Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 388

Cập nhật lúc: 2024-10-27 14:39:45
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong, rẽ tới bên cạnh kênh nước, qua mảnh đất do phụ trách, cô thả cuốc xuống, đó gánh nước.

Lặp công việc của ngày hôm qua, ngày qua ngày khác, tuần qua tuần khác.

Đến nửa tháng , chắc là quen nên Sở Thấm phát hiện hình như mệt mỏi lắm.

Trước đó, lúc tan tầm mỗi ngày, cô như con cá c.h.ế.t khát bờ, nhưng giờ hơn nhiều.

Hiện giờ thể về nhà bình thường, khi về nhà còn thể chịu đựng hâm cơm và tắm rửa, ngoài việc ăn nhiều thì mấy thứ khác đều .

Cô cũng dần dần sức lực dư thừa, trông thể xông lên lấy mười sáu công điểm, cơ mà Sở Thấm nghĩ vẫn thôi.

Thật sự dám, mạng nhỏ của cô quan trọng hơn công điểm, giữ gìn lâu dài mới .

Đã trải qua mạt thế chân chính, Sở Thấm chỉ cảm thấy dường như thiên tai đáng sợ như .

Trước khi bước qua năm một nghìn chín trăm năm mươi chín, cô nghĩ bảy nghĩ tám, sợ thời tiết bất thường sẽ dẫn tới thu hoạch, do đó sẽ dẫn tới tình huống nhổ vỏ ăn, nhai cỏ thậm chí là đổi con cho để thức ăn.

Chỉ là Sở Thấm , tạm thời “cũng ” chỉ giới hạn ở thành phố của họ, huyện Tân Minh của họ.

Năm , huyện Tân Minh nổi bật lắm trong chuyện phóng vệ tinh, chủ yếu là vì nổi bật cũng nổi bật hơn .

Người dám báo một mẫu đất giá mười ngàn cân lương thực, trưởng huyện Tân Minh dám ?

Trưởng huyện huyện Tân Minh dám, trưởng huyện thậm chí sợ tới mức cả đêm ngủ yên.

Ông sinh là con cháu nhà nông, hề tin lời .

Cho nên huyện Tân Minh tranh giành danh dự gì, chỉ vững vàng ở giữa.

Ai ngờ điều khiến nhiều công xã huyện Tân Minh vẫn còn dư lương thực, hiểu là một ít nơi ở thành phố khác ăn sạch sẽ lương thực, đang chờ lương thực cứu trợ đây.

Lương thực cứu trợ? Nơi nào còn lương thực cứu trợ, khắp nơi cả nước đều đây. Vì huyện Tân Minh còn xem như đang sinh sống ở chốn đào nguyên gặp đợt nạn dân đầu tiên.

Tới lúc , dân sống cuộc sống dù ăn đủ no nhưng cũng đói chết, lu gạo trong nhà thấy đáy ở huyện Tân Minh mới phục hồi tinh thần .

Ồ, chợt hiểu , hoá bên ngoài đến mức .

Tin tức ở huyện Tân Minh thông, thôn Cao Thụ càng thông. Chỉ cần ai trong thôn ngoài tới huyện thành thì tình huống ở bên ngoài.

Ngày hôm nay tới tháng sáu.

Đã trồng cây giống từ lâu, cũng thể thu hoạch hạt giống rau, gần đây thôn Cao Thụ chỉ một công việc đó là cắt hạt giống rau.

Sở Thấm mơ cũng thấy cắt hạt giống rau, bởi vì nhanh chóng gieo những thứ khác đất trống nên trong thời gian ngắn cần nhanh chóng cắt xong hạt giống rau.

Chất lượng hạt giống rau năm nay coi như khá lắm , chỉ kém năm ngoái một ít thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-388.html.]

Đó là nhờ trong thôn tỉ mỉ chăm sóc, Sở Thấm thật sự hiểu Đội trưởng Hàn và những trong thôn ngầm chú ý tới hạt giống rau.

Nếu là cô thì chắc chắn sẽ tập trung nhiều thức ăn khi thời tiết bất thường, mà tăng hạt giống rau , đợi đến khi xong hạt giống rau mới lương thực khác.

DTV

đều như , Sở Thấm cũng cách nào, cô chỉ thể chăm sóc khoai lang nhà kỹ hơn.

Lúc trong thôn cắt xong hạt giống rau và đang phơi nắng, đội trưởng Dương ở thôn Tịnh Thuỷ kế bên thôn họ.

Dương Binh vội vàng tới, hỏi thẳng: “Lão Hàn, trong thời gian ông ngoài ?”

Đội trưởng Hàn gật đầu, đang gì đó, liếc thấy Sở Thấm tan tầm về nên kêu cô : “Sở Thấm, thu đám hạt giống rau ở sân đập lúa ?”

Sở Thấm dừng : “Chưa, Tiểu Đường còn phơi nữa.”

Đội trưởng Hàn vội vàng : “Đừng phơi, trời đen thùi lùi , chắc là sắp mưa đấy.”

Sở Thấm bĩu môi: “Đùa với ông đó, hôm nào trời cũng đen xì, hôm còn sét đánh, chỉ là ba hôm mà thể mưa một hôm cũng .”

Đội trưởng Hàn nhíu mày: “Thà cẩn thận một ít còn hơn sai lầm phút chót.”

Sở Thấm bất đắc dĩ, chỉ đành chịu mệt nhọc về, đó kêu Tiểu Đường thu hạt giống rau.

Đợi đến khi cô về, đội trưởng Hàn và đội trưởng Dương vẫn còn đang chuyện ở ven đường.

Sở Thấm cực kỳ tò mò nên bước chậm .

Đi tới phía , cô dừng bước chân.

Bỗng nhiên đầu, kinh ngạc há miệng.

Gì? Nạn dân?

Chỉ đội trưởng Dương hút t.h.u.ố.c lá : “Đợt đầu tiên một trăm hai mươi lăm , đều sắp xếp ở vùng ngoại ô ngoài huyện thành, gần công xã Hoa Khê. Đợi đầu tiên cũng , nhiều lắm, trong huyện cũng tạm thời dựng lều gỗ cho họ.

Ai đợt thứ hai hai trăm tám mười lăm , lão Hàn ông thấy , đó là thật sự thê thảm đấy. Mỗi dìu già dắt trẻ, dẫn theo cụ già, bản ma sát rách da chân cũng đẩy xe cho cụ già . Còn dùng sọt tre cõng em bé, cột chặt em bé, là sợ chú ý sẽ khác cướp ăn thịt. Ông xem, ăn đấy! Này, chuyện tới mức ?”

Đội trưởng Dương càng càng xúc động, n.g.ự.c phập phồng, trong lòng bất bình, cả đều run lên khi nghĩ tới cảnh .

Hàn định quốc sững sờ, ông phục hồi tinh thần .

Vài giây , ông trừng lớn mắt, khó thể tin : “Ông đùa đó chớ, .”

Phải rằng kho hàng trong thôn họ còn chất đống mười mấy bao tải lương thực đấy!

Hơn nữa ông dám chắc chắn, lúc từng nhà trong thôn đều còn dư thừa lương thực.

Dương Binh xoa đầu: “Nói dối ông lợi gì, những đó còn rời , đang ở cùng với đợt đầu tiên. , ông chuẩn , lẽ trong huyện sẽ đến mượn một ít lương thực.”

Loading...