Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 178
Cập nhật lúc: 2024-10-26 10:33:52
Lượt xem: 24
"Lúc nãy đã xảy ra chuyện gì vậy?" Sở Thấm hỏi cô ấy.
Trương Phi Yến mếu máo, nhỏ giọng nói: "Sao cô lại muốn mời kỹ sư kia chứ, cô ta còn tệ hơn tôi."
Sở Thấm khó hiểu nhìn cô ấy: "Khoan đã, sao cô biết?"
Trương Phi Yến trốn tránh: "Cô tin tôi đi, người này thật sự không đáng tín, vả lại mời người thì dễ nhưng người thì rất khó đấy."
Kiếp trước, kỹ sư mà thôn mời tới tại thời điểm này chỉ là một kẻ khoác lác, người nọ chỉ biết dùng lý luận để chiếm được lòng tin của người dân trong thôn.
Người nọ nói bọn họ đào đất chưa đủ sâu, mật độ lúa nước quá thưa, trải qua quá trình hướng dẫn của người nổi, cuối cùng lại khiến cho hoa màu bị bệnh.
Nếu hỏi Sở Thấm có tin hay không, thì câu trả lời là vừa tin vừa không.
Thật ra cô chỉ tin tưởng bản thân mình, cô không hoàn toàn tin lời Trương Phi Yến nói, không phải vì cô sợ cô ấy lừa mình mà Sở Thấm sợ ngay cả bản thân cũng không hiểu rõ mọi chuyện, thường dùng ánh mắt chủ quan để nhìn nhận vấn đề.
Nếu Sở Thấm tin tưởng hoàn toàn có thể sẽ khiến bản thân trở nên mù quáng.
Nhưng lời nói của Trương Phi Yến cũng có giá trị nhắc nhở, đến lúc đó cô sẽ chú ý nhiều hơn.
Vì vậy Sở Thấm cười nói: "Dù thế nào tôi cũng phải đến đó xem xét tình hình trước đã, biết đâu người ta đã bị người của thôn khác mời đi mất rồi."
Ngay lúc này, Trương Phi Yến cảm vô cùng bất lực.
Cô ấy đi về nhà trong tình trạng thấp thỏm không yên, cô ấy vốn cho rằng kiếp này trong thôn vừa đào kênh dẫn nước vừa bắt đầu cày bừa vụ xuân trước thời hạn thì sẽ có cơ hội tránh thoát việc mất mùa lương thực.
Vì thế, ngay khi cô ấy nghe được thông tin thôn của mình định mời kỹ sư nông nghiệp, trong đầu dường như có một tiếng nổ vang lên khiến cô ấy không kịp suy nghĩ gì mà vội vàng chạy tới ngăn cản.
Đáng tiếc là cô ấy vẫn không làm thay đổi được quyết định này.
Trương Phi Yến ngơ ngác về tới nhà, thím hai Trương mắng cô ấy mấy câu nhưng ngạc nhiên là cô ấy không hề trả lời mà chui ngay vào phòng.
"Lẽ nào chỉ có một mình Sở Thấm mới thay đổi được việc này?" Trương Phi Yến nhỏ giọng lẩm bẩm.
_
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-178.html.]
Sở Thấm thật sự quan tâm đến việc mời kỹ sư về thôn.
Buổi trưa là thời gian ăn cơm.
Nhà ăn trong thôn vẫn đang hoạt động, có vẻ như cả đội trưởng Hàn và bí thư chi bộ của thôn đều nhận ra lợi ích của việc mở nhà ăn vào ngày mùa, việc này không chỉ giúp đại đội nâng cao năng suất làm việc mà còn làm cho các đội viên thoải mái hơn.
Bằng không, hằng ngày mọi người đều bận bịu làm cho xong công việc, sau khi về còn phải nấu cơm thật sự rất mệt, đặc biệt là các đội viên nữ.
Thế nên nhà ăn vẫn tiếp tục hoạt động, các thôn dân cũng vui vẻ tiếp tục nộp lương thực.
Thực đơn hôm nay của nhà ăn vẫn là cơm độn khoai lang, nhưng rõ ràng lượng gạo đã nhiều hơn so với lúc trước, lượng gạo và khoai lang trong cơm xấp xỉ bằng nhau.
Thức ăn hôm nay vẫn là bắp cải nhưng nó được xào lên. Sở Thấm hơi tiếc vì không phải là dưa bắp cải, nhưng cũng không trách được, nếu cứ làm dưa bắp cải mãi thì nhà ăn sẽ không có đủ giấm.
Điều bất ngờ là hôm nay có đậu phụ.
Tuy trong cảnh đậu phụ có thịt bằm nhưng số lượng rất ít, chỉ có tác dụng tạo mùi.
DTV
Sở Thấm hài lòng hỏi thím Tú Hoa: "Hôm nay thôn chúng ta làm đậu phụ hả bác?"
Thím Tú Hoa gật đầu: "Trong thôn vừa có thêm một chiếc cối xay lớn bằng đá, người trong nhà ăn đã dành nửa buổi sáng để xay đậu."
Thật ra bọn họ rất muốn dùng lừa kéo cối xay, ngặt nổi thời gian này lừa phải xuống ruộng làm việc, mỗi ngày sau khi tan ca đều phải để cho chúng ăn ngon uống tốt và nghỉ ngơi đàng hoàng, sao có thể tùy tiện bắt chúng làm việc được.
Nói khó nghe một chút, trong thời kỳ này, những con vật như lừa, trâu và ngựa còn quý giá hơn con người.
Sở Thấm tò mò: "Có phải có chiếc cối xay bằng đá kia thì sau này thôn chúng ta sẽ mở cửa hàng đậu phụ không?"
Cô rất thích ăn đậu phụ, nếu có thể cô muốn được ăn món nó mỗi ngày.
Thím Tú Hoa cười nói: "Làm sao mở cửa hàng được chứ, thời gian này quá bận rộn, biết tìm đâu ra người làm việc đó chứ!"
Thế nhưng Sở Thấm lại cười tươi.
Nói vậy, sau khi khoảng thời gian bận rộn này kết thúc, chắc là sẽ tìm được nhân viên để mở cửa hàng đậu phụ.