Xuyên thư: Mỹ nhân yếu mềm thời tận thế - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-08-19 12:08:30
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những nhánh cây xanh biếc của cây sơn chi nhỏ vươn hai chiếc rương lớn đặt cạnh giường Diệp Sở Sở, điên cuồng hấp thụ năng lượng chứa trong các tinh hạch, loại bỏ tạp chất truyền năng lượng tinh khiết cơ thể cô.

Dù nóng lòng thăng cấp, Diệp Sở Sở cũng ngăn cản cây sơn chi nhỏ giữ một phần năng lượng cho chính .

Cây sơn chi nhỏ thích nở hoa, cô nỡ ngăn cản sở thích của nó.

Hơn nữa, những bông hoa sơn chi biến dị mà nó nở vô cùng hữu dụng. Trưởng bộ phận dự trữ vật tư vẫn luôn mong ngóng, mỗi nhận hoa sơn chi biến dị đều hai mắt sáng rực.

Bởi vì thứ thực sự cung đủ cầu, xem là hy vọng thức tỉnh dị năng của ít sống sót bình thường trong căn cứ, cũng là động lực để họ luôn nỗ lực.

Bộ phận đối ngoại thành lập lâu trong căn cứ cũng nhiều nhờ vả Diệp Sở Sở nhất định giữ một ít hàng dự trữ, khi giao dịch với các căn cứ khác, chắc chắn thể dùng hoa sơn chi biến dị để đổi lấy ít vật tư khan hiếm.

Muốn thức tỉnh dị năng?

những phương pháp khác, cũng cách nào an và hiệu quả hơn hoa sơn chi biến dị! Chỉ cần mang thần khí , lo vật tư nào đổi !

Diệp Sở Sở khoanh chân giường hấp thụ năng lượng, Quý Tinh Hàn nhắm mắt nghỉ ngơi, bảo vệ bên cạnh cô.

Trong nháy mắt, đến sáu giờ sáng.

năng lượng hội tụ về phía đan điền, sự dẫn dắt của Diệp Sở Sở, ngừng dung nhập quả cầu ánh sáng dị năng màu vàng. Quả cầu ánh sáng dị năng ngừng mở rộng, dần dần cảm giác sắp đến điểm giới hạn.

Giống như nhiều đột phá đây, một tiếng “rắc” giòn tan, quả cầu ánh sáng dị năng như phá vỡ một gông cùm nào đó, bắt đầu ngừng lan bên ngoài.

Cùng lúc đó, những điểm sáng màu vàng lấp lánh tự do trong khí đột nhiên ồ ạt lao về phía Diệp Sở Sở.

Mỗi màu sắc đại diện cho một loại dị năng khác , màu vàng trong khí là ít nhất và cũng là đặc biệt nhất. khoảnh khắc Diệp Sở Sở đột phá cấp bậc, những điểm sáng màu vàng trong phạm vi trăm dặm như hút cạn, hình thành một cơn lốc vô hình trong khí, thẳng tắp tràn cơ thể cô.

Một cảm giác vô cùng sảng khoái.

Diệp Sở Sở mở mắt , Quý Tinh Hàn thức trắng đêm canh chừng cô cuối cùng cũng yên lòng.

“Thế nào ?” Anh hỏi.

“Khá .” Diệp Sở Sở gật đầu.

Sau khi dị năng thời gian đột phá đến cấp 4, chỉ thời gian cô thể gian Mèo Thời Gian mỗi ngày tăng từ hai mươi phút lên bốn mươi phút, vẫn là tăng gấp đôi, mà gian vũ khí vốn chỉ thể xem như “vỏ đao” cô linh hoạt tận dụng gian chứa đồ, nay thêm một năng lực mới.

Sau khi lên cấp 4, gian vũ khí chỉ thể chứa hai món vũ khí, mà cô còn thể rút một tia sức mạnh gian từ đó để tấn công.

Gần như ngay lập tức, cô nghĩ một phương thức tấn công: Lưỡi Cắt Không Gian.

Tạo một khe nứt gian, xem gian mặt như một tờ giấy trắng, lưỡi cắt gian giống như dùng một con d.a.o nhỏ rạch qua tờ giấy, cho tờ giấy cắt đôi và lệch vị trí.

Khi đối đầu với kẻ địch, nếu trong lúc chiến đấu kịch liệt mà bất ngờ tung “Lưỡi Cắt Không Gian”, vận may thể trực tiếp cho kẻ địch thể chia lìa, vận may cũng thể gây thương tích nặng cho đối phương.

Ngoài , còn nhiều phương thức chiến đấu khác thể khai phá, tùy thuộc sức tưởng tượng của cô.

cảm thấy thăng cấp sẽ năng lực mới, ngờ giác quan thứ sáu của vẫn linh.

