ngoài nhà bếp, sau này dùng để đựng nước hay đựng đựng thực phẩm đông lạnh vào mùa đông cũng đều rất tốt.
Sở Thấm hài lòng gật gật đầu, ném quả táo đã ăn sạch sẽ ra sau hàng rào sân sau, lũ gà lập tức vồ lấy, mổ vào lõi quả táo.
“Chỉ biết ăn, đẻ nhiều trứng hơn đi.”
DTV
Sở Thấm đứng bên cạnh hàng rào nhìn năm con gà.