Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 642
Cập nhật lúc: 2024-10-21 18:39:02
Lượt xem: 9
Trương Thiên đã chi một số tiền lớn để nâng cấp sản phẩm trong công xưởng, kết quả dẫn đến chính là số lượng thu nhập sau thuế đã gây một cơn sốc lớn đến cho bí thư huyện và các lãnh đạo.
Sau khi nộp thuế năm nay lên, Trương Thiên đã công bố biện pháp cải cách cuối cùng ra ngoài, số lượng thu nhập sau thuế đáng kinh ngạc cộng với biện pháp quản lý cực kỳ sáng tạo đã thu hút phóng viên của “Nhật báo Song Điền” đến phỏng vấn.
Cũng may hiện tại đã đến cuối năm, hầu hết mọi thứ đã được xử lý xong, đây là thời gian rảnh rỗi nhất của Trương Thiên, cô đã đồng ý cuộc phỏng vấn của phóng viên.
Phần lớn đề tài phỏng vấn của phóng viên xoay quanh việc cải cách xưởng, Trương Thiên đã trình bày những vấn đề mà bản thân đã gặp phải những năm qua và cách giải quyết tương ứng, cuối cùng khi phóng viên rời đi, còn cố ý để lại thông tin liên lạc cho Trương Thiên, nói sẽ gửi một phần đến đây cho Trương Thiên sau khi bài báo được đăng lên.
Chờ phóng viên phỏng vấn xong, đã đến giờ tan làm.
Trương Thiên đơn giản sắp xếp lại bàn làm việc, đi đến căn tin mua mấy suất cơm mang về.
Chồng Triệu Tùng đã đến thủ đô làm việc, mấy ngày nay trong nhà chỉ có cô và hai đứa nhỏ, ban ngày để con ở nhà bà nội hoặc bà ngoại chơi, đến giờ nghỉ, Trương Thiên sẽ về nhà cùng ăn cơm với con.
Mặc dù công việc bận rộn, nhưng cô sẽ cố gắng hết sức dành thời gian ngoài công việc để ở bên cạnh con.
Hôm nay con ở nhà bà ngoại, khi Trương Thiên đến, vừa hay đến kịp giờ ăn cơm.
“Thật trùng hợp, hôm nay căn tin có bò kho và bánh bông lan mật ong, mẹ đặc biệt mang hai hộp về đây.” Trương Thiên cười tủm tỉm nói, thuận tay mở hộp cơm ra, đặt nó lên bàn ăn, đồng thời ôm lấy hai đứa trẻ đang đi đến bên cạnh.
DTV
Cô kề sát mặt với hai đứa nhỏ, hôn mỗi đứa hai cái, vui mừng nói:
“Cả buổi chiều không gặp, có nhớ mẹ không?”
Triệu Kim Sa được mẹ hôn mấy cái, vui vẻ cười to trả lời mẹ.
“Nhớ mẹ lắm! Mẹ có nhớ con và em trai không?” Cô bé cười hì hì nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-642.html.]
Trương Thiên vùi đầu thân mật cọ cô bé vài cái: “Sao không nhớ được, mẹ nhớ đến đau lòng luôn này.”
Triệu Kim Sa tức khắc trở nên vui hơn, tiếng cười thanh thúy như tiếng chuông bạc, đôi mắt cong thành hình trăng non, giống với khi Trương Thiên cười như đúc.
Triệu Vân Nhai từ khi còn nhỏ đã biết giữ bình tĩnh trước biến cố, bình tĩnh gật đầu: “Nhớ ạ.”
Mẹ thật sự quá dính người, cậu bé ngọt ngào oán giận trong lòng.
Trương Thiên cũng không biết trong cái đầu nhỏ của hai đứa nhỏ nghĩ cái gì, chờ mẹ bưng đồ ăn lên, cô nhanh chóng đi múc cơm, bao gồm cả hai đứa trẻ.
Hiện tại hai đứa trẻ đã có thể ăn đồ ăn cho người lớn, lúc ban đầu Trương Thiên sẽ đút cơm cho từng đứa, sau đó dần dần giảm số lần cho ăn, ngược lại để con tự mình ăn.
Trải qua hai tháng, Triệu Kim Sa và Triệu Vân Nhai đã có thể tự mình cầm chén ăn cơm.
Chẳng qua, đôi khi vẫn sẽ bị người thế hệ trước chiều chuộng đút cho ăn, Trương Thiên không ngăn cản, chỉ cần con có thể tự mình ăn cơm là được.
Người già thích đút cho trẻ con ăn là chuyện bình thường, thừa dịp hiện tại con còn nhỏ, thích cho ăn thì cho ăn, chờ đến khi tuổi của con lớn hơn, muốn đút ăn cũng không thể.
Trên bàn cơm, Trương Thiên và người trong nhà đang nói chuyện phiếm về cuộc phỏng vấn ngày hôm nay, nhưng dù thế nào cô cũng không thể tưởng tượng được, cuộc phỏng vấn ngày hôm nay sẽ khiến cho cuộc sống của cô thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Văn phòng nhật báo tại thành phố Song Điền.
“Bài báo lần này…” Tổng biên tập cầm bản thảo phỏng vấn của phóng viên ngày hôm nay mà không nói gì.
Phóng viên có chút thấp thỏm, thử hỏi: “Có vấn đề gì sao?”
Tổng biên tập trầm ngâm một lát, lắc đầu: “Khá tốt, chỉ có một điểm, xưởng trưởng Trương Thiên của xưởng sữa Hồng Quang thế mà lại nắm giữ một nửa tiền hoa hồng của xưởng sữa Hồng Quang.”