Điều Diệp Sở Sở là, khoảnh khắc dị năng thời gian của cô đột phá, Giản Tuấn và Giản Dập đang ngủ trong phòng đột nhiên đồng thời mở mắt. Hai đứa trẻ nửa tỉnh nửa mơ, tuy mở mắt nhưng dường như vẫn còn đang trong giấc ngủ.

Cơ thể chúng từ từ bay lên trung từ giường, tứ chi buông thõng tự nhiên.

Trong đôi mắt mở to một tia sáng vàng lóe qua, dị năng trong cơ thể dường như cũng kích hoạt, như đang hưởng ứng một điều gì đó.

Bầu trời của Kỷ Nguyên Hắc Ám như che bởi một tấm vải đen. Mặc dù mặt trời, mặt trăng và các vì vẫn tồn tại, lẽ vẫn vận hành theo quy luật thiên thể, nhưng những sống bề mặt Trái Đất thể thấy.

Điều nghĩa là, nhiệt độ khí cầu tuy sẽ giảm mạnh, nhưng các thiết phát điện chủ yếu bằng năng lượng mặt trời trong căn cứ Hoa Thịnh đều thể sử dụng. Bởi vì thiết phát điện năng lượng mặt trời, điều kiện tiên quyết là ánh nắng.

Nếu ánh nắng, đương nhiên thể tạo điện năng.

, việc cung cấp điện của căn cứ Hoa Thịnh gặp chút khó khăn. Muốn giải quyết vấn đề , trừ khi thể tìm nguồn năng lượng thế khác.

Nếu giải quyết , khả năng sẽ hạn chế cung cấp điện.

Buổi trưa khi ăn cơm tại nhà ăn của tiểu đội Chiến Thần, Sở Lâm về chuyện .

“Vậy các nghĩ biện pháp nào ? Nếu lượng xăng và dầu diesel dự trữ đủ lớn, còn thể dùng nguồn năng lượng nào khác thế ?” Diệp Sở Sở hỏi Sở Lâm, đột nhiên nghĩ một chuyện, “Trước đây của Liễu Thành cho chúng kỹ thuật chuyển đổi năng lượng ? Kỹ thuật chắc chỉ dùng cho vũ khí dị năng, cũng thể chuyển đổi nguồn năng lượng ?”

Ví dụ như, chuyển đổi năng lượng trong hạch tang thi và hạch thú biến dị thành điện năng.

“Cũng thể thử xem, chỉ là chút đáng, quá tốn kém tinh hạch và thú hạch.” Sở Lâm thở dài, chút bất đắc dĩ , “Cho nên chuẩn một chiêu khác, định thử xem .”

Diệp Sở Sở: “Chiêu gì ?”

Sở Lâm : “Văn Liệt dị năng lôi điện ? Anh quyết định lát nữa sẽ lôi đến nhà máy điện thử xem, bảo ném mấy quả cầu sét xem tác dụng . Nếu tác dụng thì cho ngoài nữa, trong Kỷ Nguyên Hắc Ám chuyên môn ở trong căn cứ để phát điện thủ công cho .”

Văn Liệt?

Chỉ vì trong tên dị năng lôi điện chữ “điện” mà bắt công cụ phát điện ?

Lại một nữa thấy tên Văn Liệt, Diệp Sở Sở chút kinh ngạc, cảm giác lâu lắm gặp … Lần gặp mặt , hình như là trong bữa tiệc mà nhà họ Sở tổ chức để giới thiệu cô và tiểu đội Chiến Thần, thực cũng chuyện mấy câu.

“Văn Liệt gần đây thế nào ạ?” Diệp Sở Sở hỏi.

Sở Lâm liếc cô một cái, thở dài một nặng nề: “Cậu đương nhiên ! Năng lực của mạnh, khi trở về sắp xếp cho dẫn dắt một đội dị năng giả trong quân đội, ngoài cứu viện nhiều , mỗi đều thành nhiệm vụ đặc biệt xuất sắc.”

Nhớ ngày xưa, và Sở Quốc Cường đều hy vọng Văn Liệt trở thành em rể của .

Kết quả là cây bắp cải non mơn mởn nhà tia lửa điện với Văn Liệt, em gái một kẻ âm hiểm độc ác nào đó cuỗm mất, mà đó chính là kẻ thù đội trời chung của ở kiếp ! Mặc dù, thực sớm chấp nhận Quý Tinh Hàn là em rể tương lai, nhưng vẫn chút tức tối.

“Sao , hai liên lạc ?” Sở Lâm cố ý hỏi.

“…” Diệp Sở Sở lắc đầu, hắng giọng , “Sau khi về thì bận suốt, thời gian liên lạc.”

