Xuyên thư: Mỹ nhân yếu mềm thời tận thế - Chương 114
Cập nhật lúc: 2025-08-21 07:56:39
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khu nhà của tiểu đội Chiến Thần.
Những đóa hồng thắm sắc đỏ đậm nhạt nở rộ khắp đầu tường, trong khí tràn ngập hương thơm lãng mạn, ngào ngạt.
Chỉ là, ai tâm trạng thưởng thức cảnh như .
Sở Lâm từ trong nhà bước , về phía biệt thự của Diệp Sở Sở, gặp Thẩm Lam từ bên trong ở ngay cửa.
“Tình hình của họ thế nào ?” Sở Lâm hỏi.
“Vẫn mấy lạc quan.” Ánh mắt Thẩm Lam đầy lo lắng, cô lắc đầu , “Theo tình hình hiện tại, năng lực của vẫn thể giúp họ chữa trị vết thương, chỉ thể dựa họ tự chống chọi thôi.”
Sở Lâm cau mày: “Đã tìm nguyên nhân thể chữa trị ?”
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Thẩm Lam vẫn lắc đầu: “Nguyên nhân chính xác thì chắc, nhưng đoán lẽ là do khi tang thi vương tự bạo tinh hạch, năng lượng đặc thù trong đó xâm nhập cơ thể Sở Sở và Quý Tinh Hàn. Luồng năng lượng đó tương thích với năng lượng của họ, khiến vết thương khó lành, hiệu quả trị liệu vô cùng nhỏ.”
“Chắc chỉ thể là như .” Sở Lâm hỏi, “Nếu là tình huống , cô cách nào chữa trị ?”
Thẩm Lam vẫn lắc đầu.
Trong thoáng chốc, sắc mặt Sở Lâm càng thêm khó coi, trong mắt thậm chí còn tràn ngập hối hận.
Thẩm Lam lo lắng , vẻ mặt đầy bất bình: “Vết thương của chính hồi phục đến ? Rõ ràng dặn xuống giường, còn cứ nhất quyết xuống, coi trọng cơ thể của gì cả.”
Bị cô trách mắng, Sở Lâm cũng giận, vẻ mặt cuối cùng cũng khá hơn một chút, thậm chí còn bật : “Có cô đang lo cho ?”
Không đợi Thẩm Lam phủ nhận, đưa tay nắm lấy tay cô, : “Yên tâm, c.h.ế.t .”
Sở Sở còn tỉnh, còn bao nhiêu chuyện chờ xử lý, thể c.h.ế.t .
“Ai lo cho chứ?” Thẩm Lam đỏ mặt, khẽ lẩm bẩm.
Cô rút tay về, nhưng tay Sở Lâm nắm chặt, giằng thế nào cũng .
Hai giằng co vài giây, Sở Lâm đột nhiên dùng sức, kéo cô lòng.
Anh đầy đắc ý và vui vẻ: “Lúc thương, những lời em nhào , đây nhớ rõ mồn một, em đừng hòng chối. Đã hứa vợ thì em đừng hòng trốn thoát, ?”
Thẩm Lam: “……”
Uy lực từ vụ tự bạo của tang thi vương thể dùng từ “hủy thiên diệt địa” để hình dung. Nếu Sở Lâm thời khắc mấu chốt dùng dị năng song hệ Phong-Hỏa để chặn sóng xung kích, tình hình mà căn cứ Hoa Thịnh đối mặt sẽ chỉ đơn giản là sụp một đoạn tường thành, mà chắc chắn sẽ tấn công dữ dội hơn nhiều.
Cái hố khổng lồ bên ngoài căn cứ là chuyện đùa.
Trong trận chiến , thể , ngoài Diệp Sở Sở và Quý Tinh Hàn, Sở Lâm là thương nặng nhất.
Lúc đó, m.á.u thịt be bét, trông vô cùng đáng sợ, ai cũng nghĩ qua khỏi, kể cả Thẩm Lam.
Khi đó, cô chỉ cảm thấy đau như d.a.o đ.â.m tim, cơn đau như thể một thiên thạch lao thẳng trái tim cô, khiến cô tài nào nguôi ngoai.
Cô lao đến bên cạnh Sở Lâm, run rẩy chữa trị cho , nức nở đồng ý lời theo đuổi của , chấp nhận bạn gái …
Cô thực sự nghĩ như .
Cô chỉ cảm thấy bản đây thật ngốc, thể vì một vài lý do khách quan mà liên tục từ chối Sở Lâm, rõ ràng cô cũng thích , cũng ở bên .
Chỉ là, lẽ vì Sở Lâm đối mặt trực diện với tang thi vương, nên ảnh hưởng từ vụ tự bạo quá nghiêm trọng với , vết thương của hồi phục nhanh hơn hai Diệp Sở Sở nhiều.
Dưới sự chữa trị lực của cô, hôm nay thể xuống giường , hơn nữa còn lời bác sĩ, lén lút chạy ngoài.
