Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 342

Cập nhật lúc: 2024-10-18 21:19:05
Lượt xem: 27

Trẻ em là tương lai của tổ quốc, những vấn đề này đối với đám người của bí thư Tạ mà nói là một vấn đề lớn.

Tuy rằng sữa đậu nành có thể bổ sung nguyên tố dinh dưỡng nhất định, nhưng hàm lượng Canxi bên trong không cao, đối với nhi đồng có điều kiện gia đình không tệ mà nói thì như dệt hoa trên gấm, nhưng đối với nhi đồng có điều kiện gia đình bình thường thậm chí không tốt lắm mà nói thì không khác gì như muối bỏ biển.

Thời kỳ trưởng thành có đối nhu cầu hàm lượng Canxi lớn, hàm lượng Canxi trong sữa đậu nành không đủ để thỏa mãn nhu cầu phát triển của nhi đồng.

Trong thành có không ít trường học và tổ dân phố phản hồi về vấn đề này, lần này mục đích mở họp chính là làm sao bổ sung Canxi cho nhi đồng.

Bí thư Tạ chờ cán bộ lãnh đạo nói xong, người phía dưới bắt đầu đưa ra kiến nghị về việc này.

“Tôi kiến nghị tăng thêm tỷ lệ sữa bò trong sữa đậu nành, cũng tăng thêm nguồn cung cấp sữa đậu nành.”

Một cán bộ nói.

“Sữa bò chỉ có bấy nhiêu, sao chúng ta muốn tăng thêm là có thể tăng chứ.”

DTV

Một vị khác phản bác.

“Tôi nghe nói thịt cá và tôm có hàm lượng Canxi cao, chúng ta có thể cổ vũ công xã xây ao nuôi cá tôm, cá tôm nuôi được chính phủ thu mua, đưa tới nhà ăn của các trường học để làm thành đồ ăn cho nhi đồng tăng thêm Canxi.”

Có người đưa ra một kiến nghị tương đối đáng tin cậy.

Phó bí thư như suy tư gì gật đầu:

“Ý này có thể giữ lại trước.”

Thấy có ý kiến đầu tiên được tiếp thu, mọi người phía dưới càng thêm nóng bỏng trả lời.

Trương Thiên nhìn những gì mà mình ghi chép trên notebook, không có đáp lời.

Đáng tiếc, có đôi khi luôn có một số người thích giúp người khác đưa ra ý kiến.

“Đồng chí Trương Thiên chắc chắn có ý tưởng, lần trước sữa đậu nành còn không phải do cô nói ra hay sao.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-342.html.]

Hứa Cường mang vẻ mặt chính trực, nhìn Trương Thiên cười, đáy mắt đều là sự vui sướng khi người ta gặp họa.

Trương Thiên cười như không cười liếc mắt nhìn anh ta.

“Tôi đúng thật là có một ý tưởng chỉ là không nghĩ tới đồng chí Hứa Cường vậy mà lại coi trong tôi như thế.”

Nụ cười của Hứa Cường cứng đờ trên mặt, xấu hổ quay lại.

Trương Thiên dỗi người ta xong, khép notebook lại, nhìn về phía bí thư Tạ phía trên đang cổ vũ nhìn cô:

“Không biết bí thư Tạ có từng nghe qua một thứ gọi là bánh quy sữa Canxi hay không?”

“Bánh quy sữa giàu canxi.”

Thư ký Tạ gật đầu. “Tôi biết cái này, bên phía Lỗ Địa thường xuyên ăn loại bánh quy này, nghe nói già trẻ lớn bé bên đó đều thích ăn cái này, không chỉ bổ sung canxi còn tốt cho cơ thể.”

Ban đầu ông ấy có chút nghi hoặc nhưng càng nói ánh mắt càng sáng rỡ.

“Cháu muốn huyện chúng ta tự sản xuất bánh quy sữa giàu canxi sao.”

Thư ký Tạ cười hỏi.

Trương Thiên gật đầu, giải thích:

“Bánh quy sữa giàu canxi cũng không khó làm, nguyên liệu chủ yếu là bột mì, trứng, sữa bò, đường trắng cùng với dầu thực vật, những thứ này chúng ta đều có.”

“Những năm gần đây, Đại đội Hồng Sơn có nhiều thu hoạch trong việc chăn nuôi gà, biến những ngọn núi nhỏ xung quanh thành trang trại nuôi gà, trứng gà trong huyện một nửa là do đại đội Hồng Sơn cung cấp, vì vậy trứng gà không thành vấn đề.”

“Còn về bột mì và sữa bò, lương thực sản xuất chính của huyện Thuần chúng ta chính là lúa mì, trong huyện có rất nhiều nhà máy bột mì, đại đội chúng ta có sữa tươi, vì thế hai thứ này cũng không thành vấn đề.”

“Về đường trắng có thể đến các khu sản xuất đường trắng ở gần đó để mua, dầu thực vật chúng ta có thể ép dầu đậu nành.”

“Nguyên liệu đã giải quyết xong, phần máy móc thiết bị chúng ta cũng không cần trực tiếp mua dây chuyền sản xuất, chỉ cần máy ép bột, con lăn đúc bánh quy và lò nướng là đủ.

“Bánh quy sữa canxi được sản xuất ra không chỉ có thể cung cấp cho trẻ em và người già trong huyện mà còn có thể vận chuyển đến huyện khác để bán.”

Loading...