Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 375
Cập nhật lúc: 2024-10-27 21:39:24
Lượt xem: 17
Sắc mặt Kim lão đại xanh mét: "Cái gì mà chê cười, bí thư bị họ mê hoặc nên mới cố ý thiên vị cho họ. Dương Tiểu Mãn đã gả đến nhà họ Kim chúng ta, chính là người của nhà họ Kim, cho dù là sống hay chết."
Bí thư công xã nhíu mày, bị lời này của ông ta làm cho có chút tức giận.
Trời ạ, đây là tên ngu xuẩn nào thế?
DTV
Sở Thấm nước mắt tuôn trào, lên tiếng: "Tôi là cô nhi, được tổ công tác phụ nữ chăm sóc. Rõ ràng tổ công tác phụ nữ người nói với tôi, phụ nữ không phải vật phẩm, không có thuộc về hay không thuộc về, cho tới bây giờ chỉ thuộc về chính mình. Chúng tôi không nói rằng mọi người ở Dương Tử Câu đều thế này, nhưng bầu không khí phong kiến mục nát đã thay đổi rất nhiều. Lời này của bác cả nhà họ Kim... Quá phong kiến, tình cảm của huyện chúng tôi dành cho đền thờ trinh tiết cũng bị lòng bác rắp ý xấu rồi."
Giết người không dao.
Sở Thấm vừa nói ra lời này, bí thư công xã cũng muốn khâu miệng cô lại.
Hết lần này tới lần khác cô gái này giống như không biết mình đang nói chuyện gì đó rất kinh người, vừa nói vừa rơi nước mắt, tự dưng làm cho người ta cảm thấy cực kỳ đáng thương.
Mà Sở Thấm bị người ta cảm thấy đáng thương, chỉ cảm thấy cổ tay áo mình bôi nước gừng quá nhiều...
Cô cũng bất đắc dĩ, thật sự cô cũng không muốn khóc mãi.
Thậm chí cô còn muốn cười, bởi vì bà Dương lúc trước chỉ là khóc khan, sống c.h.ế.t cũng khóc không nổi.
Sở Thấm thấy bà ấy nghẹn nước mắt đến khó chịu, lặng lẽ dùng ống tay áo của mình lau mắt cho bà ấy.
Vì thế nước mắt bà Dương ào ào chảy, từ sống c.h.ế.t không khóc được biến thành sống c.h.ế.t không dừng khóc lại được.
Nhiều tuổi như thế mà khóc dữ dội đến vậy, hầu như tất cả mọi người cảm thấy bà Dương thật lòng đau lòng cho đứa con gái Dương Tiểu Mãn này, thật sự là một người mẹ kế tốt.
Chỉ thấy dì Dương và cậu út Dương sửng sốt.
Trong lòng bà Dương lại tức giận mắng: Nha đầu c.h.ế.t tiệt này!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-375.html.]
Hôm nay Sở Thấm loạt sát một trận như vậy, cũng không phải chỉ vì chuyện dời mộ.
Chuyện dời mộ đã không thể ngăn cản được nữa, dù sao có thể ngăn cản chỉ có Kim lão nhị, nhưng Kim lão nhị đã không phải là người của công xã Hoa Khê.
Sở Thấm còn muốn làm sáng tỏ chuyện Kim Kim và Kim Ngọc sau này đều do dì Dương nuôi dưỡng.
Dù sao dựa theo tư tưởng hiện tại, người làm cha trời sinh có quyền quản lý đối với con cái, cho dù người cha này tốt hay xấu, cho dù người bố này là một tên súc sinh vô dụng không có trái tim.
Sở Thấm chỉ sợ dì Dương vất vả nuôi lớn Kim Kim và Kim Ngọc, sau khi đến tuổi có thể báo đáp thì một hai thì bị nhà họ Kim cắt ngang, cho nên mới trình diễn tiết mục này để hoàn toàn xé rách Kim Kim Kim Ngọc với nhà họ Kim.
Cô cũng không tin bản thân mình làm âm ĩ huyên náo công xã Hoa Khê long trời lở đất như vậy, giẫm thanh danh nhà họ Kim xuống đáy thấp nhất, khi nhà họ Kim không biết xấu hổ đến tìm Kim Kim và Kim Ngọc thì vẫn còn có người sẽ ủng hộ nhà họ Kim.
Thời gian dần dần trôi qua, đảo mắt đã tới một giờ chiều.
Bởi vì vở kịch hay này mà rất nhiều người không về nhà ăn cơm, chỉ canh giữ ở cửa khu làm việc công xã chờ kết quả cuối cùng.
Nhóm người Sở Thấm, nhóm người nhà họ Kim, đại đội trưởng và nhóm người bí thư chi bộ thôn, cùng với nhóm người lãnh đạo công xã.
Bốn người tụ tập trong phòng làm việc, dưới sự tranh luận kịch liệt, rốt cuộc nhà họ Kim cũng chấp nhận để Sở Thấm dời mộ Dương Tiểu Mãn đi.
Tất nhiên trong đó cũng có Tôn Tú ra sức, đối với ánh mắt c.h.ế.t người của ông cụ Kim và bà cụ Kim một hai khuyên giải Kim lão nhị, chọc cho Sở Thấm bên này còn có chút kinh ngạc.
Dì Dương tự nhủ trong lòng: Kim lão nhị làm người không ra gì, nhưng may mắn cưới được một người vợ tốt.
Bà ấy lạnh lùng nhìn vị Tôn Tú này là một người phụ nữ rất tốt, mặc kệ bà ấy khuyên bảo Kim lão nhị đồng ý dời mộ có suy nghĩ riêng hay không, nhưng trong mắt dì Dương cảm thấy bà ấy đang giúp đỡ chính mình.
Ngoại trừ chuyện dời mộ, Sở Thấm còn lấy bản thỏa thuận từ trong túi ra.
Thỏa thuận gì?