Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 560
Cập nhật lúc: 2024-10-21 06:13:19
Lượt xem: 11
Trương Mạch Đa trông mong nhìn Trương Đại Ngưu, mong nhận được vài giải pháp từ người đã làm đại đội trưởng mấy chục năm.
Đúng lúc này, tiếng ồn ào ngoài cửa bỗng lớn hơn, thậm chí còn trở nên hỗn loạn.
Trương Thiên nhìn ra ngoài, thấy Trương Học lái máy kéo xông vào.
Sắc mặt anh ta trắng bệch, môi nứt nẻ, ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm Trương Mạch Đa rồi lớn tiếng nói:
“Đại đội trưởng, mẹ của Bao Tử treo cổ rồi!”
Trong phòng lập tức im lặng, sau đó mọi người nhanh chóng chạy ra ngoài, chạy về phía nhà Bao Tử.
Bây giờ lại có người tự tử rồi! Trương Mạch Đa đau khổ đến muốn nôn ra máu.
Trương Thiên đi sau cùng, cô cùng ông nội Trương Đại Ngưu vội vàng đi đến nhà Bao Tử.
Chưa đến nơi đã nghe thấy tiếng khóc xé lòng, khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo.
Trương Thiên nhìn qua, thấy nhân viên y tế đại đội đang làm hô hấp nhân tạo cho mẹ của Bao Tử, bên cạnh là ba của Bao Tử và vài đứa con dâu con trai đứng ngơ ngác, như thể hồn cũng bay mất.
Nhân viên y tế đều đặn ấn n.g.ự.c mẹ của Bao Tử, một, hai, ba…
Khi mọi người đã mất hết hy vọng, mẹ của Bao Tử bỗng hít một hơi.
“Hự… Khụ khụ khụ…”
Bao Tử luôn đứng ngơ ngác bị tiếng ho này đánh thức, anh ta ôm mẹ khóc nức nở.
“Mẹ ơi! Sao mẹ nỡ lòng bỏ chúng con mà treo cổ tự sát như thế! Nếu không nhờ thím Triệu đi ngang qua phát hiện kịp thời, con đã mất mẹ rồi…”
Mẹ của Bao Tử được con ôm lấy, một lúc sau mới hồi phục lại, nước mắt rơi lã chã.
Bà và con cùng ôm đầu khóc, tiếng khóc thê lương mang theo chút tuyệt vọng:
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-560.html.]
“Mẹ cũng không còn cách nào khác, lần này bị họ Triệu lừa hết tiền rồi, ngoài tiền tiết kiệm của nhà mình, còn có tiền chuẩn bị hậu sự của cậu và ông bà ngoại con, giờ hết sạch rồi, mẹ biết nói sao với họ đây?”
Ba của Bao Tử đứng bên cạnh thở dài, cúi xuống vỗ vai vợ, mắt đỏ hoe:
“Chúng ta vẫn còn sức, thật sự không được, thì tự kinh doanh, lên thành phố mua ít rau xanh lương thực, chắc chắn sẽ kiếm lại được số tiền đó.”
Con trai con dâu cũng xúm lại an ủi.
“Mẹ, chúng ta cứ từ từ mà trả, nhà mình nhiều người, lại có đất mới chia, năm nay chúng ta trồng ít cây đặc sản mang đi bán, chắc chắn sẽ nhanh chóng trả được tiền!”
“Đúng vậy, mẹ đừng lo, chúng ta đồng lòng, nhất định sẽ giải quyết được vấn đề!”
Mọi người xung quanh nhìn cảnh gia đình này từ khóc lóc đến tràn đầy hy vọng, cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
Người đã được cứu sống, việc cần xử lý tiếp theo là lấy lại tiền gửi, đưa Triệu Hữu Đức ra trước pháp luật.
Việc này tạm thời chỉ có thể giao cho cảnh sát làm, còn cán bộ đại đội phải làm việc thứ hai, đó là giải quyết vấn đề cuộc sống tương lai của những người bị lừa.
Phải biết rằng sắp tới là vụ xuân, những người này đều đã chia đất, muốn chăm sóc tốt cho cây trồng trên ruộng thì phải tốn tiền mua phân bón, thuốc trừ sâu, hạt giống và thuê máy móc.
Cũng không biết hai mươi sáu hộ gia đình này bị làm sao nữa, lại lấy gần như toàn bộ tiền trong nhà đi đầu tư, có gia đình, tiền mặt không có đến ba mươi đồng.
Một gia đình bảy tám người, ba mươi đồng thì làm được gì?
Trương Mạch Đa lại bắt đầu lo lắng.
“Hay là thế này.”
Chủ tịch Liên đoàn Phụ nữ đại đội Triệu Hồng nhìn mọi người:
“Chúng ta đi tìm hiểu xem hiện nay loại rau nào có giá trị rồi để họ trồng các loại rau khác nhau để bán, chúng ta cho họ vay một khoản tiền từ quỹ của đại đội, chờ đến mùa thu kiếm được tiền rồi trả lại cũng được.”
“Mọi người thấy thế nào?”
Dạy người ta cách kiếm cá không bằng dạy người ta cách câu cá, thay vì chỉ vay tiền để vượt qua khó khăn hiện tại, tốt hơn hết là giúp họ tìm ngành nghề có thể kiếm tiền, như vậy thì vấn đề năm nay cũng được giải quyết, năm sau họ mới có thể tiếp tục sống.