Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 170

Cập nhật lúc: 2024-10-26 10:33:39
Lượt xem: 33

Hôm nay cô vẫn đào bùn đất, mương nước đầu tiên đã được đào gần một nửa nhờ sự chung sức của cả thôn.

Lúc đào xong thì dẫn nước suối trong thôn vào để chảy vào ruộng, sau này tưới nước sẽ thuận tiện hơn, biến ruộng đồng cằn cỗi trong thôn thành một mảnh ruộng có khả năng tưới tiêu tốt.

Sở Thấm thở hồng hộc làm việc, so với những người khác, cô ít khi ngẩng đầu lên, lần nào nhân viên tính điểm trông thấy cô cũng thầm gật đầu, cảm thấy mười điểm công hàng ngày của cô là xứng đáng, không phí nửa điểm nào.

Đội trưởng Hàn và bí thư chi bộ thôn đứng trên sườn núi, cầm bản vẽ nhíu mày nhìn tuyến mương nước trong kế hoạch.

Bí thư chi bộ thôn khẽ nhả khói rồi nói: “Tạm thời ngừng bên thôn phía tây lại đi, đào mấy chỗ quan trọng trước rồi nói sau.”

Hàn Định Quốc do dự: “Nhưng mấy năm trước thôn phía tây mới khai hoang, cần mương nước hơn.”

Bí thư chi bộ thôn lắc đầu: “Không đủ nước.”

Sông trong thôn bọn họ không lớn, thiên hướng suối nhỏ hơn, nguồn nước không dư dả lắm, bỏ được chỗ nào thì bỏ.

DTV

Hàn Định Quốc vẫn đang do dự, nhưng ông ấy chợt nhớ lời Sở Thấm từng nói.

Lúc đó ngày nào Sở Thấm cũng tìm ông ấy bảo sửa mương nước, còn cảm thán vận may của thôn kém như thế, nếu dòng nước trong thôn có thể chảy vào sông suối thì chắc mặt thủy lợi sẽ tốt hơn nhiều.

Sông Thượng Khê là dòng chảy chính của xã Dương Tử Câu, chảy quanh co từ trên núi, các nhánh nhỏ chảy qua các vùng trong xã Dương Tử Câu và thôn Tịnh Thủy, cuối cùng tụ lại thành sông Phù Giang ở huyện Tân Minh.

Thậm chí sông Phù Giang còn chảy qua rất nhiều thành phố, là nhánh sống chính trong tỉnh.

Hàn Định Quốc đột nhiên nghĩ nếu thôn có thể thông đường nước với sông Thượng Khê thì tốt biết bao?

Ông ấy vừa nghĩ thế đã không buông được, nếu khơi thông được thì phải đào một mương nước giữa hai dòng sông.

Chuyện này không thể so với việc đào mương nước trong thôn bây giờ, mương nước trong thôn lúc này cũng chỉ nhỏ thôi, còn đào mương nước giữa hai dòng sông là một công trình lớn.

Hàn Định Quốc suy nghĩ rất lâu.

Sau khi xong việc về nhà, Sở Thấm bỏ gà xông khói vào lồng hấp để chưng, sau đó cầm một cái bát to đến nhà ăn lấy cơm.

Nhà ăn nằm bên cạnh sân đập lúa, không xa nhà Sở Thấm lắm, lúc cô đến nhà ăn, bên trong đã có rất nhiều người.

Nhà ăn là nhà tầng trệt có diện tích khá lớn, sau khi vào có thể thấy khoảnh sân đủ để đặt mười cái bàn lớn, nếu cố sắp xếp thêm có thể đủ cho mười hai bàn.

Hai bên nhà ăn là các căn phòng nhỏ, mỗi phòng có thể đặt được khoảng hai cái bàn, người trong thôn ngồi đầy bàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-170.html.]

Phòng bếp ở đối diện cửa nhà ăn, diện tích khá rộng, giữa phòng còn có một phòng để đồ ăn, lương thực các thứ.

Có điều trong bếp chỉ có một cái bếp lò, trên bếp có hai cái nồi, bên cạnh có mấy cái lò nhỏ để nấu nước.

Sở Thấm bưng bát đến trước phòng bếp lấy cơm, sau đó nhìn liếc qua phía sau, đồ ăn hôm nay cũng không tệ lắm.

Cơm độn thêm rất nhiều khoai lang, khoai lang phải đến sáu phần, cơm được bốn phần.

Đồ ăn là rau cải trắng ngàn năm không đổi, các thím làm trong bếp thương người nên đổi thành muối chua.

Sở Thấm ngửi thấy mùi này lập tức cảm thấy thèm ăn, chỉ muốn ăn với cơm ngay.

Ngoài món đó ra còn có củ cải xào bã rượu.

Nơi này thích lấy bã rượu làm đồ ăn, đồ ăn nấu xong có màu đỏ trông cực kỳ ngon miệng.

Sở Thấm cực kỳ hài lòng, vui vẻ đi lấy cơm, còn bảo thím trong nhà ăn bỏ đồ ăn lên cơm cho cô.

“Cháu định về nhà ăn à?” Người lấy đồ ăn hỏi cô là thím Tú Hoa.

“Vâng, cháu ăn chậm lắm.” Sở Thấm gật đầu.

Thím Tú Hoa biết rõ về cô, cô gái Sở Thấm này thích yên tĩnh.

Bà ấy lấy đồ ăn cho Sở Thấm, còn múc cho cô thêm một muôi canh củ cải xào bã rượu hơn mức quy định.

Canh này khá ngọt, mùi cực kỳ thơm.

Sở Thấm cẩn thận bưng về nhà, thật ra cô cũng khá khác lạ, phần lớn người trong thôn đều chọn ăn ở nhà ăn.

Dẫu sao nhà ăn cũng náo nhiệt mà!

Vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm vui sướng đến mức nào chứ.

Người ăn cơm trong nhà ăn không rảnh rỗi, rất nhiều người cứ bưng bát chạy ra ngoài phòng tụm năm tụm ba lại cùng tám chuyện với nhau.

Trên đường từ nhà ăn về nhà, Sở Thấm khó có lúc được yên tĩnh.

Lúc về nhà, gà xông khói chưa chưng xong nên cô kiên nhẫn đợi khoảng hai mươi phút mới nhấc gà ra, tiện thể hâm nóng lại đồ ăn.

Tay nghề của thím Tú Hoa không tệ, dù nấu cơm tập thể với nồi lớn nhưng khong hề qua loa, dẫu sao Sở Thấm cũng thấy những món này không thua gì món cô nấu.

Loading...