Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 435

Cập nhật lúc: 2024-10-28 10:53:01
Lượt xem: 23

“Lại sắp mưa rồi.”

Có người nói như vậy.

"Cũng không biết ông trời nghĩ thế nào nữa, chẳng lẽ mưa ngày xuân hạ đều giữ lại đến giờ mới rơi xuống à.”

“Sao tôi thấy đây có vẻ sẽ là một cơn mưa to nhỉ?”

"Như này, không phải mưa to thì gì? Ai da! Hoa màu mà chúng ta trồng trong đất, sau mấy trận mưa hôm nay cũng không biết sẽ giảm bao nhiêu sản lượng nữa, đầu năm nay đã không có nhiều."

Các thôn dân ở trong căng tin vừa đập lúa vừa nói chuyện.

Mấy chục thùng đập lúa đều bị mang đến căng tin, bên trong không thể chứa hết, chỉ được hai phần ba. Những thùng còn thừa đều để trong rạp gỗ dựng tạm thời trên đất trống ngoài căng tin.

Về phần nấu cơm, trong căng tin lúc này đương nhiên cũng có thím đang nấu cơm.

Đội trưởng Hàn nhìn các thôn dân làm đến khí thế ngất trời, nghe tiếng đập lúa không dứt bên tai, vào phòng bếp nói với mấy người thím Tú Hoa: “Hôm nay xào thêm chút trứng gà đi, nấu nhiều cơm một chút."

Để cho mọi người bồi bổ.

Ai da, nhìn xem mọi người ra sức, sao ông trời lại không thấy chứ.

Sở Thấm đang đứng gần chỗ cửa hông nhà ăn đập lúa, bởi vì hạt thóc ẩm ướt, lúc quơ bông lúa, nước trên bông lúa sẽ vẩy xuống mặt đất.

Bỗng nhiên, trời sáng lên.

Trong chốc lát, Sở Thấm có thể nhìn thấy cảnh sắc ngoài căng tin, giống như đang đứng giữa ban ngày.

Nhưng cũng chỉ trong chớp nhoáng này, không đến một giây, ánh sáng đã biến mất, ngay sau đó chính là tiếng sấm “ầm ầm”.

Rầm rầm...

Mưa đến.

Mưa to như trút nước, gió lớn càn quét mưa, mạnh mẽ càn quét vào trong căng tin, quần áo bị nhiệt độ trên cơ thể Sở Thấm sấy khô phân nửa lại ướt đẫm lần nữa.

Cô không tránh, chỉ trừng to mắt nhìn ra phía ngoài.

Vì sao?

Bởi vì cô nghe thấy tiếng rầm rầm pộp pộp.

Bỗng nhiên, đầu tiên là quả cầu như hạt đậu nành rơi trên mặt đất, chưa đến hai giây lại có viên nước lớn chừng quả trứng gà "Bộp" một tiếng, đập trên mặt đất thành một cái hố!

Bởi vì tiếng đập lúa vang động trời, dù là đám người trong căng tin hay là trong rạp gỗ ngoài căng tin đều chưa kịp phản ứng.

Mãi đến khi...

Sở Thấm trừng lớn mắt, hô to: "Mưa đá rồi!"

Trong căng tin lập tức lặng ngắt như tờ, tiếng nói chuyện và tiếng đập lúa đều biến mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-435.html.]

"Cái gì, mưa đá sao?"

Bí thư chi bộ thôn phản ứng lại đầu tiên, vội vàng chạy ra cửa nhìn ra phía ngoài.

Cố gắng đi cùng đội trưởng Hàn, đội trưởng Hàn từ trong phòng bếp nhanh chân chạy đến, cau mày, thần sắc rất nghiêm túc.

Bị Sở Thấm nói trúng.

"Lốp bốp!"

Mưa đá dần dần lớn hơn, mà gần như một hạt rơi xuống đều có kích cỡ lớn như quả trứng gà.

"Chậc! Cơn mưa đá này, tôi đã sống nhiều năm như vậy cũng chưa từng thấy cơn mưa đá lớn như thế." Có người che miệng kinh ngạc nói.

Còn có người nức nở nói: "Làm sao xử lý đây, đám hoa màu trong ruộng của chúng ta nên xử lý thế nào đây."

Ngoại trừ khoai lang sắp đào được, thì các cây nông nghiệp còn lại đều bị mưa đá làm ảnh hưởng, chắc chắn sẽ giảm sản lượng, có nhiều thứ có lẽ không thu hoạch được một hạt nào.

"Khóc cái gì! Đều tiếp tục đi đập lúa đi." Đội trưởng Hàn nói: "Chúng ta xem như may mắn, mấy ngày nay tốt xấu gì cũng thu được một đợt lương thực lớn."

Ông ấy cau mày thành hình chữ "Xuyên", nhìn chằm chằm vào mưa đá tròn vo trên mặt đất, vừa nghĩ không biết người thôn Lưu Lý đã về nhà chưa, vừa lo lắng cho hoa màu trong ruộng.

Sở Thấm lẩm bẩm nói: "Quả nhiên là mưa đá lớn như thế lớn, vậy nóc nhà mình sao xử lý được đây."

Đội trưởng Hàn: !!!

Phải, mưa đá lớn chừng quả trứng gà, có thể đập mặt đất thành một cái hố cạn, sao mảnh ngói có thể chịu được chứ.

Hơi thở ông ấy trở nên dồn dập, nhưng sao có thể xử lý được?

Không có cách gì cả.

DTV

Sở Thấm ngơ ngác sững sờ, lúc này cuối cùng cô cũng hiểu được vì sao tuần này mình luôn lấy mảnh ngói.

Nhìn đi, không phải đúng rồi sao?

...

Mưa đá vây mọi người ở trong căng tin, dù cho các thôn dân sầu lo tình hình nhà mình, cũng không dám tuỳ tiện đi ra ngoài. Chỉ có thể đội tấm ván gỗ trên đầu, chạy về nhà quan sát một chút, sau đó lại quay về.

Đây coi như là một cơn mưa đá cực kỳ lớn, bởi vì một lần mưa ròng rã hơn 40 phút.

Sở Thấm vô cùng hoài nghi cuối cùng không phải mưa đá ngừng rơi, mà là mây khiến mưa đá rơi xuống trôi đi, nơi khác vẫn còn đang mưa.

Các thôn dân thôn Lưu Lý nghĩ mà cực kỳ sợ. Ai có thể ngờ được, bọn họ vừa mới về nhà chưa đến hai phút thì mưa đá đã vội vàng rơi xuống.

Tuy nhiên may mà hiện giờ đang là giờ ngủ, cộng thêm trước mưa đá thì trời có đổ mưa to, nên ngoài trời cũng không có bao nhiêu người, lúc này mới khiến cho số người bị thuơng vì mưa đá chỉ đếm trên một tay.

Mưa đá đã ngừng, đám người bị vây ở trong căng tin cuối cùng cũng vội vàng chạy về nhà.

Sở Thấm chạy chậm một đường, không để ý tới chuyện có trượt chân hay không, chạy về nhà với tốc độ nhanh nhất.

Loading...