Ăn xong, Sở Thấm về nhà, trong nhà món thịt nai khô tàu mà cô nấu sẵn từ .
Vì thịt nai khó nấu nên sáng sớm cô sơ chế thịt và chuẩn sẵn các loại nguyên liệu khác, đến chín giờ, nhân lúc về nhà vệ sinh cô bỏ thịt nai nồi, bắc lên bếp hầm từ từ trong vài giờ, đến bây giờ thịt mềm rục.
Nước thịt nai kho tàu đặc sệt vô cùng hấp dẫn, Sở Thấm ăn nhiều tới mức bụng tròn xoe khiến cô tự cảnh cáo bản ăn nhiều như , ăn quá no đúng với nguyên tắc dưỡng sinh.
Cô bản khoẻ mạnh và sống thật lâu.
Sở Thấm tiếc nuối, tại con chỉ một cái miệng và một cái dày chứ, haizz!
Cơm nước xong, Sở Thấm nhổ cỏ trong sân để tiêu cơm.
Lúc xem con lợn đang ngày càng tròn lên như quả bóng, Sở Thấm kiềm lòng mà bật .
DTV
"Có vẻ nó phát triển hơn hai con lợn năm ngoái." Sở Thấm lẩm bẩm, lẽ năm nay cô bán một con lợn nặng một trăm ba mươi kilogram.
Chờ tới lúc bụng còn no căng, Sở Thấm tới nhà đội trưởng Hàn mượn xe đạp để tới xã Dương Tử Câu.
"Thím ơi, thím cần cháu mua giúp thứ gì ?"
Lúc Sở Thấm đạp xe ngang nhà thím Sở cô dừng hỏi.
Thím Sở còn xuất hiện thì chú Sở chạy .
Vẻ mặt ông hồi hộp, chú Sở hối hả bước tới mặt Sở Thấm, lén lút đưa tiền và phiếu cho cô và nhỏ giọng : "Tiểu Thấm, cháu mua giúp chú nửa cân rượu trắng nha."
Sở Thấm: "..."
Cô buồn bực: "Chẳng thím cho chú uống rượu ?"
Chú Sở: "Lẽ nào thím của cháu cho thì chú uống ? Đừng hỏi nhiều, nhớ mua cho chú đấy!"
Dứt lời, ông ấp hấp tấp đưa tiền và phiếu cho Sở Thấm.
Sở Thấm mặt đổi sắc cầm lấy tiền và phiếu, bấy giờ chú Sở mới lộ biểu cảm hài lòng.
Giây tiếp theo, thím Sở xuất hiện, chú Sở về dáng vẻ thường ngày. Ông ho khẽ vài tiếng về phía đường cái, vẻ mặt bình tĩnh, giả vờ như đúng lúc bản ngoài.
Thím Sở tiếng vội vàng đuổi theo, bà cũng hành động giống như chú Sở, đưa cho Sở Thấm hai tờ tiền và phiếu: "Mua dùm thím hai cân thịt nhé!"
Sở Thấm bất đắc dĩ, lén để lộ tiền và phiếu trong tay đảo mắt về phía chú Sở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-179.html.]
Thím Sở là ai chứ?
Bà là hiểu chú Sở nhất, đồng thời bà cũng hiểu Sở Thấm.
Thấy , thím Sở lập tức hiểu chuyện, bà tức giận : "Giỏi lắm Sở lão nhị, ông dám giấu tiền , chẳng ông đưa hết tiền cho , mà ông vẫn còn lén giấu..."
Sở Thấm tiếp, cô nhịn đổi phiếu gạo dùng để mua rượu đổi lấy phiếu thịt tay thím Sở, đó cô vội vã đạp xe rời .
Cùng lúc đó, chú Sở cũng chạy thục mạng về hướng ngược .
Sở Thấm ở xa vẫn thấy tiếng mắng chửi của thím Sở, mãi đến lúc khỏi thôn cô mới thấy gì nữa.
Giữa mùa xuân, cây cối xanh mướt.
Cỏ dại mọc lên ven đường, tươi nhất là xa tiền thảo, lẽ cô nên nhổ ít mang về phơi khô để dùng. Xa tiền thảo tác dụng thanh nhiệt giải độc .
Sau đó Sở Thấm thấy những đoá hoa đào nở rộ.
Cô từng nhận mấy cây đào nhưng bọn chúng một là quả, còn nếu kết quả thì cũng nhỏ, vị đắng chát, thể ăn .
Vì , trong mắt Sở Thấm cây đào là thứ vô dụng, còn bằng trồng xa tiền thảo khắp thôn.
Sở Thấm thưởng thức phong cảnh tới xã Dương Tử Câu, lâu cô ngoài thôn nên nhất thời cô cảm thấy thứ đều mới mẻ.
Nhờ đạo xe nên tốc độ của cô nhanh hơn, chỉ mất hai tiếng là tới xã Dương Tử Câu.
Sở Thấm tìm vị kỹ sư ngay mà gặp đại đội trưởng của đại đội xã Dương Tử Câu .
Đại đội trưởng của đại đội xã Dương Tử Câu họ Trịnh, tên Trịnh Đức Quân, là một đàn ông trung niên cực kỳ nghiêm túc.
Sở Thấm của nhà ông và gọi: "Đội trưởng Trịnh nhà ?"
"Tới đây!" Giọng một phụ nữ vang lên.
Sau đó cô tiếng phụ nữ đó : "Cha ơi, tìm cha."
Đội trưởng Trịnh bước , bề ngoài lẽ ông chuẩn việc, ông nghi hoặc hỏi: "Cô là ai?"
Sở Thấm vội vàng xuống xe và đáp: " là của thôn Cao Thụ, đội trưởng Hàn của thôn chúng bảo đến hỏi thăm ông xem thể mời vị kỹ sư đến hướng dẫn cho thôn chúng ?"
Lúc nãy, khi đường, cô thấy hoa màu của xã Dương Tử Câu thật sự phát triển khá , nên trong lòng cô bắt đầu nảy sinh nghi ngờ với lời của Trương Phi Yến.