Nghe thấy động tĩnh, Tiểu Bạch kêu "Gâu gâu gâu", Sở Thấm móc chìa khóa mở cửa, Tiểu Bạch lao về phía cô.
"Quay cho tao!" Sở Thấm quát nó: "Bên ngoài đang mưa đấy, đến lúc đó tao lau lông cho mày ."
DTV
Nói xong, cô đóng cửa, vội vàng nhà.
Cô lấy đèn pin , trong phòng ngủ, bật đèn, chiếu nóc phòng ngủ.
Chiếu xong, chiếu xuống sàn phòng ngủ.
Sở Thấm thấy trong nơi hẻo lánh nước, lộp bộp.
Quả nhiên, chỗ mảnh ngói mưa đá đập vỡ, mưa chảy trong phòng qua chỗ vỡ.
"Một cái, hai cái." Sở Thấm đếm, đỉnh phòng ngủ vỡ hai lỗ.
Cô tới nhà chính, nhà chính nhiều hơn, nhà chính ba lỗ.
Phòng bếp thì còn , cũng lỗ thủng.
Sở Thấm nên nên , chỉ thể may mà lỗ thủng ở giường, nếu giường của cô sẽ gặp tai họa.
Lần , khi trở về, còn tới nhà ăn một chuyến nữa.
Làm gì?
Nhận cơm và hạt thóc ẩm về.
Thật chuyện xử lý hạt thóc ẩm đối với Sở Thấm mà là cực kỳ thuận tiện.
... Bởi vì cô gian.
Cô đặt hạt thóc ẩm ướt trong gian, ba lô gian cực kỳ hẹp hòi, , là loại bỏ nước thừa trong hạt thóc một cách thông minh.
Tuy nhiên trong hạt thóc lượng nước, nếu Sở Thấm cũng dám để khoai lang trong đó.
Sở Thấm thần khí trong tay chỉ thể bí mật lén lút dùng, dù lương thực trong thôn bởi vì ngâm nước mà một phần trở nên mốc meo.
Cô thể nào đặt cảnh , cho dù tới lúc coi là thời điểm sinh tử tồn vong mắt , thì Sở Thấm tối đa cũng chỉ thể với đội trưởng Hàn đưa cho cô đa phần hạt thóc ẩm ướt.
Thật đội trưởng Hàn chăm sóc cô.
Đội trưởng Hàn buồn bực: "Cô nhất định nhận lượng hạt thóc ẩm ướt ngang nơi gia đình sáu, bảy, tám miệng ăn khác , sợ cô bận nổi."
Sở Thấm gật đầu chắc chắn: " chắc chắn. Ông đừng lo, có thể nhận thì nhất định cũng thể giải quyết ."
Đội trưởng Hàn cũng khuyên nữa, Sở Thấm vẫn đáng tin.
Thế là Sở Thấm đặt bao tải chứa hạt thóc ẩm ướt xe đẩy, đẩy xe đẩy về nhà. Đồng thời, xe đẩy còn đặt hộp cơm của cô.
Xong đó, đẩy xe đẩy nhà.
Sở Thấm lập tức lấy một ô trong gian , đặt hạt thóc ẩm ướt trong đó.
Tiểu Bạch còn cảm thấy kinh ngạc với hành vi thể khiến đồ vật biến mất bất cứ lúc nào của chủ nhân nhà nữa, nó chỉ tiến đến bên cạnh xe đẩy, ngửi hộp cơm.
Khi hạt thóc ẩm ước tiến gian, một dòng nước chảy theo ngón tay của cô xuống mặt đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-436.html.]
Chỉ một thoáng , bộ hạt thóc khô.
Cô đặt hạt thóc trong bao vải sạch sẽ, để thịt gà bỏ trong gian.
Trong nhà chính, ánh đèn.
Hạt thóc khô ráo trong tay Sở Thấm tỏa mùi hương riêng chỉ ở hạt thóc, cô thỏa mãn gật đầu, cột chắc mấy bao tải, đó phòng bếp nấu nước.
Sở Thấm vô cùng nghi ngờ nước ngâm nở , chỉ tay, mà hiện tại cũng đều nhăn nhăn.
Nấu nước, đồng thời nấu cho một bát canh gừng nồng đậm, cách nào, sợ sinh bệnh mà.
Vì thế, Sở Thấm còn cố ý chuyển thùng ngâm tắm cô mới ngoài để tắm sạch sẽ, chuyển về phòng tắm.
Trước khi canh gừng nấu xong, khứu giác của Sở Thấm mùi canh gừng nồng đậm chiếm lấy.
Cô mạnh mẽ đổ bụng, đổ xong tiếp tục uống.
Uống liền ba bát, rõ ràng cảm nhận nóng hổi mới thở phào, uống xong canh gừng thì tắm.
Sở Thấm ngâm nước nóng tắm gần nửa giờ, bởi vì trời tối như bưng, mỗi khi nước lạnh, cô quấn quần áo, mặc quần đùi phòng bếp xách một ít nước sôi đổ thêm trong đó.
Cộng thêm cô uống ba bát canh gừng, cuối cùng Sở Thấm ngâm hết hàn ý trong cơ thể ngoài.
Đêm khuya, gần mười một giờ.
Sở Thấm cầm đèn pin, cẩn thận từng li từng tí xem gà con mới ấp lâu trong nhà kho.
Gà con với lớp lông vàng mềm mại, Sở Thấm đặt trong hòm gỗ đặt rơm rạ, lúc đều an tĩnh.
Lần gà ấp trứng thành công, tất cả 18 quả trứng đều ấp nở, chỉ là hai ngày liên tục hai con gà c.h.ế.t yểu, hiện tại nơi tổng cộng 16 con.
Sở Thấm nghiêm túc một lát, mới trở về phòng ngủ.
Mấy cái lỗ trong phòng ngủ và nhà chính còn đang chảy nước, Sở Thấm cách nào, tạm thời cũng chỉ thể dùng thùng hứng lấy .
Cũng may lỗ hổng cũng lớn, ban đêm Sở Thấm chỉ cần đổi nước một là đủ.
Mệt nhọc một ngày, một đêm ngủ ngon.
Thôn Cao Thụ ngủ ngon, thôn Tịnh Thủy và thôn Lưu Lý cũng ngủ ngon.
Nơi khác thì .
Trận mưa to và mưa đá đột nhiên xuất hiện hủy hầu hết hoa màu trong đất, còn thừa mấy, khiến cuộc sống vốn giàu mấy rét vì tuyết lạnh vì sương.
Như công xã Dương Tử Câu.
Mưa đá rơi lộp bộp trong đồng ruộng bằng phẳng, bông lúa gió to mưa lớn thổi đến đổ rạp, mưa đá đập loạn một trận, trực tiếp đập bông lúa trong bùn.
Bí thư công xã Tần Văn Quân đau đầu thình thịch, đau đến mức cả đêm ngủ, bên cửa sổ, cơn mưa còn rơi đến lúc nào.
Năm nay thu lương...
Ai da! Tần Văn Quân nhớ tới chuyện trong thành phố bắt đầu ăn cám và rong để lót , khỏi suy nghĩ đến tính khả thi của việc phát triển rong.
vị bí thư từ trong thành phố tới dường như quên, nơi là nông thôn, nơi lên núi kiếm ăn.
Một cơn mưa, mang đến tuyệt vọng, cũng mang đến sinh cơ.