Nghĩ đến đây, Thẩm Lam buồn bực nghĩ, nếu thời gian mấy ngày , cô nhất định…
Vẫn sẽ những lời tương tự.
Sở Lâm đến, Thẩm Lam đành ở .
Hai cùng lên lầu.
Diệp Sở Sở bất động giường, gương mặt trắng bệch.
Da cô vốn trắng, giờ đây cả sắc mặt và đôi môi đều còn chút huyết sắc, trông như tạc từ băng tuyết, lạnh lẽo và thanh khiết, mong manh đến cực điểm, dường như thể tan chảy bất cứ lúc nào.
Hai em Giản Tuấn và Giản Dập im lặng canh giữ bên giường cô, ngay cả thở cũng cố ghìm thật nhẹ, dường như sợ phiền đến cô.
Khi Sở Lâm và Thẩm Lam bước , chúng lập tức ngẩng đầu , ánh mắt đầy cảnh giác.
Thấy là quen, vẻ mặt chúng mới dịu , còn chủ động nhường vị trí bên giường để Sở Lâm và Thẩm Lam tiện đến thăm Diệp Sở Sở.
Đây đầu tiên Sở Lâm đến thăm Diệp Sở Sở, đó cũng xe lăn đến một , nhưng mỗi đến, đều cảm thấy lo lắng.
Điều đáng lo nhất là, bất lực.
“Anh ở riêng với Sở Sở một lát ?” Thẩm Lam tinh ý hỏi.
Sở Lâm đầu tiên là ngạc nhiên, đó gật đầu.
Sau khi ngoài, căn phòng trở nên yên tĩnh hơn, Sở Lâm chậm rãi đến bên giường Diệp Sở Sở xuống, ánh mắt cô cưng chiều xen lẫn vài phần phức tạp và may mắn.
Từ nhỏ mơ, những giấc mơ kỳ lạ, và điều kỳ quặc là chúng giống như một “bộ phim dài tập”, dường như đang trưởng thành và sống ở một thời gian khác.
Thế nhưng mỗi khi tỉnh giấc, những gì nhớ về giấc mơ chẳng bao nhiêu, cùng lắm chỉ cảm thấy mới lạ và ngạc nhiên, chứ bao giờ nghĩ nhiều.
Lần trọng thương hôn mê, trong đầu thêm nhiều mảnh ký ức thuộc về , và trong vô mảnh ký ức đó đều sự tồn tại của Diệp Sở Sở.
Anh cũng đột nhiên nhớ , những mảnh ký ức đều từng xuất hiện trong giấc mơ của .
Anh hiện tại m.ô.n.g lung, rốt cuộc đây là chuyện gì.
Là nhớ những giấc mơ từng mơ, là một tình huống khác?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-my-nhan-yeu-mem-thoi-tan-the/chuong-114.html.]
Anh một trực giác rằng, tất cả những điều , lẽ đợi đến khi Diệp Sở Sở tỉnh mới thể cho một lời giải đáp.
Từ phòng Diệp Sở Sở , Sở Lâm tiện đường sang thăm Quý Tinh Hàn ở phòng bên cạnh.
Tình hình của Quý Tinh Hàn còn tệ hơn Diệp Sở Sở.
Lúc đó, ngay lập tức ôm chặt Diệp Sở Sở lòng, dùng lưng đối mặt với sóng xung kích từ vụ tự bạo của tang thi vương, gần như hứng chịu phần lớn sát thương.
Nếu , Diệp Sở Sở thậm chí khả năng c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Từ góc độ mà , Sở Lâm thật sự cảm kích Quý Tinh Hàn… nếu như tối nào cũng trèo lên giường em gái , lẽ sẽ còn cảm kích hơn nữa.
nếu trèo thì, hừ hừ.
Diệp Sở Sở và Quý Tinh Hàn cứ thế hôn mê hơn nửa tháng.
Thời gian bước sang tháng mười hai, những cơn mưa triền miên dứt biến cái nóng nực của trời đất thành giá lạnh.
Biểu hiện trực quan nhất là nhiệt kế trong nhà từ 40 độ xuống còn 12 độ, và còn xu hướng tiếp tục giảm.
Không khí ẩm và lạnh khiến cảm thấy nhiệt độ còn thấp hơn nữa.
Để chuẩn chống rét kịp thời, căn cứ đặc biệt tổ chức ngoài thu thập áo bông, chăn bông và các vật tư khác. May mà Thanh Thành tang thi tàn phá tương đối ít, nên việc tìm kiếm những thứ cũng quá khó.
Sở Lâm dưỡng thương đến mức sắp mọc nấm, yêu cầu quyết liệt của , khi hồi phục bảy tám phần, nhận nhiệm vụ dẫn đội ngoài tìm vật tư.
Khi lật tung cả Thanh Thành mà vẫn khó tìm thêm vật tư chống rét, vô cùng nhớ đến dị năng mèo thời gian của Diệp Sở Sở.
