Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 328
Cập nhật lúc: 2024-10-27 10:47:00
Lượt xem: 28
Sở Thấm bắt đầu g.i.ế.c dê.
Chà, quá trình cũng khá quen thuộc, cô nhìn chằm chằm vào con giao g.i.ế.c heo dính đầy m.á.u bằng thái độ nghiêm túc, quyết định đợi lát nữa g.i.ế.c dê xong sẽ bỏ vào trong hộp mù.
Chẳng mấy chốc đã làm thịt xong dê, Sở Thấm lấy dê ra, cô chia số thịt dê còn lại thành hai phần rồi cất hết vào không gian.
Sở Thấm rửa thịt dê thật sạch, rửa xong lại ngâm nước, sau đó cho vào một cái nồi lẩu đợi hầm nhừ.
Vào mùa đông, tuyết rơi không ngừng, tất nhiên phải ăn súp lòng dê.
Sở Thấm hầm tất cả số thịt dê mà mình có, hầm đầy một nồi lẩu to, đến khi hầm gần nhừ cô thả một ít cẩu kỷ và củ cải vào, có thể sẽ ăn được trong ba ngày.
Làm xong những việc này, Sở Thấm gấp gáp trốn vào phòng ngủ. Vừa quay lại phòng ngủ, cô không nhịn được mà than: “A, thoải mái thật.”
Ấm thật, tựa như ngày xuân ấm áp.
Lúc xuống núi Bạch Thạch, Sở Thấm còn tiện tay hái thêm mấy nhành hoa mai, sau đó cắm vào bình gốm rồi đặt lên bàn sách.
Lò sưởi treo tường trong phòng đưa đẩy hương hoa mai dịu nhẹ đi khắp căn phòng.
Sở Thấm vui vẻ ngồi trước bàn làm việc, cô ăn hai cái bánh quai chèo, phủi tay mấy cái rồi mới mở ngăn kéo lấy cuốn sổ bên trong ra.
Sở Thấm ghi một dòng chữ trên trang giấy: Năm 1959, ngày bốn tháng một, vào xuân, bắt được một con dê trên núi Bạch Thạch. (Một trăm cân, thịt nặng sáu mươi cân, xương nặng hai mươi cân).
Bởi vì bây giờ trong nhà có nhiều đồ linh tinh, Sở Thấm đã cố tình sửa lại cuốn ghi chép một lần nữa và ghi lại mọi thứ một cách tỉ mỉ chính xác.
Sau đó Sở Thấm lại lấy thêm một cái bánh quai chèo, tay lật trang giấy trước.
Những thứ để ghi chép này hầu như là cô rút ra từ hệ thống trò chơi.
Trong đó, cô rút thăm trúng thưởng tuần hộp mù sáu lần, rút thăm tháng là hai lần.
Cô nhận được hai hộp mực từ hộp mù trong buổi rút thăm tuần, mà vừa hay mực nước này lại là loại có thể bơm vào chiếc bút máy cô bốc được từ lần trước, khá hữu ích.
Có cái điều này tốn mất hai lần rút thưởng tuần của cô, chưa kể hai bình mực đều khá nhỏ, sợ là chưa dùng được bao lâu đã hết cạn, thật chẳng lời chút nào.
Sở Thấm cũng nhận được một loại dầu ngao sò để trong vỏ ngao, to bằng nửa lòng bàn tay của cô.
Sở Thấm thấy khá lạ, bởi vì dầu ngao sò có thể giúp làn da trở nên dễ chịu, đặc biệt là vào hai mùa thu đông, bôi lên tay và lòng bàn chân là tốt nhất, có thể tránh việc chân tay bị rạn nứt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-328.html.]
Ngày rút trúng cái này cô đã vội vàng mở nắp ra dùng, giờ đã dùng hết một phần tư, hiệu quả cũng không tồi.
Thật ra có thể mua dầu ngao sò ở xã cung ứng, nó cũng không khác loại cô rút thăm trúng trưởng này lắm, nhưng cũng không biết là thành phần bên trong có giống nhau không.
Sở Thấm lại tiếp tục nhìn xuống, cô còn nhận được hai cái hộp sắt.
Đúng vậy, là hộp sắt rỗng, không có gì bên trong, hình vuông, chiều dài chiều rộng là hai mươi lăm centimet, khá cao, khoảng mười centimet.
Khỏi phải nói, so với mực nước thì Sở Thấm thích hai cái hộp sắt không này hơn.
Cô thật sự đang thiếu thứ để cất đồ!
Chưa kể hai cái hộp sắt này chỉ cần thiêu phí một lần rút thăm, thoả mãn tiêu chí hàng ngon giá rẻ.
Ai mà ngờ nhà cô lại có nhiều bình gốm nhất đâu.
Dường như số bình gốm mua lại không đủ dùng, nếu cứ như vậy Sở Thấm thật sự phải bắt tay vào việc nặn nung gốm.
Bây giờ hai hộp sắt được Sở Thấm dùng để cất đồ, một hộp dùng để cất bánh quai chèo cô vừa làm xong cách đây không lâu, đậy nắp thật chặt, có thể ngăn cách chúng với không khí bên ngoài, giúp bánh quai chèo giữ được sự xốp giòn.
Ngoài ra Sở Thấm còn nhận được bánh quy thông qua trò chơi. Nghĩ tới đây, Sở Thấm lại rầu rĩ, không biết nên xử lý đống bánh quy này kiểu gì. Ba lô không gian của cô không còn đủ chỗ nữa, mà đặt bánh quy ở ngoài lâu không ăn sẽ hư mất.
Hai phần quà rút thăm trúng thưởng tuần còn lại khá vừa ý cô, một là năm cân vôi sống.
DTV
Lúc mới rút được Sở Thấm cực kỳ bực mình, vôi sống ư?
Cô phải làm cái gì đây?
Mặc dù Sở Thấm mờ mịt không biết làm gì, nhưng vôi sống lại có tác dụng khử trùng vi khuẩn cực kỳ tốt, thỉnh thoảng có thể lấy để rắc ổ gà.
Ngoài ra nó còn có thể giúp trung hòa tính chua của đất.
Sở Thấm đọc sách học hành mấy tháng, cũng không phải là người không hiểu nổi tính trung hoà axit trong đất.
Cái còn lại là một tuýp kem đánh răng.
Coi như cô đã hiểu, khoảng thời gian này cô rút được khá nhiều vật dụng dùng hàng ngày.
Nhưng rút liên tục sáu lần mà không rút trúng gạch mái ngói, điều này khiến Sở Thấm đau hết đầu.