“Ồ? Là thời gian, nào đó đặc biệt ghen, nên yêu cầu em xa cách với Văn Liệt?” Sở Lâm vẻ thâm sâu hỏi ngược .

Còn cố ý trừng mắt Quý Tinh Hàn một cái, ý tứ thể rõ ràng hơn.

Diệp Sở Sở: “…”

Loại trai thể đánh c.h.ế.t ?

Quý Tinh Hàn: “…”

Loại vợ gây sự ?

Những khác: “…”

Thật xem kịch tiếp!

, hôm nay nhắc đến Văn Liệt, cái vị nhà em khi nào về lóc với em ?” Sở Lâm tiếp tục nhảy múa điên cuồng bên bờ vực nguy hiểm.

Quý Tinh Hàn: “…”

Một bên là ruột, một bên là bạn trai.

Diệp Sở Sở cảm thấy như kẹp ở giữa, sáng suốt quyết định chuyển chủ đề, trực tiếp đề nghị với Sở Lâm: “Em một ý tưởng, thiết chuyển đổi năng lượng thể chuyển đổi hai loại năng lượng, thể xem xét nghiên cứu chế tạo thiết tích trữ năng lượng ?”

“Thiết tích trữ năng lượng?” Mắt Sở Lâm sáng lên.

, quên mất thứ !

Đây chính là thần khí!

Dụ Phi Bạch và những khác cũng tò mò, ánh mắt đều đổ dồn về phía Diệp Sở Sở.

Diệp Sở Sở : “Em nghĩ nếu chúng thể nghiên cứu thiết tích trữ năng lượng, chúng thể trong tình huống điện lực dồi dào, tích trữ một lượng lớn điện năng, để dành cho những lúc quan trọng. Ngoài , thể lợi dụng kỹ thuật để lưu giữ các chiêu thức hoặc năng lực của dị năng giả, thành một loại vật phẩm tiêu hao một , để dành đến khi cần dùng. Như chỉ thể tăng khả năng chiến đấu bền bỉ của dị năng giả, mà còn tương đương với việc cấp cho sống sót bình thường một ‘lá bùa hộ mệnh’, nâng cao tính an cho họ.”

Trọng tâm trong đề nghị của Diệp Sở Sở ở vế , còn việc tích trữ điện năng chỉ là cái cớ để dẫn dắt câu chuyện.

Ví dụ, Diệp Sở Sở thể lưu giữ chiêu thức “Địa Ngục Bụi Gai” của đó. Khi một sống sót bình thường sử dụng thiết tích trữ năng lượng do cô chế tạo, thể ngay lập tức kích hoạt “Địa Ngục Bụi Gai”. Kỹ năng tung thể tiêu diệt một con thú biến dị cấp một, thể dùng để bảo mệnh.

Hoặc ví dụ khác, Diệp Sở Sở phong ấn năng lực chữa trị của cây sơn chi nhỏ đó. Nếu thương, khi sử dụng thiết tích trữ năng lượng chữa trị, thể chữa lành bảy tám phần vết thương , tăng xác suất sống sót.

những lời bừa, mà là dựa tình tiết trong tiểu thuyết. Là một trọng sinh, Sở Lâm chắc chắn cũng xa lạ với điều , chỉ là nhất thời nghĩ .

Vì e ngại phận xuyên sách của , cô chỉ thể đó là ý tưởng của .

Trong tiểu thuyết nhắc đến, khi thiết chuyển đổi năng lượng nghiên cứu , phạm vi ứng dụng trong việc chế tạo vũ khí dị năng rộng. Thứ duy nhất thể sánh ngang với nó chính là thiết tích trữ năng lượng.

Thực , khi thiết tích trữ năng lượng nghiên cứu , ban đầu nó chỉ xem như “cục sạc dự phòng”, khiến nhiều cảm thấy vô dụng. Sau , qua tay một thiên tài cải tạo, nó mới biến thành đủ loại “vật phẩm tiêu hao một ”, và còn một tên gọi mới là “Năng Lượng Bảo”.

Tùy thuộc năng lực dị năng giả lưu trữ, Năng Lượng Bảo chia thành hệ công kích và hệ chữa trị. Bởi vì dị năng giả thức tỉnh dị năng chữa trị vô cùng hiếm, nên trong đó hệ chữa trị càng quý hơn hệ công kích.

Sự đời của Năng Lượng Bảo cũng ý nghĩa trọng đại như vũ khí dị năng, một nữa tăng cường khả năng tự vệ của sống sót bình thường khi đối mặt với nguy hiểm.