Phải rằng, trong thế giới của mèo thời gian, vẫn còn một kho vật tư y hệt như !
Diệp Sở Sở tỉnh trong tâm trạng ngày càng mong mỏi của Sở Lâm.
Trong phòng bật máy sưởi, nhiệt độ dễ chịu. Khi Diệp Sở Sở phát hiện chiếc chăn từ chăn mỏng đổi thành chăn dày hơn một chút, cô còn ngạc nhiên trong giây lát.
Đợi cô rời giường, đến bên cửa sổ , cô lập tức hiểu .
Bên ngoài tuyết đang rơi.
Cô cúi đầu cơ thể , vết thương hồi phục bảy tám phần.
Mấy ngày nay, tuy cô vẫn luôn hôn mê, nhưng tri giác.
Giống như Thẩm Lam đoán, tinh hạch tự bạo của “Thẩm Như Gió” chứa một loại năng lượng màu đen cực kỳ âm hàn và hung bạo. Loại năng lượng bám vết thương của cô, ngăn cản chúng khép , nên việc chữa trị của Thẩm Lam gần như tác dụng.
Muốn chữa lành vết thương, trừ phi tiêu diệt hết loại năng lượng âm hàn hung bạo , thì việc chữa trị đó mới hiệu quả.
Tiểu Hoa Chi dốc lực giúp cô sạch vết thương, loại bỏ thứ năng lượng màu đen mà chỉ cô và nó thể thấy, đó chữa trị cho cô. Vài giờ , cô tỉnh .
cô Tiểu Hoa Chi giúp đỡ, còn Quý Tinh Hàn thì .
Không chút do dự, vài giây quan sát tình hình ngoài cửa sổ, Diệp Sở Sở thẳng cửa.
Cô tìm Quý Tinh Hàn.
Dù mỗi ngày hai em Giản Tuấn và Giản Dập đều sẽ ghé bên giường chuyện với cô, khi còn gì để thì sẽ báo cáo tình hình của Quý Tinh Hàn từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, cô tình hình của cũng tương tự , tuy nhưng nguy hiểm đến tính mạng, chỉ là vết thương khó lành, khiến Thẩm Lam vô cùng đau đầu.
cô thật sự thể nào quên hình ảnh Quý Tinh Hàn ôm chặt cô lòng, dùng hết sức lực để bảo vệ cô.
Cô lo cho , nóng lòng gặp !
Vội vã bước khỏi phòng, Diệp Sở Sở suýt chút nữa đ.â.m sầm Giản Tuấn.
Giản Dập phía Giản Tuấn Diệp Sở Sở cho giật , nhưng trong mắt Giản Tuấn chỉ niềm vui và sự hân hoan thuần túy.
“Chị Sở Sở, cuối cùng chị cũng tỉnh ! Chị cảm thấy thế nào, ăn gì ?” Giản Tuấn nghĩ ngợi, hỏi như một ông cụ non, “Bây giờ chắc chị xem Hàn ? Anh ở phòng bên cạnh đấy.”
Diệp Sở Sở gật đầu: “Chị , cảm ơn em.”
Cô cúi , mật xoa đầu hai em sinh đôi.
Đi đến phòng Quý Tinh Hàn, Diệp Sở Sở xuống bên giường , đầu tiên là sâu mắt hai giây, đó lập tức xuống bên cạnh, bắt đầu chữa trị cho .
Hai em Giản Tuấn và Giản Dập lặng lẽ ở cửa : “……”
Giản Tuấn: “Chị Sở Sở chắc là nhớ Hàn lắm, dù họ cũng hơn mười ngày gặp .”
Giản Dập: “Liệu Hàn vui đến mức tỉnh luôn nhỉ?”
Nghe thấy hai đứa trẻ lẩm bẩm, Diệp Sở Sở chút bực vì quá vội vàng mà quên đóng cửa: “……”
Sẽ dạy hư trẻ con chứ?
Tiểu Hoa Chi giúp cô loại bỏ năng lượng màu đen vết thương mất hơn hai mươi ngày, hơn nữa là việc ngày đêm nghỉ.
Quý Tinh Hàn thương nặng hơn cô, vết thương cũng nhiều hơn, thời gian cần thiết chỉ thể dài hơn cô, thể ngắn hơn.
Đây là một cuộc chiến lâu dài.
May mà tình hình hiện tại tương đối định, họ đủ thời gian để dưỡng thương.
Chỉ là… để đảm bảo hiệu suất chữa trị, cô lẽ sẽ ở chung phòng với Quý Tinh Hàn.
Để tiện lợi, nhất là ngủ chung một giường.
Dù thì, cơ thể cô hiện tại cũng hồi phục đến trạng thái đỉnh cao, thường xuyên cảm thấy mệt mỏi, thể chữa trị cho Quý Tinh Hàn thì tại chứ?
Thế nhưng…
Chuyện bảo cô thể mặt dày với Sở Lâm đây?
Nói thật, tin ?