Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 60
Cập nhật lúc: 2024-10-16 11:05:11
Lượt xem: 31
Mà mấy vấn đề này cũng không khó giải quyết, có nhà của ông Hai hỗ trợ, lượng công việc rõ ràng đã giảm bớt đi rất nhiều.
Vấn đề chính lại nằm ở người đầu bếp làm bàn tiệc.
Ai cũng không nghĩ tới vấn đề vốn cho là dễ dàng nhất thế nhưng lại trở thành vấn đề khó giải quyết nhất.
“Đầu bếp Lý bị gãy chân rồi hả?”
Trương Vệ Quốc nhịn không được mở to đôi mắt.
Trương Kiến Quân con trai cả của ông Hai bày ra vẻ mặt đau khổ.
“Đúng vậy, nghe nói buổi tối một tuần trước đầu bếp Lý ra ngoài đi tiểu, ai ngờ lại bước hụt một cái, không may ngã gãy chân, hiện giờ vẫn đang nằm trên giường không thể nhúc nhích.”
Vì để xác định chuyện này là thật hay giả, ông ấy còn đến tận nhà đầu bếp Lý để nhìn xem, nhưng kết quả lại không hề khác biệt so với những gì bên ngoài đang đồn.
Trương Vệ Quốc lau mặt, suy nghĩ một chút:
“Đầu bếp Vương thì sao? Ông ấy có thể tới không?”
Chỗ của bọn họ chỉ có hai người này là nấu được tiệc ngon, mọi người nếu không mời đầu bếp Vương thì sẽ đi mời đầu bếp Lý.
“Đầu bếp Vương bị cảm, hôm nào cũng ho khan rồi hắt xì, làm sao dám để ông ấy tới nấu tiệc cơ chứ? Nhỡ may đang nấu lại hắt xì một cái, như vậy chẳng phải cả nồi đều là nước miếng của ông ấy sao?”
Trương Kiến Quân cũng rất khó chịu, ông ấy vừa xác định đầu bếp Lý không tới được thì lập tức đi tìm đầu bếp Vương, ai ngờ đối phương thế nhưng cũng xảy ra vấn đề.
DTV
“Vậy thì nguy to rồi!”
Trương Vệ Quốc hung hăng vỗ vào chân một cái.
Ngày mai đã phải bắt tay vào chuẩn bị, vậy mà bây giờ ngay cả đầu bếp cũng chưa xác định được, như thế thì phải làm sao bây giờ?
Đối với vấn đề phát sinh đột ngột này, Trương Thiên đã nảy ra một ý tưởng.
“Chúng ta mời đầu bếp của tiệm cơm Quốc Doanh tới hỗ trợ nấu bàn tiệc được không ạ?”
Cô lên tiếng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-60.html.]
Dù sao cũng là đầu bếp của tiệm cơm Quốc Doanh, kỹ năng nấu nướng tuyệt đối là hạng nhất, không có lý nào lại không nấu được một bữa tiệc rượu ở dưới nông thôn.
Mấy người Trương Vệ Quốc cũng ngây ngẩn cả người.
“Người ta chính là nhân viên của tiệm cơm Quốc Doanh đó, sao mà chịu tới chỗ chúng ta làm bàn tiệc chứ?”
Bọn họ cũng có chút xúc động, dù sao đó chính là đầu bếp của tiệm cơm Quốc Doanh, nếu có thể mời đối phương tới làm bàn tiệc, thì đúng là cực kỳ có mặt mũi.
Trương Thiên nhoẻn miệng cười:
“Để con đi hỏi thử xem sao.”
Muốn yêu cầu ai đó làm việc, thì tất nhiên phải chuẩn bị sẵn sàng.
Trưa hôm đó Trương Thiên đã đạp xe đạp của nhà kế toán Tiền đi đến huyện thành.
Vì để bắt kịp thời gian, cô đã vờ như không thấy dáng vẻ không nỡ của kế toán Tiền khi bản thân mượn xe, một đường nhanh như điện đạp xe rời đi.
Không thể không nói trong nhà mà có một chiếc xe đạp thì ra ngoài sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, hành trình vốn phải mất hơn một giờ, lúc này lại chỉ mất hơn 20 phút là đã đến nơi.
Cô đi một mạch không ngừng, đầu tiên là chạy tới nhà anh Hai nói cho họ chuyện anh Cả đã trở về, còn có hôn lễ sẽ tổ chức vào ngày 26.
Ngay sau đó Trương Thiên lập tức đi đến tiệm cơm Quốc Doanh tìm chị Lý.
Chị Lý làm việc ở tiệm cơm Quốc Doanh, tiếp xúc với đầu bếp Chu nhiều nhất, cũng hiểu biết đầu bếp Chu nhất, Trương Thiên muốn từ chỗ của chị ấy tìm hiểu xem nên làm thế nào để năn nỉ đầu bếp Chu, để ông ấy chịu về vùng nông thôn làm tiệc rượu.
Hôm nay là thời gian làm việc, Trương Thiên vừa vào cửa đã thấy chị Lý ngồi ở phía sau tủ đan áo len, tiệm cơm cũng không có bóng người, rất vắng vẻ.
Trương Thiên bước nhẹ tới, đứng ở phía trước tủ.
“Khụ khụ!”
“Muốn ăn gì thì tự xem đi, muốn gọi món nào thì nói tơi.”
Chị Lý không hề ngẩng đầu lên, động tác trên tay cũng không có dấu hiệu dừng lại.
Trương Thiên nhướng mày, khẽ cười nói:
“Chị Lý, là em đây.”