Hàn Định Quốc sững sờ vợ , một lát mới : "Anh thấy hôm nay con bé dường như ý định g.i.ế.c một răn trăm . Em đừng chứ, từ khi con bé mang về nhà nhiều đồ ăn như , quả thật trong thôn ý đồ, con bé nổi giận đúng lúc."
Vợ đội trưởng lên tiếng: "Theo như thì nhất là sáng ngày mai chúng nên lan truyền chuyện giúp con bé càng rộng càng ?"
Hàn Định Quốc suy nghĩ một lát gật đầu: "Mọi giúp lan truyền ."
Ông xong còn bà một cái: "Dù bình thường đàn bà phụ nữ bọn em cũng thích tụ tập chuyện với mà. Em giúp Sở Thấm chuyện cũng xem là việc ."
Vợ đội trưởng hung hăng véo thịt bên hông ông : "Muốn c.h.ế.t , ai thích tụ tập chuyện hả?"
Bà thổi tắt đèn, kéo chăn lên ngủ luôn, thèm để ý đến đang bên cạnh nữa.
Đêm nay, hầu hết dân trong thôn đều đến mười một mười hai giờ mới ngủ, mà lúc Sở Thấm chìm mộng từ lâu.
Ngày hôm .
Cao Hướng Tùng đạp xe đến xã để mời cảnh sát đến, gần đến trưa thì hai vị cảnh sát đến thôn. Bởi vì tối hôm qua nhiều nhân chứng, vật chứng rõ ràng, chứng cứ xác thực cho nên hai viên cảnh sát nhanh chóng đưa hai em .
Bí thư chi bộ của thôn Lưu Lý và đại đội trưởng đến từ sáng sớm, mà cha nhà họ Châu thậm chí đến từ tối hôm qua. Cửa lớn nhà Hàn Định Quốc đóng chặt, thế nào cũng chịu mở, đến sáng sớm hôm nay bọn họ mới thấy Châu Minh và Châu Thông.
Sau khi đánh chửi một trận, vợ chồng nhà họ Châu đến mức nước mắt giàn dụa, cầu xin tha cho hai em.
Sở Thấm thể đồng ý chứ, cô thấy phiền phức, hôm nay còn đến núi Đại Nham để nhặt hạt thông.
Cô giải quyết xong chuyện , cô sẽ bỏ qua cho hai bọn họ , đày đến nông trường là chuyện thể đổi nữa, đừng hòng ai khiến cho cô đổi ý.
"Nhà chúng đền tiền cho cô!" Vợ chồng nhà họ Châu lóc cầu xin.
Sở Thấm nhíu mày: "Không cần, chuyện cứ theo pháp luật ."
Cô chắc như đinh đóng cột, thầm nghĩ: Nhà mấy còn nghèo hơn nhà , thể bồi thường cho bao nhiêu?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-128.html.]
Châu Liên cần mặt mũi mà cầu xin, cha giận cá c.h.é.m thớt mà tát cô mấy cái, đó chồng kéo về nhà nghỉ ngơi.
DTV
Sở Thấm cũng đóng chặt cửa, dù tiếng lóc ngoài cửa lớn cỡ nào, cô vẫn ở trong nhà thưởng thức hạt dẻ và chờ đợi.
Cho đến lúc cảnh sát đưa hai em nhà họ Châu và : "Gần đây chúng đang siết chặt , vì càng xử lý nghiêm khắc với trường hợp chạy tới nhà và ức h.i.ế.p phụ nữ sống một như thế , ít nhất là ở nông trường trong mười năm."
Sau khi nông trường chính là đến việc, lúc thể tù và ăn uống miễn phí .
Sở Thấm như xong thì cảm thấy hạt dẻ càng thêm thơm ngọt, mềm mại.
là giải quyết một nỗi lòng.
Bây giờ còn dám cảm thấy Sở Thấm là một quả hồng mềm và nhào nặn như thế nào cũng ? Còn ai dám nữa chứ.
Danh tiếng hung tợn của Sở Thấm nhanh chóng truyền đến khắp nơi, thậm chí chuyện càng truyền càng đúng sự thật. Bẻ gãy hai tay biến thành bẻ gãy hai chân, trói tay biến thành trói hai chân bọn họ treo ngược lên cành cây...
Cho dù thím Sở giải thích thế nào cũng vô dụng, hình như những tin đồn đổi thuyết phục hơn.
Sở Thấm còn thể gì? Cô chỉ thể là vượt qua khỏi mong đợi... Vậy cũng thôi.
chuyện dọa sợ dì Dương đến mức tự chạy đến thôn Cao Thụ, còn mang theo nửa con gà mái già và hầm cho cô.
Thậm chí còn chạy đến cửa nhà họ Châu ở thôn Lưu Lý với thím Sở để mắng thêm một trận, mấy họ suýt nữa đánh .
Mãi đến khi mùa đông đến, khi nhiệt độ giảm đáng kể, tin đồn mới dần hạ nhiệt.
Vì chú ý, Sở Thấm nghĩ tới nghĩ lui vẫn dám đến núi Đại Nham nhặt hạt thông.
Bây giờ cô ngày càng trở nên nhát gan, chủ yếu là do khái niệm "tập thể" đang dần sâu sắc hơn, việc đào góc tường tập thể là một vấn đề nghiêm trọng.
Vì , việc hái hạt thông trì hoãn cho đến cuối tháng mười một, hôm nay là ngày cuối cùng của tháng mười một.