Ngay đó Sở Thấm chờ mong, nếu như đỉnh Thanh Tuyền cáo, lẽ cô thể bắt hai con, chiếc áo choàng lông cáo để mặc.
Hoặc là một cái đệm, đặt lót ở ghế xích đu trúc của cô, đến lúc đó mùa đông giá rét cô cũng thể ở ghế xích đu để phơi nắng trong sân.
Sở Thấm mặc sức tưởng tượng đến nỗi híp mắt nhưng việc cấp bách vẫn là xem những động thỏ động rỗng , bên trong thỏ .
Cô mang bao bố tới, chọn cửa động xong, đặt bao bố thỏa bắt đầu châm thuốc bắt đầu hun.
Khói mù sặc, Sở Thấm cố nén để ho khan, tập trung tinh thần động tĩnh trong động, lỗ tai của cô thể phán đoán con thỏ sẽ từ trong hang nào .
Sở Thấm nín thở, bỗng nhiên lông mày nhíu , tiếp theo nhanh chóng nghiêng tai lắng , giây tiếp theo hai tay gắt gao bịt chặt động thỏ ở cửa động bên .
“Mày thoát !”
Quả nhiên! Hai con thỏ chui từ trong hang.
Cô lên bên cạnh vài bước, dùng chân giẫm chặt miệng bao bố, nắm chặt miệng bao bố , hai con thỏ rừng.
Toàn bộ quá trình vượt quá ba giây, đáng tiếc vẫn để ba con thỏ chạy mất, Sở Thấm rõ đuổi cũng kịp nên đuổi theo.
Bắt thỏ chỉ xem như món khai vị khi đến đỉnh Thanh Tuyền, kế tiếp còn chuyện quan trọng .
Chuyện gì ư? Đương nhiên là khôi phục bẫy.
Thật Sở Thấm chút chột , ở núi cô đào nhiều cạm bẫy, e là phát hiện, cũng đội trưởng Hàn sẽ đoán ai cái bẫy nữa.
Sở Thấm vẫn là một đạo đức, cô bẫy bất chấp.
Sau khi Sở Thấm quyết định tạm thời đến đỉnh Thanh Tuyền nữa, bèn lấy mũi trúc trong cạm bẫy , chặt cây che giấu cạm bẫy, đồng thời cũng là gợi ý cho .
Bây giờ thì , đương nhiên là khôi phục bẫy .
Cũng những cái bẫy của cô bao nhiêu , thể còn lét nhặt đồ còn sót của cô.
Sở Thấm quyết định khi khôi phục bẫy, mỗi sáng sớm đều đến đây một chuyến, coi như là rèn luyện cơ thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-292.html.]
Đã lâu dạo đỉnh Thanh Tuyền, Sở Thấm dạo tỉ mỉ một vòng, thật sự phát hiện ít thứ .
Hôm qua càn quét núi rừng hẳn là gặp những thú hoang gây uy h.i.ế.p đến tính mạng , ví dụ như dê rừng. Cũng thấy những thứ mọc mặt đất, ví dụ như củ từ mọc dại.
DTV
Ánh mắt Sở Thấm cực kỳ sắc bén, từ xa cô thấy một bụi cỏ khô héo, mà bên cạnh bụi cỏ rõ ràng chính là dây leo.
Dây leo gì đây? Là dây leo của củ từ.
Củ từ là cái gì ư, đối với Sở Thấm mà đây chính là món ăn chính, còn là món chính thể tạo thành bột thuốc để bảo tồn lâu dài.
Sở Thấm là một thực tế.
Ở chỗ cô lương thực là nhiều nhất, mà lương thực của cũng thể chia thành đủ loại khác .
Không phân chia dựa theo ngon , mà dựa theo thời gian lưu trữ, dù cô cũng trải qua tận thế, cho nên thuộc phái thực dụng đến mức thể thực dụng hơn nữa.
Lương thực thượng hạng nhất chính là loại lương thực như lúa, nếu điều kiện cất giữ , thể cất giữ hai ba năm.
Thật thứ Sở Thấm thích nhất vẫn là lúa mì, đây chính là lương thực thiết thực nhất khi gặp thiên tai, thể cất giữ năm năm, kiếp Sở Thấm thử.
Thế nhưng địa phương cũng trồng lúa mì, Sở Thấm lấy tiếc nuối, cô thích ăn mì.
Ngoài lúa mì và lúa, còn ngô.
Bắp cũng coi là đồ ăn thượng hạng, là lương thực chính tiêu chuẩn, khi phơi khô cũng thể lưu trữ hai ba năm.
Mà giống như củ từ hiện tại cô đang chuẩn đào đây, xếp lớp giữa.
Rất tiếc khoai lang cũng thuộc lớp giữa, bởi vì nó giống như củ từ, khó lưu trữ lâu dài, thành bột.
Mà bột ở chỗ Sở Thấm cũng tính là món chính, chỉ tính là thức ăn thể lấp đầy bụng.
Món cấp thấp dĩ nhiên là bí đỏ, cho dù phơi khô, cũng chỉ thể cất giữ nửa năm.
Cho dù hiện tại Sở Thấm ba lô gian, thể cất khoai lang chiếm tỷ lệ lớn nhất trong nhà bỏ trong gian nhưng phân loại của cô vẫn đổi.
Sở Thấm lấy tinh thần, khi phân biệt vị trí thì bắt đầu lấy cuốc đào củ từ.