Chẻ một cái đến chín giờ tối.
Ở nông thôn, lúc xem như là đêm khuya.
Thôn yên tĩnh, cũng thấy tiếng nhà họ Hoàng bên sông nữa, mới nãy hai vợ chồng nhà họ Hoàng cãi , Sở Thấm say sưa.
Cô dụi mắt cay, duỗi thẳng , chậm rãi vặn cổ, phát tiếng vang nhỏ.
"A, thoải mái quá."
Vặn cổ xong, Sở Thấm vươn vai dậy, híp mắt phát tiếng than thoải mái.
Những mảnh tre kích thước giống chất chung một chỗ, chiếm diện tích khá lớn, đồ sộ.
Sở Thấm chuyển tới chuyển lui nữa, khi duỗi xong, cô xách nước tắm luôn.
Tắm nhanh, giặt quần áo cũng nhanh.
Tay chân Sở Thấm nhanh nhẹn, chín giờ rưỡi giường, đó bấm bảng hệ thống.
Con thỏ vội giết, chỉ là hôm nay Sở Thấm vẫn thử vận may một chút.
Trước mắt cô thể một tuần rút một và một tháng rút một , bởi vì rút tháng, Sở Thấm còn xoa xoa tay ấm, để bày tỏ sự trang trọng của việc rút tháng.
Sở Thấm thẳng ở giường, rút tuần .
DTV
Hộp mù trong máy hộp mù rút thăm tuần chuyển động, một lúc rơi xuống lối , Sở Thấm bấm nút nhận.
Là gì đây?
Sở Thấm kinh ngạc, mà là một con d.a.o găm!
Vừa thấy con d.a.o găm, Sở Thấm nghĩ mấy cách sử dụng, đôi mắt cô sáng lên.
mà, ánh mắt Sở Thấm đột nhiên cứng đờ, điều nghĩa là hệ thống cảm nhận nguy hiểm đang đến, nếu thì hộp mù lăn d.a.o găm?
Cô cảm thấy suy đoán của khả năng, điều khiến cô thêm lo lắng.
hiện tại lúc suy nghĩ nhiều như , Sở Thấm cảm thấy phần thưởng rút thăm hàng tuần cũng tệ, cô xoa tay, còn kịp nhận d.a.o găm rèn sắt khi còn nóng bấm rút thăm tháng.
[Chúc mừng chơi, qua kho lương " thể nào sông thể cạn đá thể mòn, mười năm tám năm là mộng" ×1! ]
Sở Thấm sửng sốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-424.html.]
Cô bật dậy: "Hả?!"
Có buff kho lương, qua bao lâu cô rút buff sản phẩm !
Ngay khi thấy phần giới thiệu, cô kho lương nhất định chức năng bảo quản. Vấn đề bảo quản lương thực là tâm bệnh của Sở Thấm, cũng là một trong vấn đề Sở Thấm cần giải quyết nhất lúc .
Dù ai thời tiết sẽ như thế nào, bây giờ thời tiết khô hanh, cũng nghĩa là năm hết tết đến thời tiết cũng khô hanh.
Hiện tại Sở Thấm sợ đủ lương thực để ăn, chỉ sợ lương thực dự trữ hư hỏng.
Giờ thứ , rốt cuộc Sở Thấm cũng cảm thấy yên tâm, dòng chữ bảng, Sở Thấm nhếch môi, "hahaha" mấy tiếng, lộ nụ rạng rỡ.
Cứ hễ rút thứ , Sở Thấm nóng lòng sử dụng ngay.
Dù dùng sớm ngày nào yên tâm ngày đấy, Sở Thấm bật đèn pin, xỏ dép sân .
Cô mở cửa hầm , tiếng chuông vang lên.
Chiếc chuông đúng là hữu dụng, đây là cô tìm ở công xã cho, treo ở bên trong cửa hầm, cửa hầm động một cái là thể thấy âm thanh.
Cô giẫm thang xuống hầm, bật đèn pin lên, căn hầm đột nhiên bừng sáng.
Sở Thấm chút khó xử, cô kho lương nãy to bao nhiêu, nhưng theo hiểu của cô về hệ thống, hệ thống tuy keo kiệt, nhưng đồ cho chắc chắn low, đặc biệt là những vật phẩm tháng. Cho nên cô kho lương lớn , nhưng chắc chắn sẽ nhỏ.
Vì thế, đặt nó ở mới là vấn đề.
Sở Thấm suy nghĩ một lúc, leo lên, chạy về nhà chính, lấy chiếc ba lô gian.
Sau khi dọn hết đồ , cô chạy tới hầm, mở một kho lương , cho hết lúa trong kho lương gian, đó đặt kho lương trở .
Sở Thấm vỗ tay hài lòng.
"Ồ!"
Sở Thấm trợn to mắt, quả nhiên cô đoán sai.
Kho lương của hệ thống lớn lắm, nhưng vẫn lớp gấp 1,5 kho lương ban đầu!
Vả cũng vạch đánh dấu, thậm chí còn kèm theo lọ múc gạo bằng tre, một múc là một cân.
Sở Thấm cầm đèn pin gần thử, sờ thấy gỗ mịn, bóng loáng, mùi gỗ nhẹ thoang thoảng, đặc biệt dễ chịu.
Cô xa ngắm thử, phát hiện một kho lương khác mặt trông vẻ thô sơ.
Ừm, thể rút một cái nữa thì !