Hôm nay trong đội tuần tra còn Tiểu Đường, Sở Thấm một vòng, dứt khoát cùng một chỗ với Tiểu Đường.
Ban đêm, gió mát mẻ hơn.
Sở Thấm vô cùng nhớ đèn pin của , nhưng trong đội tuần tra chỉ đuốc.
Vào mùa hè, cầm đuốc trong tay, nóng chịu .
“Này, đây là thứ mấy cô ?”
Tiểu Đường hạ giọng hỏi cô, trong bầu khí , ngay cả giọng của Tiểu Đường cũng tự giác nhỏ nhiều.
Sở Thấm giơ hai ngón tay, lộ vẻ mặt bất đắc dĩ: “Đây là đầu tiên , nhắc nhở một chút, công việc mệt mỏi, mà chính là tra tấn .”
Nhàm chán gì thú vị, hết tới khác nâng cao tinh thần trong suốt đường , mắt bốn đường tai tám hướng, cho nên tốn sức.
Tiểu Đường bĩu môi: “Thì là thế, khó trách cha đêm nay sống c.h.ế.t đẩy tới.”
Nói đến đây, ngáp dài một cái.
Ngáp hiệu ứng bươm bướm, bên cạnh thể ngáp theo, ngay cả Sở Thấm mới tỉnh ngủ cũng tránh che miệng ngáp một cái, chảy cả nước mắt.
Sở Thấm bầu trời đêm đen kịt, sờ ngực, cứ cảm thấy đêm nay là lạ.
“Chia năm đội, chia xong đội là thể .”
Sắp đến giờ, Tần Giang bắt đầu phân đội.
“Sở Thấm, Tiểu Đường, A Xung, còn , ở đội thanh niên tri thức, và hai em Cường Tử Học Minh, sáu một tổ, ... Đi đường nhỏ bên , đến gần nhà Sở Thấm tuần tra.”
Ông xong, đưa mắt về phía Sở Thấm : “Sở Thấm cháu tuần tra một , tuần tra thế nào cháu cũng , cháu nhớ quản nhé.”
Sở Thấm gật gật đầu, đó cầm đuốc rời .
Mỗi đội một , cô cảm thấy bối rối, khi xa thì tìm một cơ hội nhét đuốc cho Tiểu Đường.
Trên đường , một bóng .
DTV
Xem phần lớn dân làng đều trở về nhà chuẩn ngủ, thôn trang điện thì tối om.
Trong đội Giang Nhiễm, đề tài tuần tra tối nay gì bất ngờ xảy là chuyện trong thành phố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-446.html.]
Trong thành phố, luôn khiến cho những thanh niên nông thôn chỉ qua huyện là xa nhất như bọn họ nhiều mơ ước.
“Này, Giang Nhiễm, nhà cô gì trong thành phố?” Tiểu Đường tò mò hỏi: “Sao đến chỗ chúng ?”
Dù cũng rõ những thanh niên tri thức nghĩ như thế nào, nhưng vẫn kính nể.
Đây là đầu tiên Giang Nhiễm tuần tra, còn là thanh niên tri thức, đương nhiên chăm chỉ, trả lời qua loa lấy lệ: “Còn thể gì, nhà đều việc ở nhà máy.”
A Xung cảm khái: “Cả nhà cô đều là công nhân đó.”
A Xung tên thật Từ A Xung, là cháu trai của ông cụ Từ, bởi vì nhà họ Sở và nhà họ Từ cách gần, và nguyên chủ cũng coi như là bạn từ nhỏ.
thiết thì cũng đến mức, dù lúc đám bạn chơi cùng mười , đều là trẻ con cùng tuổi.
Cảm khái xong hỏi: “Nhà cô là nhà máy gì?”
Giang Nhiễm ngẩn , khỏi Sở Thấm, đó : “Là nhà máy thép.”
A Xung kinh ngạc: “Ôi chao, nhà máy thép, đấy là một nơi , nhà máy nhất tỉnh chúng chính là nhà máy thép.”
Nghe như , Giang Nhiễm chút kiêu ngạo.
.
Trước đây dám như , nhưng hai năm gần đây khi ngành thép tăng trưởng, các nhà máy thép trở thành điểm nóng.
Nhà máy quy mô lớn, phúc lợi , từng khất tiền lương, nuôi sống bao nhiêu nhân viên.
Giống như từ nhỏ tới lớn Giang Nhiễm lớn lên ở đại viện nhà máy thép, cha ông bà đều là công nhân nhà máy thép, nhà máy thép tất nhiên là nơi vô cùng .
“Nghe chút quen tai.” Cường Tử đột nhiên .
Tiểu Đường liếc mắt Sở Thấm, ý bảo: “Sở Thấm , đây cô cũng từng việc trong nhà máy thép , việc cô quên hết .”
Trong những cùng thế hệ với bọn họ, Sở Thấm năng lực nhất, từng đến thành phố, bọn họ ngay cả ngưỡng cửa nhà máy thép cũng từng chạm tới.
Cũng may nhà máy máy móc sắp xây dựng, điều khiến cho trong lòng nhiều thanh niên còn nghị lực và nhiệt huyết vui mừng khôn xiết.
Giờ phút trong đầu Sở Thấm chỉ tràn ngập chiếc giường lạnh băng, giường là chiếu trúc năm nay mới , vô cùng thoải mái, để ý tới lời bọn họ .
Càng tới gần nhà , cô càng .