Ngay lúc , Sở Thấm thích yên tĩnh đang cân nhắc xem nên đến nhà máy xem thử chúng với thím Sở .
Không nhà máy xây dựng nên như thế nào, khác với thím Sở, mục đích của Sở Thấm là một nhà máy quy mô lớn hình thành .
còn đợi Sở Thấm quyết định đ thì đội trưởng Hàn khi về từ công xã : "Trong thời gian cố gắng đừng ngoài, nếu bắt buộc thì nên tìm cùng, tìm theo một là đủ, ít nhất lập nhóm bốn năm mới ."
Ban đêm.
Xung quanh sân đập lúa cắm đầy đuốc, ánh sáng từ cây đuốc chiếu khắp sân đập lúa để thể quan sát rõ ràng biểu cảm của xung quanh.
Sở Thấm đảo mắt một vòng, biểu cảm của tất cả đều nặng nề, vẻ mặt nghiêm túc, đa dân đều đoán nguyên nhân.
Lý do đơn giản, là vì nạn dân xuất hiện.
, nạn dân vẫn còn ở đó.
Lẽ nào nạn dân bỏ ?
Thật là phần lớn nạn dân bỏ , chỉ còn một phần nhỏ thôi.
Theo lý mà thì chỉ một ít nạn dân cũng việc gì, ngặt nỗi nạn dân còn chỉ một hai nhóm.
Hiện tại hơn tám trăm đang sinh hoạt mảnh đất trống đó, đây là nhân tố bất lớn.
DTV
Đội trưởng Hàn nhíu mày: "Có lẽ những linh hoạt về thông tin cũng , sự kiện ở Hoa Khê xảy thì huyện phái công ăn xuống canh giữ ngay lập tức, điều khu vực của chúng đương núi nhiều, thể cạnh giữ giống như mấy chỗ đường lớn, nên cảnh giác hơn."
Sở Thấm: "?"
Cô nhếch môi, trợn mắt tỏ vẻ khó hiểu.
Biết cái gì chứ? Sao ông rõ ràng, cô chẳng hiểu gì cả!
lúc , lên tiếng hỏi thầy cô: "Đội trưởng, chuyện gì xảy ở Hoa Khê thế?"
Đội trưởng còn kịp trả lời, thím Trương lớn tiếng : "Vậy mà còn ư, ở Hoa Khê một đứa bé mất tích khi đang chơi cửa thôn."
Sở Thấm sửng sốt, là đứa bé đó bắt cóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-408.html.]
"Hả, là kẻ bắt cóc xuất hiện!" Người nọ ngạc nhiên nghĩ thầm khi về nhà dạy con , nếu việc gì thì ít ngoài thôn, thời gian mìn xuất hiện.
Thím Trương thở dài: "Nói thật, nếu chỉ đơn thuần là bắt cóc... thì , chỉ sợ đứa bé đó ăn thịt thôi, đói thì thể bất kỳ chuyện gì."
Quan trọng là ai đường chạy nạn từng xảy chuyện tương tự , suy cho cùng tại thời điểm chẳng nhà ai dư tiền lương thực, mìn bắt cóc trẻ con để bán cho ai chứ.
Sở Thấm cũng nghĩ thế.
Sắc mặt cô trắng bệch, thật cô từng gặp chuyện giống như .
Kiếp , cô từng thấy một đứa bé mang , nhưng bắt cóc mà chính cha của đứa bé bán nó .
Năm mất mùa, chẳng những lương thực mà còn lũ lụt, chính Sở Thấm cũng xém c.h.ế.t đói, ông nội của cô c.h.ế.t trong lúc đó.
Tuy kiếp cô nhiều về việc nhưng bây giờ , cô vẫn thể thích ứng . Giờ phút , Sở Thấm cảm thấy bản giống như về kiếp , cả cô lạng đến mức sắp run lên.
Sau khi giải thích xong, đội trưởng Hàn bảo tan họp.
Sau khi lấy bình tĩnh, Sở Thấm bước tới hỏi thím Sở: "Thím cũng chuyện ạ?"
Thím Sở gật đầu, vẻ mặt bà cũng tệ: "Sao thể chứ, nhưng cháu cũng đừng sợ, bắt ... cũng chỉ là do suy đoán thời. Thím công ăn lục soát tất cả các căn nhà ở khu vực đó, nhưng tìm gì cả."
Sở Thấm thở phào nhẹ nhõm: "Vậy chúng cũng cố gắng ngoài."
Thím Sở rầu rĩ gật đầu: "Có lẽ ."
mà... một điều Sở Thấm , đó là nếu tình trạng tiếp tục kéo dài, dù bọn họ ngoài cũng sẽ tìm tới tận nơi.
Những thôn xóm cạn kiệt lương thực chính là con dê béo , thể thu hút sự chú ý của nhiều .
Ánh trăng nhạt nhoà, ngôi thưa thớt.
Khi Sở Thấm về tới nhà, cô cảm thấy bản nắm bắt tin tức quá chậm, lúc bình thường thì , nhưng những lúc như thế thì việc đó chút nào.
Nếu cục diện hiện tại tới nước , cô cần chuẩn sẵn sàng một chuyện.
Ví dụ như công trình phòng ngự cô tạm thời bỏ qua một thời gian.