Xã Dương Tử Câu áp dụng khoa học quá trình gieo trồng, đại đội trưởng của nơi đó mời một kỹ sư nông nghiệp về, đều kỹ thuật trồng trọt của giỏi.
Lời đồn chính xác... gà mờ, thật sự cách trồng trọt, cô tay sản lượng thu hoạch đúng là tăng lên nhiều.
DTV
Cô tư vấn cho các đội viên ở xã Dương Tử Câu nên đào sâu đến , thời gian nào gieo giống, các loại phân bón nên sử dụng ở các giải đoạn sinh trưởng lúa nước và cả các biện pháp phòng trừ sâu hại!
Phải mất một tuần thông tin về kỹ thuật trồng trọt của mới truyền đến thôn Cao Thụ.
Ngoại trừ những đứa trẻ ba tuổi, tất cả dân thôn Cao Thụ đều mệt như chó, gì còn thời gian ngoài thôn dạo.
Phản ứng đầu tiên của Sở Thấm là cướp !
Cô vội vã với đội trưởng Hàn: "Đội trưởng, thôn chúng cũng mời vị kỹ sư về hướng dẫn ."
Đội trưởng Hàn còn kịp trả lời thì một giọng vang lên cách đó xa.
Trương Phi Yến: "Không !"
Tóc cô rối bù, chứng tỏ cô chạy một mạch tới đây, ngay cả giày cũng mang ngược.
"Không , !" Trương Phi Yến lớn tiếng .
Đội trưởng Hàn đen mặt.
Hết tới khác, tại mấy cô gái nhỏ trong thôn của ông đều táo bạo như nhỉ?
Sở Thấm khó hiểu: "Vì ?"
Trương Phi Yến ấp úng, dường như cô cũng cảm nhận bản nên phản ứng như , cô do dự vài giây : "Trong thôn chúng nhiều những lớn tuổi trồng trọt suốt mấy mươi năm chỉ dựa kinh nghiệm, gì ai hiểu hơn họ chứ. Sao lời những trẻ tuổi , tất cả bọn họ đều là mọt sách, xưa nay chỉ trong văn phòng chứ hề xuống ruộng, lời họ tin ."
"..."
Sở Thấm cạn lời.
Tuy cô tự nhận bản nhân là nửa mù chữ nhưng cô cũng hiểu chuyện học tập hề giới hạn, núi cao thì sẽ núi khác cao hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-177.html.]
Các kỹ sư đều nghiệp trường đại học nông nghiệp chính quy, thiếu kinh nghiệm thì cũng , nhưng bằng cấp mà!
Người giúp cho hoa màu ở xã Dương Tử Câu phát triển tươi , hơn nữa cô cũng kỹ sư còn căn cứ các nguyên tố mà hoa màu đang thiếu để điều chế phân bón đơn giản, tài giỏi như thể bỏ lỡ .
vì Trương Phi Yến là ký ức về tương lai nên Sở Thấm đành nuốt xuống suy nghĩ trong lòng .
Cô tự hỏi lẽ nào trong tương lai sự cố gì xảy ?
Thật Hàn Định Quốc định mời vì kỹ sư về thời, bởi vì ông sợ đắc tội với đại đội xã Dương Tử Câu, dù cũng là do họ tốn công mời đến.
mà những lời vô nghĩa của Trương Phi Yến khiến ông d.a.o động.
Nghe Trương Phi Yến chỉ cần dựa kinh nghiệm của lớn tuổi trong thôn là đủ Hàn Định Quốc nảy sinh suy nghĩ khác: Chẳng năm nào bọn họ cũng dựa kinh nghiệm và kỹ thuật của lớn tuổi trong thôn, sản lượng thu hoạch mỗi năm vẫn chỉ bao nhiêu đó thôi ? Liệu họ nên thử đổi một năm , đúng lúc năm nay thôn họ đang sửa kênh dẫn nước.
Còn Trương Phi Yến vẫn khăng khăng với ý kiến kỹ sư là mọt sách, chỉ trong văn phòng.
Ánh mắt Hàn Định Quốc sáng lên: Có vấn đề gì chứ, ông ngưỡng mộ sách nhất. Kỹ sư lý thuyết, nông dân bọn họ hiểu về thực hành, chuyện mà?
Sở Thấm thể ngờ trong vấn đề Hàn Định Quốc trong thông suốt như thế, thậm chí cô còn suy nghĩ xong nên khuyên tiếp thì Hàn Định Quốc đưa quyết định, ông nghiêm túc : "Mời !"
Sau đó ông đầu Sở Thấm: "Vị kỹ sư là nữ, cô là chiến sĩ thi đua, nếu cô mời lẽ sẽ đồng ý."
Ông lo lắng một lão già như đến chuyện sẽ sợ hãi.
Sở Thấm khẽ mỉm , lập tức đồng ý.
Chuyện đúng là quá bất ngờ!
Hàn Định Quốc hài lòng rời , điều ông mới vài bước đầu dặn dò: "Nói năng lịch sự chút, cô nhớ hãy chúng sẽ cùng cấp thức ăn hằng ngày và chỗ ở trong thôn... À , cô đạp xe , nhất là hãy ngay trong chiều nay, nếu thể sẽ thôn khác cướp mất."
Sở Thấm giật .
Người thường đắn đo trái như đội trưởng Hàn hôm nay bất ngờ trở nên quyết đoán như , thật sự khác giật .
Lúc Sở Thấm lấy tinh thần và đang âm thầm cảm thán phát hiện Trương Phi Yến còn cảm thấy bất ngờ hơn cô.