Xuyên thư: Mỹ nhân yếu mềm thời tận thế - Chương 138
Cập nhật lúc: 2025-08-21 09:36:15
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phiên ngoại 10
“……” Diệp Sở Sở nghĩ ngợi một chút, lựa lời trả lời, “Bản thằng bé thì , nhưng khác .”
“Hả?” Quý Tinh Hàn ngạc nhiên.
“Con trai của hôm nay thấy việc nghĩa hăng hái , vì em Bảo Bảo và hai bạn nữ khác mà ngừng nghỉ đánh cho năm bạn nam bắt nạt các bạn một trận, đến mức cô giáo tìm đến tận nhà…”
Diệp Sở Sở kể chuyện hôm nay, Quý Tinh Hàn lập tức nở nụ , thậm chí chút kiêu ngạo.
Thằng nhóc con, cũng phong thái của lắm.
Lúc xử lý mấy tên côn đồ mắt, cũng sấm rền gió cuốn như . Gặp loại thiếu đòn, khỏi cần nhẹ nhàng, cứ trực tiếp động thủ là nhanh nhất.
Khi và Quý Linh Linh nương tựa , chỉ đem tất cả những gì nhất thế gian cho Quý Linh Linh, để em gái dính sóng gió của cuộc đời, chỉ hận thể chịu khổ em.
Và Quý Dã, với tâm lý yêu quý em Bảo Bảo, cũng cảm thấy tồi.
Cũng .
Vẫn dáng vẻ của một trai.
Nghĩ đến Quý Linh Linh, Quý Tinh Hàn hỏi: “Linh Linh mấy ngày nay thế nào?”
“Khá .” Diệp Sở Sở , “Học kỳ mới khai giảng, con bé học hành khí thế, là giành hạng nhất.”
Thời gian trôi qua nhiều năm, cô bé sáu bảy tuổi ngày nào trưởng thành thành một thiếu nữ.
Thiếu nữ mười ba tuổi da trắng xinh , học tập xuất sắc, còn là một dị năng giả sức chiến đấu đáng gờm, trở thành một nhân vật cấp nữ thần trong trường. Bây giờ cô bé mới học lớp 6 mà thể thấy phong thái tuyệt sắc , khi lớn lên sẽ xinh đến nhường nào.
Và đối với Quý Tinh Hàn và Diệp Sở Sở hiện tại, việc cô bé nỗ lực học tập, thành tích tồi, tính cách đáng yêu, vui mừng .
“Lần nhiệm vụ mang về cho Linh Linh hai viên thú hạch hệ Thổ cấp sáu, tối em đưa cho con bé. Học thì học, nhưng rèn luyện dị năng cũng thể bỏ bê, tận thế vẫn quá an , cần năng lực tự bảo vệ .”
“Em .” Diệp Sở Sở gật đầu, , “Tạm thời đừng vội đưa cho Linh Linh, em mang về nhà , để em dùng dị năng ‘ chép’ mấy viên thú hạch, như kho dự trữ của Linh Linh sẽ nhiều hơn một chút.”
“Lại phiền .”
“Phiền gì chứ, vui lòng.” Diệp Sở Sở rạng rỡ.
Quý Linh Linh đặc biệt đáng yêu, hiểu chuyện, khiến thương yêu, chỉ là “đoàn sủng” của tiểu đội Chiến Thần mà còn lòng Sở Quốc Cường và Diệp Quân Nghi. Nếu Quý Tinh Hàn kết hôn với Diệp Sở Sở, hai nhà vốn dĩ thành một nhà, họ chắc chắn sẽ nhận Quý Linh Linh con gái nuôi.
Nụ mặt Quý Tinh Hàn cũng càng đậm hơn, mày mắt dịu dàng.
Sau khi tận thế ập đến, chán nản đến mức chút tẻ nhạt. Cái thế giới c.h.ế.t tiệt lạnh lùng như , khiến thất vọng đến thế, ngờ còn thể tệ hơn? Điều đó thật sự chút bất ngờ.
Thế nhưng, điều khiến vạn ngờ tới là, thể gặp một tia sáng trong vực sâu, và nắm tia sáng ấm áp đó.
“Sở Sở…” Anh ôm chặt Diệp Sở Sở lòng, khẽ hít hà hương thơm cổ cô, thấp giọng nỉ non, “Cảm ơn em luôn ở bên cạnh .”
Cảm ơn cô, cứu khi sốt cao.
Cảm ơn cô, cứu Quý Linh Linh lúc bất lực nhất.
Cảm ơn cô, khi yêu cô, cũng nguyện ý yêu .
Đời kiếp , còn gì hối tiếc.
