Xuyên thư: Mỹ nhân yếu mềm thời tận thế - Chương 134

Cập nhật lúc: 2025-08-21 09:36:11
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phiên ngoại 6

“Anh cảm nhận .” Quý Tinh Hàn .

Điều đầu tiên tìm chính là giọng của .

Lòng bàn tay áp lên bụng Diệp Sở Sở, cảm nhận sự chuyển động khe khẽ như những bong bóng nhỏ, trái tim Quý Tinh Hàn phảng phất như đang ngâm trong dòng nước mùa xuân. Khi hồi phục tri giác từ trạng thái cứng đờ, mặt kìm mà nở một nụ .

Diệp Sở Sở cũng .

Lần thai máy đầu tiên, đối với cô, cũng là một trải nghiệm mới lạ và dịu dàng.

kìm mà nghĩ đến của Diệp Quân Nghi, mà là ở thế giới hiện thực, u uất vui khi cha qua đời vì tai nạn xe cộ, cuối cùng thậm chí nhảy lầu tự sát.

từng một vài lời oán trách , cảm thấy một chút cũng quan tâm đến cô và trai, nghĩ đến việc, trong tình huống cha qua đời, nếu chọn tự sát, hai đứa trẻ sẽ đối mặt với những sóng gió như thế nào.

giây phút , cô đột nhiên cảm thấy thanh thản hơn một chút.

Cô vẫn cảm thấy yếu đuối, cảm thấy hành vi của bà đủ “mạnh mẽ vì con”, nhưng suy cho cùng, khi của cô, bà hết là một con . Nếu , sẽ hỉ nộ ái ố của riêng , cũng giới hạn chịu đựng của riêng .

Có lẽ, lúc đó khó để tiếp tục kiên trì.

Và là con gái của , dù cô thể thấu hiểu lựa chọn của , cũng nên bao dung cho sự yếu đuối của lúc đó. Cô mơ hồ còn nhớ, khi còn nhỏ dịu dàng, yêu thương cô và trai bao, nếu thật sự thể bước tiếp, đến nỗi chọn con đường đau khổ nhất ?

Thở một , lòng Diệp Sở Sở càng thêm thanh thản, và cô cũng lặng lẽ đưa một quyết định trong lòng…

Dù khó khăn đến , cô nhất định sẽ che chở cho sinh mệnh nhỏ bé trong bụng lớn lên khỏe mạnh.

mong đứa nhỏ nổi danh, chỉ hy vọng con bình an.

yêu cầu con công thành danh toại, chỉ hy vọng con khỏe mạnh.

Có lẽ, đây là nguyện vọng ban đầu và đơn giản nhất của tất cả các bà thế gian.

Đương nhiên…

Nếu đứa nhỏ nghịch ngợm gây sự, học hành nghiêm túc, đem son môi, phấn nền, mỹ phẩm dưỡng da ném hết máy giặt… thì nên đánh vẫn đánh! Có thể nhịn đều là thần tiên.

Tháng mười thu vàng, quả sai trĩu cành.

Diệp Sở Sở và Thẩm Lam hai cùng lúc bước ngày dự sinh, bụng to đến mức chút đáng sợ.

Tuy nhiên, so với bụng bầu của Thịnh Khinh Vũ đây, bụng của hai vẫn trong phạm vi bình thường. Vì vận động đầy đủ, cả hai đều tăng cân nhiều, hành động vẫn nhanh nhẹn, cũng khiến bạn bè, quá lo lắng.

Chỉ là hai đứa nhỏ trong bụng họ như đang thi xem ai kiên nhẫn hơn, đều qua ngày dự sinh, mà đứa nào cũng vội, cứ ở lì trong “căn phòng đơn sang trọng” dọn .

Vậy đây?

Gần đến ngày dự sinh, thật, Diệp Sở Sở trong lòng cũng chút hoang mang.

Đây là đứa con đầu lòng của cô, từ lúc mang thai đến lúc sinh đối với cô đều là trải nghiệm mới. Dù học hỏi ít kinh nghiệm từ khác, nhưng kinh nghiệm dù cũng là kinh nghiệm, đến lượt vẫn sẽ chút căng thẳng.

Trong đầu cô, kìm mà suy nghĩ lung tung.

Lúc mới mang thai thì lo lắng là thai ngoài tử cung , là chửa trứng , hắt xì một cái là con sẽ còn nữa .

Đến cuối thai kỳ sắp sinh, bắt đầu lo lắng sinh thường gặp vấn đề gì , con ngạt vì quá trình sinh quá lâu , rách , vân vân…

Bây giờ qua ngày dự sinh mà con vẫn dấu hiệu , cô thể suy nghĩ nhiều hơn.

Nghĩ tới nghĩ lui, cô đột nhiên nảy một ý tưởng vô cùng táo bạo.

