Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 152
Cập nhật lúc: 2024-10-17 06:04:12
Lượt xem: 40
Mà tương lai của cô, lại sẽ như thế nào đây?
Trương Thiên không biết, nhưng cô có thể xác định chắc chắn một điều – bản thân nhất định phải sống cho thật tốt, mới không uổng phí cuộc đời thứ hai này.
Cốt truyện trong nguyên tác như thế nào đối với Trương Thiên mà nói cũng không quan trọng, chuyện mấu chốt nhất trước mắt chính là chăm sóc tốt cho con trâu cái đang mang thai chuẩn bị sinh.
Trâu bò là ưu tiên hàng đầu trong việc sản xuất của đại đội, cho dù có máy kéo hỗ trợ, nhưng việc dùng máy kéo để cày ruộng cũng tồn tại một số vấn đề nhất định.
Đầu tiên chính là chi phí nhiên liệu, dầu chỉ có nhiêu đó, chỉ có thể xử lý một phần đất canh tác, máy kéo còn dễ xảy ra trục trặc.
Ngoài ra còn có một phần đất canh tác do diện tích nhỏ nên máy kéo không thể hoạt động, mà những thửa đất như thế lại chỉ có thể dựa vào trâu cày.
Tầm quan trọng của trâu cày đối với nông dân không cần nói cũng biết, Trương Thiên cần phải đảm bảo trâu bò đang mang thai trong đại đội được sinh ra một cách thuận lợi nhất.
Mà nghé con mới sinh sẽ phải trải qua 2 năm huấn luyện, sau đó mới có thể ra đồng giúp đỡ nông dân cày ruộng.
Trước mắt trong đại đội tổng cộng cũng chỉ có 96 con trâu cày, trong đó có 15 con trâu cái đang mang thai, mà vụ xuân cày bừa sắp tới, trâu cái sắp sinh không thể ra đồng lao động, sau khi trâu cái sinh con ít nhất cũng phải nghỉ ngơi hai mươi ngày mới có thể ra đồng.
Trương Thiên còn cần chăm sóc tốt trâu cái sau khi sinh, bảo đảm con trâu cái này có thể nghỉ ngơi đầy đủ, từ đó đuổi kịp vụ xuân ra đồng cày bừa.
Nhiệm vụ không thể nói là dễ dàng, cô phải chuẩn bị sẵn sàng tất cả mọi thứ.
Biết được con gái phải chăm sóc trâu cái mang thai vào buổi tối, Chung Quyên không nói hai lời bắt đầu gấp chăn, so với trâu cày của đại đội, con gái tính là gì chứ, trâu vẫn là quan trọng nhất!
Trương Thiên nhìn dáng vẻ tích cực của mẹ, không khỏi có chút cạn lời.
“Mẹ thế nhưng lại yên tâm để con gái của mẹ ở lại chuồng bò trực đêm một mình như thế sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-152.html.]
Cho dù hoàn cảnh của đại đội không tệ, nhưng có phải là yên tâm hơi quá rồi không?
DTV
Chung Quyên liếc mắt nhìn con gái một cái, khóe miệng không khỏi nhếch lên:
“Cũng không phải là mẹ không biết anh Hai của con đã đưa cho con một khẩu súng,. Nếu thực sự có kẻ nào không có mắt, con cứ trực tiếp b.ắ.n vào chân kẻ đó! Nếu không biết dùng s.ú.n.g như thế nào thì mẹ sẽ dạy cho con!”
Nói đến đây, giọng điệu của Chung Quyên thế nhưng lại có thêm vài phần đắc ý:
“Mẹ của con năm đó chính là thành viên của đội dân binh, thành tích xạ kích luôn đứng đầu! Nếu không phải ba con lì lợm la l.i.ế.m muốn cưới mẹ, có lẽ bây giờ nói không chừng mẹ đã lên làm đội trưởng đội dân binh ở bên đại đội nhà ngoại rồi!”
Trời đất! Đúng là trâu bò!
Trương Thiên hơi mở to hai mắt, trong lòng cảm thán, không hổ là thời đại toàn dân toàn binh, ai cũng dư thừa ‘võ đức’!
Bản thân trái lại lại có chút yếu đuối vô năng, xấu hổ! Quá mức xấu hổ!
Trương Thiên nghịch nghịch khẩu s.ú.n.g trong tay, nội tâm không ngừng cảm khái.
Sau khi ăn cơm chiều xong, Trương Thiên mang theo chăn và áo bông dày, đạp xe đạp tới trại chăn nuôi.
Hôm nay vừa lúc là đêm trăng tròn, Trương Thiên chịu đựng gió lạnh đạp xe dưới ánh trăng, đột nhiên cô nhớ tới những bộ phim điện ảnh mà mình từng xem ở kiếp trước, người sói, quỷ hút máu, ma cà tưng, yêu quái, ma nữ gì đó…
Trương Thiên miên man suy nghĩ một hồi, sau đó lại buồn cười lắc đầu, cô cất xe đạp vào trong nhà kho, cầm theo đèn dầu vào chuồng bò để kiểm tra tình huống.
Cách chuồng bò không xa là khu sinh hoạt và khu quản lý, tổng cộng có hai dãy phòng ở.
Khu quản lý một dãy, khu sinh hoạt một dãy, trong đó khu sinh hoạt tổng cộng có mười phòng, hiện giờ đã chia ba phòng cho đám ‘lão cửu thối’ mới tới.