Cúi đầu hôn lên môi Diệp Sở Sở, lòng bàn tay nóng bỏng của áp lên sườn eo cô, nắm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô đè xuống tấm nệm mềm mại, đôi mắt đen sâu thẳm chăm chú cô: “Mấy ngày ở bên , nhớ ?”
Anh thì lúc nào cũng nhớ đến cô, đặc biệt là đêm khuya, càng thêm nhớ nhung.
Bên gối thiếu một , cảm giác trống vắng đó thấy cô đơn. Giờ phút ôm trong lòng, mới cảm thấy trống trong tim lấp đầy.
Thế nhưng, Diệp Sở Sở còn kịp trả lời chặn miệng.
“Ưm…”
Không chỉ , thủ phạm, ngài Quý Tinh Hàn, còn đắc ý : “Anh , em nhớ , còn nữa.”
Diệp Sở Sở: “……”
Cô rõ ràng là hề mở miệng!
Quý Tinh Hàn khẽ, tiếng vui vẻ, cúi đầu hôn lên mắt cô một cái: “Nếu , thì cho em, ? Hửm… là mắt em đấy nhé, tự suy diễn .”
“……” Diệp Sở Sở buồn bất đắc dĩ, đưa tay ôm lấy cổ , đôi mắt hạnh long lanh ngấn nước liếc một cái, trách yêu hỏi, “Muốn hôn thì cứ hôn, nhiều như gì?”
Cô, cũng nhớ mà.
Thời gian thấm thoắt, vật đổi dời, thoáng chốc hai trăm năm trôi qua.
Căn cứ Hoa Thịnh ở Thanh Thành, cũng giống như căn cứ ở kinh thành, là một trong mấy đại căn cứ nổi tiếng trong và ngoài nước. Quy mô chỉ nhỏ hơn căn cứ kinh thành một chút, nhưng các cơ sở hạ tầng, nghiên cứu khoa học và kinh tế thậm chí còn mạnh hơn một bậc.
Tương đương với một bên là trung tâm chính trị văn hóa, một bên là trung tâm kinh tế của cả nước.
Nguyên nhân cũng gì khác, chủ yếu là vì lãnh đạo của căn cứ Hoa Thịnh khi tận thế ập đến nắm bắt thời kỳ vàng son để phát triển, đưa căn cứ một vòng tuần , tự nhiên là càng phát triển càng .
Đây là tác dụng của tầm và nhãn quan, đây là xa trông rộng!
Ngoài kinh tế phát triển, trong căn cứ Hoa Thịnh còn một nơi vô cùng đáng mơ ước.
Đó chính là quảng trường Tự Lực Cường Sinh.
Và ở trung tâm quảng trường, là một cây cột đá cao sừng sững.
Tục truyền, cây cột đá hình tròn màu than chì thần bí , là do những sáng lập đầu tiên của tiểu đội Chiến Thần, đội trưởng Diệp Sở Sở và phó đội trưởng Quý Tinh Hàn, dẫn dắt một nhóm dị năng giả mạnh mẽ, trải qua trăm cay ngàn đắng, đổ ít mồ hôi và máu, mới gian nan mang về .
Vì cây cột đá than chì , căn cứ trả một cái giá cực lớn, vô hy sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-my-nhan-yeu-mem-thoi-tan-the/chuong-138.html.]
Đương nhiên, cũng xứng đáng.
Chính vì sự tồn tại của quảng trường Tự Lực Cường Sinh, các dị năng giả của căn cứ Hoa Thịnh mới thể trưởng thành nhanh chóng, thực lực và sức chiến đấu đều luôn đầu trong nước và quốc tế.
Một thế hệ mạnh, đời đời mạnh.
Đây cũng là nền tảng cho sự hưng thịnh của căn cứ Hoa Thịnh.
Hiện nay căn cứ Hoa Thịnh quy mô bằng nửa thành phố Thanh Thành, dân cư trú đạt hơn 3 triệu . Quảng trường Tự Lực Cường Sinh vốn đủ cho bộ dị năng giả của căn cứ sử dụng thời kỳ đầu mạt thế sớm còn đủ dùng.
Để tận dụng triệt để chức năng tăng tốc tu luyện dị năng của cây cột đá hình tròn ở trung tâm quảng trường, phía căn cứ lấy mấy tòa nhà ban đầu của quảng trường nền tảng, tiến hành mở rộng nhiều , và mới thành mở rộng thứ 7 cách đây lâu.
Tuy phòng tu luyện cung cấp vẫn còn xa mới đủ, những phòng ở xa nhất cũng hiệu quả tu luyện bằng, nhưng vẫn hơn so với con vài trăm phòng ít ỏi đây.