Nếu cô thể dùng dị năng hệ Mộc để điều động năng lượng chữa trị của Tiểu Hoa Chi để kiểm tra cơ thể khác, điều tra tình hình, thì, cô điều tra tình hình của chính chắc cũng vấn đề gì chứ?

Thực đây cô nghĩ đến, chỉ là vẫn quá cẩn thận, sợ sẽ cho con, nên vẫn dám hành động thiếu suy nghĩ.

Bây giờ, cô thử xem.

Sau khi hỏi hỏi Tiểu Hoa Chi, đảm bảo rằng năng lượng chữa trị vô cùng ôn hòa, sẽ gây bất kỳ ảnh hưởng nào cho thai nhi đời, Diệp Sở Sở lúc mới sự trông chừng của Quý Tinh Hàn, cẩn thận điều động dị năng hệ Mộc, dẫn dắt năng lượng chữa trị của Tiểu Hoa Chi hướng về phía thai nhi.

Nào ngờ, luồng năng lượng ôn hòa mới tiếp xúc với thai nhi trong bụng, liền như giọt nước rơi một miếng bọt biển, hấp thụ sạch sẽ trong nháy mắt.

Cứ như thể đứa nhỏ trong bụng cô vô cùng khao khát luồng năng lượng , theo bản năng mà hấp thụ.

Mở mắt , Diệp Sở Sở trưng cầu ý kiến của Quý Tinh Hàn: “Anh Hàn, em nên tiếp tục nữa ?”

“……” Quý Tinh Hàn suy nghĩ một lát, nghiêm túc gật đầu, “Tiếp tục!”

Thứ nhất, năng lượng chữa trị vô cùng ôn hòa.

Thứ hai, năng lượng chữa trị sức sống cực kỳ mạnh mẽ.

Thai nhi là lúc thuần khiết nhất, đứa trẻ trong bụng đang dựa bản năng để hấp thụ năng lượng, như … luồng năng lượng khả năng ý nghĩa quan trọng đối với con, sẽ giúp ích cho con nhiều.

ích, ít nhất cũng hại, thể thử.

“Vậy .” Diệp Sở Sở gật mạnh đầu, sắc mặt cũng nghiêm túc hẳn lên.

Cô cũng khuynh hướng tiếp tục truyền năng lượng chữa trị cho con, sự ủng hộ của Quý Tinh Hàn, liền càng thêm tự tin hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-my-nhan-yeu-mem-thoi-tan-the/chuong-134.html.]

Liên tiếp hai ngày, Diệp Sở Sở đều ngừng truyền năng lượng cho con, như một dòng chảy nhỏ giọt, từ từ “cho ăn” đứa nhỏ đời.

Không “no” , đến ngày thứ ba, đứa nhỏ bắt đầu hấp thụ nữa.

Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép

Diệp Sở Sở và Quý Tinh Hàn bàn bạc một chút, cũng tiếp tục truyền năng lượng chữa trị nữa.

Lại qua một ngày.

3 giờ sáng, Diệp Sở Sở đột nhiên một trận động tĩnh khác thường đánh thức, nhịn mà khẽ rên lên. Còn kịp đưa tay vỗ vỗ Quý Tinh Hàn bên cạnh, thấy bật dậy, đôi mắt đen trong đêm tối sáng rực, đầy vẻ lo lắng.

“Sao , chỗ nào khỏe ?”

“Em…” Diệp Sở Sở cẩn thận cảm nhận một chút, “Có lẽ là sắp sinh .”

Quý Tinh Hàn đầu tiên là ngây hai giây, đó như một con sư tử xù lông, đột nhiên nhảy khỏi giường, rơi xuống đất lao nhanh cửa, ngay cả giày cũng kịp mang, lập tức chạy ngoài.

“Em đừng lo, gọi ngay! Đừng sợ, ngay!”

Thân phận và địa vị của Diệp Sở Sở ở đây, cô sinh con tự nhiên thể nào xem nhẹ.

Bác sĩ khoa sản sớm túc trực sẵn sàng, ở ngay trong biệt thự của Diệp Sở Sở, chỉ chờ cô dấu hiệu là thể lập tức hướng dẫn cô sinh con thuận lợi.

Chuyên gia chăm sóc trẻ sơ sinh, bảo mẫu chăm sóc sinh đều tìm và vị trí, mang sự chăm sóc nhất cho Diệp Sở Sở và em bé mới sinh. Tuy Quý Tinh Hàn vùi đầu khổ học mấy tháng, nhưng ai dám yên tâm giao cả Diệp Sở Sở và con cho một chăm sóc, vẫn là để kinh nghiệm thì đáng tin hơn.

Về phía Diệp Sở Sở, bất kể là nhân lực vật lực, đều là nhất.

sự chuẩn đầy đủ như , cơ thể của Diệp Sở Sở cũng hợp tác, gần như chịu khổ gì nhiều sinh con một cách thuận lợi.

