Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 106
Cập nhật lúc: 2024-10-25 09:47:25
Lượt xem: 48
Nhà của Từ lão Đồ cách nhà chú Sở không xa, ngay ở phía sau nhà chú Sở, cho nên lời này của Sở Thấm không có vấn đề gì.
Vấn đề là: Hoá ra việc mổ heo này, nhìn nhiều mấy lần là có thể biết làm?
Sở Thấm không nói tiếp nữa, chờ dòng m.á.u đỏ tươi chảy gần hết thì lắc cái m.ô.n.g heo, sau đó xách m.á.u thùng m.á.u vào trong nhà chính.
Tiếp theo là cạo lông heo, lông heo rừng lại càng khó cạo.
Thím Sở nước nóng lên người con heo, lúc đổ còn phải khéo léo để da heo không bị nhũn, bà ấy vừa cạo vừa tưới nước cho Sở Thấm ở bên cạnh cạo lông.
Vì ăn, Sở Thấm cạo lông vô cùng nghiêm túc, chỗ xó xỉnh nào cũng cạo hết.
Heo rừng con không lớn, nhưng vẫn thuộc hàng da dày thịt béo, dù sao Sở Thấm cũng đã cạo quen heo rừng, nhưng thím Sở vẫn cảm thán nói: "Lông heo rừng khó cạo hơn heo nhà, lúc nấu cháu phải hầm lâu hơn một chút."
Sở Thấm gật đầu.
Cô dùng con d.a.o sắc bén phanh n.g.ự.c m.ổ b.ụ.n.g heo rừng, đầu tiên là lấy nội tạng ra để sang một bên trên mặt bàn, sau đó chia thịt các bộ phận khác nhau trên cơ thể con heo.
Trên người heo rừng không có nhiều thịt mỡ, thậm chí ít đến thương cảm, giống như trên người con heo rừng to kia toàn là thịt, con heo rừng nhỏ này đã tương đối tốt rồi.
Thím Sở chỉ cảm thấy hoa mắt, Sở Thấm chia cắt thịt heo vô cùng thuận tay, giống như đã g.i.ế.c mấy trăm con heo rồi.
Chỉ trong mười lăm phút, toàn bộ con heo đã được chia xong.
Sở Thấm bỏ một cái chân heo và quả tim vào chậu gỗ rồi nói: "Những thứ này thím lấy về đi... Kín đáo một chút, đợi cháu lấy cái bao tải đã."
Thím Sở vội vàng từ chối: "Đừng cho thím nhiều như vậy, cháu cho thím quả tim heo này là được, đúng lúc để thím hầm cho thằng nhóc thối Sở Kiến kia ăn."
Sở Thấm không nói lời nào, dứt khoát đi lấy bao tải, rồi dùng giấy dầu bọc tim heo lại, bỏ toàn bộ chân heo và tim heo vào trong tải, sau đó nhét cho thím Sở.
"Thím lấy đi!" Sở Thấm lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ: "Cháu còn nhiều như vậy cơ mà, không thiếu một ít này. Khoảng thời gian này quá bận rộn, ăn thêm chút thịt mới tốt."
Ngay sau đó cô lại nói: "Với cả nhiều như vậy cháu cũng không ăn hết, cháu đang chuẩn bị ngày mai xin phép nghỉ một ngày để ướp thịt đây."
"Cháu giữ lại..."
"Ai da, thím đừng nói nữa, cháu còn tính cho cậu út và dì mỗi người một cái chân heo." Sở Thấm nói gọn gàng dứt khoát.
Nghe cô nói vậy, thím Sở cũng không từ chối nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-106.html.]
Bà ấy lại bị Sở Thấm nhét cho rất nhiều máu heo, đến lúc về đến nhà bà ấy vẫn còn bối rối.
Nó giống như một giấc mơ.
Bỗng nhiên Sở Thấm săn được một con heo rừng nhỏ.
Đột nhiên mình nhận được mấy cân thịt.
Đợi chú Sở trở về, thím Sở choáng váng nói rõ chi tiết chuyện này, chú Sở sợ tới mức muốn kéo Sở Thấm tới đánh một trận.
Chú Sở nổi giận đùng đùng: "Đừng nghe con bé nói nhảm!Chắc chắn nó đã đặt bẫy trên đỉnh Thanh tuyền, gần đây vách núi Tùng Sơn toàn là người đi hái rau dại, lấy đâu ra heo rừng! Trừ khi bơi qua sông!"
Thím Sở thở dài: "Bây giờ tôi thật sự không hiểu nổi đứa nhỏ Sở Thấm này, gan lớn đến muốn mạng, nhưng hết lần này tới lần khác lại có thu hoạch mang về."
"Không được, tôi phải đi nói nó dừng lại..." Chú Sở đi tới đi lui trong sân, quên cả hút thuốc.
Thím Sở vội vàng kéo ông ấy lại: "Ông có thể đi nói, nhưng Sở Thấm là người có chính kiến, lại bản lĩnh hơn ông nhiều. Ông thử nghĩ xem..."
Bà ấy xoắn xuýt chỉ vào sát vách, chú Sở trong lập tức bình tĩnh lại.
Bà ấy hiểu, có nói cũng vô ích.
Trước kia bà ấy đã căn dặn nhiều lần như vậy, chẳng phải Sở Thấm vẫn chạy lên núi đấy sao.
Cô gái lớn có ý nghĩ của chính mình.
Đứa nhỏ Sở Thấm này cố chấp, lúc trước cố chấp chuyện hôn sự, c.h.ế.t sống không chịu, còn tình nguyện dọn ra ngoài ở.
Bây giờ lại cố chấp chuyện lên núi... Mặc dù có chút kỳ kỳ quái quái, nhưng cứ nghe theo cô vậy, nói cô cũng không nghe, tốt xấu gì cũng không trồng khoai lang trong núi giống Phi Yến nhà họ Trương, còn suýt chút nữa ngã gãy chân.
DTV
Nghĩ đến việc này, thím Sở lại không khỏi lo lắng.
Sở Thấm thường xuyên đi trên núi... Có phải là cũng trồng khoai lang trong núi không?
Hai đứa nhỏ này, đều thành niên rồi, tại sao chúng lại làm những việc khó hiểu như vậy? Mấy chuyện này sao có thể giấu được người lớn.
Chú Sở thở dài.
Ông ấy châm điếu thuốc, so với Trương Phi Yến gan to bằng trời trồng khoai lang trong núi, cháu gái này của mình sẽ chỉ đào hố săn thịt rừng, còn có thể giấu kín người trong thôn, rõ ràng là khiến người ta bớt lo một chút.