Bởi vì đặc tính độc nhất vô nhị của cây cột đá than chì, quảng trường Tự Lực Cường Sinh chỉ nổi tiếng ở căn cứ Hoa Thịnh, khiến tất cả các dị năng giả đều chỉ hận thể ở lì trong phòng tu luyện, mà còn là thánh địa trong lòng các dị năng giả cả nước.
Cũng vì , thu hút ít dị năng giả gia nhập căn cứ Hoa Thịnh.
Lại vì dị năng giả gia nhập căn cứ Hoa Thịnh quá nhiều, khiến các căn cứ khác bất mãn, nên trong căn cứ chỉ đề kế hoạch hạn chế nhập cư tương ứng, chính sách thu hút nhân tài nhập cư, mà còn đề kế hoạch hỗ trợ “một đối một”.
Kế hoạch đơn giản, trắng là, đầu tiên là hạn chế điều kiện, dị năng giả nào cũng thể gia nhập căn cứ Hoa Thịnh. Phải là những nhân tài tương đối ưu tú, xuất sắc trong giới dị năng giả mới thể bật đèn xanh.
Mặt khác, khi căn cứ Hoa Thịnh thu hút nhân tài, sẽ cho căn cứ gốc của dị năng giả đó một vài lợi ích.
Nếu một dị năng giả từ Dương Thành, khi qua xét duyệt thuận lợi nhập cư căn cứ Hoa Thịnh, thì phía căn cứ Hoa Thịnh sẽ cho chính quyền căn cứ Dương Thành một vài phúc lợi hỗ trợ. Nhỏ thì cấp một lượng tài nguyên nhất định, lớn thì cho suất trường học của căn cứ Hoa Thịnh để đào tạo chuyên sâu, tùy thuộc thực lực và tiềm năng của dị năng giả đó cao đến .
Thực lực càng mạnh, tiềm năng càng cao, phúc lợi cho căn cứ gốc càng nhiều!
Ngoài , chính quyền căn cứ Hoa Thịnh cũng mạnh mẽ khởi xướng, khuyến khích các dị năng giả thuận lợi nhập cư và phát triển “thường xuyên về nhà thăm”, tích cực hỗ trợ các mặt phát triển của “quê nhà”, quên gốc, quên nguồn.
Vì , một căn cứ nhỏ khi nhận lợi ích, thậm chí còn tự hào vì chuyển giao nhiều nhân tài cho căn cứ Hoa Thịnh. Gửi một nhân tài đến căn cứ Hoa Thịnh, nhân tài đó sẽ một sân khấu rộng lớn hơn, còn phía căn cứ cũng tài nguyên để đào tạo thêm nhiều nhân tài, cớ mà ?
Đương nhiên, ngoài các dị năng giả, cuộc sống của những sống sót bình thường ở căn cứ Hoa Thịnh cũng .
Không xa, chỉ cần mở một cửa hàng nhỏ, thậm chí bày một quán ven đường ở quảng trường ẩm thực sinh hoạt bên cạnh quảng trường Tự Lực Cường Sinh, cũng thể dễ dàng nuôi sống cả gia đình. Chưa kể trong căn cứ còn hệ thống phúc lợi thiện, giáo dục cũng phổ cập chín năm bắt buộc, già và trẻ em đều thể sống an tâm, thong dong.
So với các căn cứ khác, sống ở căn cứ Hoa Thịnh chỉ đảm bảo an , mà chất lượng cuộc sống cũng đảm bảo.
Nếu một cuộc khảo sát dân ý, gần như tất cả những sống sót ở căn cứ Hoa Thịnh đều sẽ tự hào và kiêu hãnh với phận là “cư dân thường trú của căn cứ Hoa Thịnh”!
Hôm nay là ngày 12 tháng 4.
Ngày kỷ niệm của Kỷ nguyên mới.
Các bạn nhỏ lớp mầm của nhà trẻ Khải Trí sự dẫn dắt của cô giáo, đến tham quan trung tâm quảng trường Tự Lực Cường Sinh, tiến hành hoạt động ngoại khóa.
Quảng trường Tự Lực Cường Sinh qua kẻ , vô cùng náo nhiệt, nhưng khi bước một vẻ trang nghiêm và yên tĩnh khác lạ.
Sau khi đây, đều bất giác giữ im lặng. Hơn nữa, ít khi qua sân khấu trung tâm quảng trường đều sẽ theo thói quen hướng về mấy pho tượng sừng sững sân khấu mà kính cẩn lên, hoặc cúi đầu chào.
Vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Trong ánh mắt thậm chí còn mang theo sự sùng bái.
