Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng - Chương 110
Cập nhật lúc: 2024-10-16 18:47:54
Lượt xem: 40
“Nhớ chưa?”
Người đàn ông gằn giọng hỏi.
“Nhớ, nhớ rồi…”
“Đừng lười biếng nữa, đào nhanh đi!”
Chỗ của Trương Thiên có sườn dốc, vừa hay có thể che người cô lại.
Sau khi cô nằm sấp xuống, người ở bên trên sẽ không nhìn thấy gì.
Trương Thiên trốn sau sườn núi, nhớ lại nội dung cuộc trò chuyện mà mình vừa nghe được, hiển nhiên đây chính là hai kẻ lòng lang dạ sói muốn g.i.ế.c cháu trai để chiếm đoạt tài sản.
Trước đây cô đã từng gặp qua rất nhiều kẻ g.i.ế.c người cướp của, nhưng kể từ khi tới thế giới này, đây chính là lần đầu tiên cô chứng kiến loại người như vậy.
Hơn nữa còn là g.i.ế.c cháu trai để chiếm đoạt tài sản của em trai.
Có thể thấy người làm anh trai kia đang vô cùng ghen ghét vì em trai kiếm được nhiều tiền hơn mình.
Còn gia đình em trai chuẩn bị di dời đến Hồng Kông, nhưng nửa đường do con trai bị bệnh nên chỉ có thể để cậu bé lại, nhờ anh trai chăm sóc.
Họ cũng không quên để lại tiền cho con trai, để cậu bé về sau có thể đến Hồng Kông đoàn tụ với gia đình.
Tiếc là người em trai này đã nhìn lầm anh ruột mình rồi.
Vì con trai của anh ta đang nắm giữ một số tiền lớn, vô hình lại trở thành cái gai trong mắt bác ruột, đối phương muốn tìm mọi cách để g.i.ế.c c.h.ế.t cậu bé, thậm chí còn chủ động cướp số tiền kia mang đi giấu.
Nếu không phải Trương Thiên chính tai nghe thấy, sợ là câu chuyện cực kỳ bi thảm này sẽ giống như nguyện vọng của tên anh trai khốn khiếp kia, chìm vào quên lãng, không một ai biết, cũng không một ai hay.
Ghê tởm, nàng ghét nhất loại người như vậy, dám ra tay với cả trẻ con, hoàn toàn không thể tha thứ!
Trương Thiên nghĩ kỹ rồi, đợi hai người này rời đi, cô sẽ đào đống đồ bọn họ vừa chôn lên rồi để vào trong siêu thị, khiến cho hai kẻ cặn bã này khóc chết!
Sau đó lại đi xác định địa điểm, cứu cậu bé đáng thương kia ra!
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, khi Trương Thiên sắp ngủ gục, cuối cùng hai người này cũng xong việc, chuẩn bị rời đi.
“Bà đánh dấu lên cây hạt dẻ này đi, tránh việc sau này không tìm được nơi chôn.”
“Ừm.”
Rất nhanh hai người đã làm xong, chuẩn bị rời đi, kết quả lại có chuyện bất ngờ xảy ra.
“Chị ơi! Chị ở đâu vậy?”
Tiếng kêu của đứa em ngốc nghếch vang lên, Trương Thiên âm thầm đỡ trán.
“Ba nó à, có người tới!”
Người phụ nữ kinh hoảng nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-110.html.]
“Sợ gì? Chứ”
Người đàn ông khinh thường.
DTV
“Cách xa như vậy, nó làm gì thấy được, chỉ cần chúng ta không nói, sẽ không có ai biết chúng ta đã đến đây đâu.”
“Đi thôi!”
“Ừm!”
Cuối cùng hai người cũng rời đi.
Chờ đến khi không còn trông thấy bóng dáng của bọn họ nữa, Trương Thiên mới đi đến bãi đất kia, đào đất lên.
“Chị ơi, chị bị thú hoang ăn thịt rồi à?”
Tiếng em trai ở phía đằng xa vang lên, nghe có vẻ như sắp khóc đến nơi, Trương Thiên bất lực chỉ có thể lên tiếng trả lời.
“Chị ở đây!”
Nhân lúc em trai chưa chạy đến, Trương Thiên vội bỏ hết đống đồ vừa mới đào được vào không gian rồi lấp đất lại.
Vừa làm xong, trùng hợp em trai Trương Hồng Binh cũng thở hồng hộc chạy tới.
Trương Thiên thở dài, lên tiếng hỏi cậu:
“Chẳng phải chị đã nói với em chị sẽ đi nhặt ở phía tây, em nhặt ở phía đông hả?”
Cô xách giỏ hạt dẻ lên, vì bị hai người kia làm gián đoạn nên cô cũng chưa nhặt được bao nhiêu.
Trương Hồng Binh mỉm cười nói:
“Em chạy xa quá nên không nhớ chỗ, ha ha!”
“…”
Trương Thiên hết nói nổi.
Cô nhìn giỏ của em trai, đúng là bên trong để đầy vỏ hạt dẻ, nhìn số lượng này thôi cũng đủ biết cho dù có lột hết vỏ thì cũng sẽ còn rất nhiều hạt dẻ.
Cô phủi đi lá khô dính trên người, chỉnh lại tóc tai sạch sẽ gọn gàng.
“Chúng ta trở về thôi.”
Đi được hai bước, Trương Thiên lại giả vờ hỏi:
“Em biết trong đại đội của chúng ta có ai tên là Triệu Hữu Phúc không?”
“Em biết!”
Trương Hồng Binh cầm ná rà soát khắp nơi.