Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 445
Cập nhật lúc: 2024-10-20 06:24:53
Lượt xem: 20
Trương Thiên nghe trong điện thoại truyền đến giọng nói cởi mở của anh cả, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
“Đều tốt ạ, nhưng năm nay bà nội ăn càng ngày càng ít rồi.” Cô không thích việc chỉ báo việc chỉ báo chuyện vui, không báo chuyện buồn, trực tiếp nói cho anh cả biết tình hình hiện nay của bà nội.
“Là khẩu vị không tốt sao?” Anh cả Trương Hồng Vũ quan tâm hỏi.
Trương Thiên lắc đầu.”Khẩu vị của bà nội không tệ, nhìn cái gì cũng muốn ăn một chút nhưng ăn không nhiều.”
Bên đầu kia điện thoại im lặng một lúc.”Em gái, vừa đúng lúc anh đang nghỉ phép, chuẩn bị lên máy bay về nhà, em có cần gì không?”
Tim Trương Thiên rung lên.”Anh muốn quay về?! Vậy tốt quá rồi!”
Cô vui mừng xong, nhớ đến mục đích lần này mình gọi điện thoại thì lập tức nói lại mọi chuyện.
“Máy nghiền bột đáy nhọn xoắn ốc sao? Để anh hỏi giúp em, hai mươi phút sau sẽ gọi lại cho em.” Trương Hồng Vũ nói xong liền cúp máy.
Sau khi Trương Thiên ngồi đợi hai mươi phút, anh cả lại lần nữa gọi điện thoại đến.
“Anh hỏi rồi, xưởng cơ khí đó vừa hay đang có sẵn hàng, nếu em muốn thì ngày mai có thể gửi qua qua bằng đường tàu hỏa.”
Trương Thiên mừng đến mức suýt thì nhảy cẫng lên.”Vậy nhờ anh mua giúp em nhé, anh cho em số tài khoản ngân hàng, em sẽ gửi những chi phí liên quan cho anh.”
Có người quen giúp đỡ thật tốt, lát nữa có thể quyết định việc này rồi!
“Khi nào anh về? Chỉ một mình anh thôi sao, hay cả chị dâu và hai đứa trẻ cũng về?”
Trương Hồng Vũ suy nghĩ một lát rồi nói với Trương Thiên:
DTV
“Bọn anh cùng về.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-445.html.]
Mười năm chưa về thăm nhà, anh sắp không nhớ nổi mọi người trong nhà trông như thế nào rồi.
Con trai Tiểu Thần và con gái Tiểu Uyển thậm chí còn chưa được nhìn thấy ông bà nội trông như thế nào.
Lúc trước Trương Thiên dẫn người trong nhà đến tiệm chụp ảnh để chụp, rửa ra một tấm ảnh toàn gia giữ lại cho mình, cho anh hai một tấm, gửi cho anh cả Trương Hồng Vũ một tấm nhưng lúc đó độ nét không cao, lại không có lớp màng bảo vệ, chỉ vài năm đã bị mờ đi nhiều.
“Vậy được, các anh quyết định ngày xong thì gửi điện báo về nhé, anh biết rồi đấy, đại đội đã lắp đặt máy điện báo, mọi người trong nhà biết các anh quay về nhất định sẽ rất vui!”
Nụ cười trên mặt Trương Thiên khó mà khống chế được, càng ngày càng rạng rỡ, những gì cô nói người bên cạnh cũng có thể nghe được, nhìn dáng vẻ đó ánh mắt không khỏi có chút ngưỡng mộ.
Vào thời đó đi xa thực sự là một chuyện lớn, cơ bản phải chuẩn bị tâm lý là cả đời này không được gặp lại nữa.
Vì vậy, khi biết Trương Hồng Vũ muốn đưa gia đình con cái quay về đại đội Hồng Quang, cả nhà lập tức trở nên phấn khích vô cùng.
“Mẹ phải đi dọn dẹp lại phòng của anh cả con, còn phải đến xưởng gia dụng mua hai cái giường đặt trong phòng nó!” Mẹ Chung mặt mày rạng rỡ, hai tay không ngừng xoa vào tạp dề, vừa nhìn đã biết là rất vui.
Trương Thiên nhìn bà ấy, ánh mắt có hơi hoảng hốt, lúc cô vừa xuyên về dáng vẻ của mẹ cũng như thế này sao?
Hình như tóc đen hơn một chút, da trắng và căng mịn hơn một chút.
“Con à, hay là con tìm người bạn họ Thẩm kia mượn máy ảnh vài ngày? Đợi anh cả của con về chúng ta chụp nhiều một chút!” Hai mắt mẹ Chung mong đợi nhìn con gái, nụ cười nên mặt còn ngọt ngào hơn cả hoa.
Trương Thiên ngẩn ngơ trong giây lát, chậm rãi nở một nụ cười.”Được ạ, đến lúc đó con sẽ mua thêm mấy cuộn phim, đủ cho chúng ta chụp!”
Ba ở bên cạnh cũng rất vui mừng.”Vậy để tôi quét dọn phòng của thằng cả cho, sẽ quét sạch sẽ mạng nhện trên trần nhà, tuyệt đối không để cho cháu tôi bị côn trùng cắn!”
Ông ấy còn chưa được gặp hai đứa cháu của mình, chỉ nhìn thấy qua ảnh.
Ông nội Trương Đại Ngưu lại có chút lo lắng.”Vì sao anh cả con lại đột nhiên quyết định về nhà vậy? Không phải là xảy ra chuyện gì rồi chứ?”