Hôm nay, hoạt động ngoại khóa của các bạn nhỏ cũng là để dâng lên những đóa hoa tươi cho mấy pho tượng .
Cô giáo dịu dàng, xinh dẫn dắt các bạn nhỏ đáng yêu: “Nào, các con xếp hàng, từng một theo thứ tự lên , dâng hoa cho các vị dị năng giả vĩ đại .”
“Hơn hai trăm năm , ngày 12 tháng 4, tận thế ập đến. Loài chúng một thời gian ngắn hoảng loạn, nhanh chóng kiên cường dậy, chiến đấu với tang thi, vật lộn với dị thú, cuối cùng giành gian sinh tồn quý giá!”
“Các con thấy mấy vị , chính là những dị năng giả những cống hiến to lớn lúc đó! Họ chỉ dẫn dắt loài chúng khai sáng một thế kỷ mới, mà trong một trận thú triều lớn, vì cứu vớt hàng triệu sống sót mà liên tục tác chiến mấy tháng, cuối cùng biến mất trong một siêu hố đen do một con dị thú cấp chín tạo và dũng hy sinh, những công lao thể phai mờ cho sự tồn vong của nhân loại!”
“Bây giờ, chúng hãy cùng tìm hiểu về các vị đại hùng .”
“Vị là đội trưởng đầu tiên của tiểu đội Chiến Thần, Diệp Sở Sở! Cô là một phụ nữ dịu dàng mà kiên cường, dị năng song hệ Mộc và Không thời gian, chỉ tinh thông chữa trị, mà sức chiến đấu cũng cực mạnh, từng ở…”
“Bên cạnh Diệp Sở Sở là phó đội trưởng của tiểu đội Chiến Thần, Quý Tinh Hàn, đồng thời cũng là chồng của Diệp Sở Sở. Anh dị năng song hệ Thủy và Lĩnh vực, sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, …”
“Vị dị năng giả là một trong những sáng lập căn cứ Hoa Thịnh, cũng là bộ trưởng đầu tiên của bộ chỉ huy dị năng giả, Sở Lâm! Anh là chính trực và kiên nghị…”
“……”
Cô giáo với lòng ơn và sùng bái, lượt giới thiệu sự tích của các hùng cho các bạn nhỏ ngây thơ, đáng yêu. Các bạn nhỏ thì thỉnh thoảng phát những tiếng kinh hô, đôi mắt to tròn đều là sự kinh ngạc, thán phục.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Đứng ở cuối hàng, một cô bé xinh xắn như búp bê, kéo tay áo một bé trai kháu khỉnh, tò mò hỏi: “Anh Chu Dục, em tổ tiên nhà chúng ở đây, thật vĩ đại, tổ tiên nhà cũng ở đây ?”
“ .” Cậu bé trai kiêu ngạo , “Em xem pho tượng , dị năng giả trai nhất, tuấn nhất, đeo kính đó chính là ông cố của , Chu Khoa. Nhà em thì , là ai?”
“Kia kìa, ở đó! Tạ Vũ Phỉ! Mẹ em , bà cố của em lợi hại lắm, là ngôn linh sư mạnh nhất!”
“Ừm, lợi hại.”
“Vậy… Chu Dục, thể cho em chơi cùng ?” Cô bé gái mong đợi hỏi.
Tổ tiên cùng một đội, thì họ cũng thể lập đội mà!
“Không .” Chu Dục vẫy tay, vẻ lớn , “Các em con gái lắm, chúng chơi quậy, lỡ thương em đến tìm gây phiền phức thì ?”
Không xa, lãnh đạo hiện tại của căn cứ, Quý Dã, lúc học mẫu giáo đánh cũng mời phụ . Cậu mời phụ , đánh mông, đau lắm!
Cô bé gái bĩu môi, nước mắt lưng tròng, sắp rơi xuống.
Đột nhiên, một thanh niên mặc áo khoác mũ màu đen bế cô bé lên khỏi mặt đất, cô bé với vẻ đầy hoài niệm, như đang hỏi cô, như đang hỏi chính : “Cháu là hậu duệ của chị Vũ Phỉ?”
“Dạ? Vâng ạ!” Cô bé gái một thoáng kinh ngạc, liền gật mạnh đầu, nghiêng đầu hỏi thanh niên trẻ tuổi, tuấn, “Chú ơi, chú là ai ạ?”
Người thanh niên trả lời câu hỏi của cô bé.
Anh ngước mắt lên mấy pho tượng sân khấu quảng trường, trong mắt tràn đầy hoài niệm, hồi ức, hốc mắt thậm chí chút ẩn ẩn phiếm hồng.
Anh là ai ư?