Sau một hồi oe oe, đứa trẻ cuối cùng cũng ngừng “ca hát”, y tá với gương mặt tươi bế đến mặt Diệp Sở Sở.

“Là con trai con gái, chị ?” Y tá hỏi.

Tóc mái của Diệp Sở Sở đều ướt đẫm mồ hôi, cơ thể chút kiệt sức, đầu óc cũng vì quá kích động mà chút choáng váng. Đầu thì nghĩ một đằng, miệng một nẻo, buột miệng thốt : “Là con gái.”

“Con gái?!” Y tá lập tức trợn tròn mắt, còn chút sốt ruột, đưa em bé gần hơn mặt Diệp Sở Sở, “Chị mau cho rõ, rốt cuộc là con trai con gái? Chị mà là con gái, lát nữa tìm cho chị một cô con gái đây?”

Em bé quyền riêng tư, ruột sạch sành sanh.

“……” Diệp Sở Sở cũng nhịn , lập tức , “Là con trai, là con trai.”

Thực trong lòng rõ, nhưng cũng hiểu tại sai.

Lẽ nào là vì thích con gái?

Cười xong, hốc mắt cô kìm mà ươn ướt.

Em bé nhỏ xíu còn mang một lớp gây màu xám trắng, nhưng thể ngũ quan vô cùng xinh , tinh xảo. Hoặc lẽ… đây là do lăng kính của quá dày. Dù thì, mặc kệ, đó chính là tình yêu trong lòng cô.

Dù là trai gái, đều là con của cô, đều là bảo bối nhỏ của cô.

“4,4 kg, là một bé bụ bẫm!” Bác sĩ đỡ đẻ khi rửa sạch lớp gây, bế bé càng thêm thanh tú đến phòng sinh ngoài, giao tay Quý Tinh Hàn.

Trong chiếc tã lót màu vàng ấm áp, bé bụ bẫm với làn da hồng hào đang ngủ say sưa, hai bàn tay nhỏ nắm giơ lên cạnh đầu, mũm mĩm, nựng.

Quý Tinh Hàn cẩn thận nhận lấy, ôm lòng.

Tuy chỉ nặng hơn bốn cân, đến bốn cân rưỡi, nhưng như đang nhận lấy ngàn cân, cảm nhận đầy ắp trách nhiệm.

Đây là con của .

Là con của và Sở Sở, là huyết mạch của họ tiếp nối… Dù cho đến khi họ già , nổi nữa, còn hy vọng, đứa trẻ vẫn sẽ hy vọng vô tận.

Bác sĩ lớn tuổi thể ngắt lời những cảm xúc nội tâm của : “Xem xong ? Xem xong thì giao cho ! Là sữa vợ sữa? Con nít b.ú sữa, đến chỗ , tiện thể giúp thông sữa. Cậu ba thì qua một bên , lúc nào tã thì hãy qua.”

Quý Tinh Hàn: “……”

Lời dứt, bác sĩ cũng sai.

Theo thói quen nghề nghiệp, vị mặt là những thanh niên chỉ mải chơi điện thoại, quan tâm đến vợ con, mà là phó đội trưởng của tiểu đội Chiến Thần, một cường nhân của căn cứ sức chiến đấu bùng nổ. Bà mới dạy dỗ như dạy dỗ cháu

Trong lòng thấp thỏm.

Tuy nhiên, ngay đó bà liền đàn ông trẻ tuổi, tuấn mặt mở miệng, vô cùng tôn kính hỏi: “Thay tã gì cần chú ý ạ? Các cụ đều dùng tã giấy , sẽ hăm m.ô.n.g em bé, chuyện đó ạ? Lỡ như con hăm tã thì chăm sóc thế nào? Còn nữa…”

Bác sĩ: “……”

Quý Tinh Hàn: “……”

Bác sĩ: Sao ai cho , cường giả một của căn cứ là một cuốn Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao thế ?

mà, những câu hỏi vì như thể nhiều hơn một chút!

Bố của đứa trẻ gánh vác trách nhiệm nhiều hơn một chút, thì của đứa trẻ thể nhẹ nhàng hơn bao nhiêu? Có lẽ sẽ cần mang gánh nặng áp lực nuôi con, áp lực công việc, áp lực quan hệ xã hội, dẫn đến trầm cảm sinh.

Bác sĩ đang định giao đứa trẻ cho Diệp Sở Sở, để bé b.ú những giọt sữa đầu tiên, giải đáp thắc mắc cho Quý Tinh Hàn, thì đột nhiên, một tiếng bước chân dồn dập vang lên.

“Bác sĩ Lưu, bác sĩ Lưu ở đây ? Vợ chuyển , phiền bác sĩ qua xem!”

Là Sở Lâm, hớt hải chạy từ nhà bên cạnh qua.

Loading...