Bởi vì Năng Lượng Bảo chỉ thể do dị năng giả chế tạo, nên căn cứ Hoa Thịnh trong sách, để đảm bảo sản lượng, giao việc chế tạo Năng Lượng Bảo xuống thành nhiệm vụ. Mỗi dị năng giả trong căn cứ, mỗi tháng thành bao nhiêu cái, đều yêu cầu bắt buộc.

Phía căn cứ sẽ trợ cấp tích phân cho dị năng giả, nhưng dùng nó để trục lợi trong nội bộ, mà bán Năng Lượng Bảo với giá thấp cho những sống sót bình thường nhu cầu.

, về lâu dài, ở một mức độ nào đó, điều cũng giảm bớt mâu thuẫn giữa dị năng giả và sống sót bình thường trong căn cứ Hoa Thịnh, cho hai nhóm chung sống hòa hợp hơn.

Lý niệm của căn cứ Hoa Thịnh là: Mỗi đều ở vị trí thích hợp, công việc phù hợp với . Dị năng giả năng lực lớn, trách nhiệm lớn, bảo vệ sống sót bình thường là trách nhiệm của họ. Còn những sống sót bình thường bảo vệ, thể một công việc hỗ trợ trong các phương diện sinh hoạt, trợ giúp dị năng giả, cho bộ căn cứ vận hành trôi chảy hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-my-nhan-yeu-mem-thoi-tan-the/chuong-100.html.]

Còn về Năng Lượng Bảo bán bên ngoài, đó đều là giá thị trường, còn trong nội bộ căn cứ là phúc lợi.

“Ý tưởng của em , thể như ! Em gái thật thông minh, thiên hạ nhất!” Sở Lâm vội vàng và vài miếng cơm cho hết thức ăn trong bát, dậy , “Anh bây giờ sẽ đến viện nghiên cứu, bảo họ bắt đầu khởi động dự án .”

Thứ nếu thể sớm hơn, thì sớm hơn!

Nếu dự án thật sự thể thành công, căn cứ Hoa Thịnh Diệp Sở Sở và Thẩm Lam, hai dị năng giả chữa trị với năng lực đặc biệt mạnh mẽ, thiết tích trữ năng lượng loại công kích lẽ dễ bán, nhưng loại chữa trị chắc chắn sẽ bán chạy!

Nếu nghiên cứu , chắc chắn sẽ trở thành sản phẩm biểu tượng của căn cứ Hoa Thịnh!

Ai tận thế thì cần lo kinh tế?

Đùa !

Muốn xây dựng căn cứ một, để dân trong căn cứ cuộc sống ấm no hạnh phúc, phương diện đều tính đến!

Thấy Sở Lâm vội vã rời , Diệp Sở Sở thở phào một nhỏ.

Ngay đó, bàn tay cô đặt đầu gối Quý Tinh Hàn nắm lấy. Cô sang, thấy đàn ông trẻ tuổi đang dùng ánh mắt tủi , như thể đang tố cáo cô là một kẻ phụ bạc.

Diệp Sở Sở: “…”

Thật dám giấu, cô gần như thể đoán sắp đưa yêu cầu gì. Sở Lâm sai, tuy vị , nhưng sẽ nũng!

Quả nhiên…

“Tối nay thể hôn nữa ?” Quý Tinh Hàn hạ giọng hỏi, như một đứa trẻ đòi kẹo.

Diệp Sở Sở: “Đương nhiên…”

Mắt Quý Tinh Hàn sáng lên.

“Là !” Diệp Sở Sở lạnh lùng vô tình bổ sung hai chữ cuối.

Quý Tinh Hàn: “…”

Trong Kỷ Nguyên Hắc Ám, tiểu đội Chiến Thần theo kế hoạch mỗi ngày đều ngoài một chuyến, cùng Diệp Sở Sở đến các nơi trong Thanh Thành để thu thập vật tư trong gian Mèo Thời Gian.

Hiện tại dị năng thời gian của Diệp Sở Sở lên đến cấp bốn, thời gian thể gian Mèo Thời Gian mỗi ngày tăng từ hai mươi phút lên bốn mươi phút. Thời gian tăng thêm giúp cô thể thu thập nhiều vật tư hơn.

Vào ngày thứ hai của Kỷ Nguyên Hắc Ám, tiểu đội Chiến Thần đối chiếu với các điểm vật tư mà Sở Lâm khoanh tròn bản đồ, quyết định đến một trung tâm thương mại lớn gần nhất.

Trung tâm thương mại đó lẽ do kinh doanh nên lượng cửa hàng nhiều, nhưng tầng một là một siêu thị đại hạ giá nổi tiếng. Trên lầu cũng mấy cửa hàng và bé, một khu vui chơi trẻ em, và vài nhà hàng.

Đến đó, chỉ riêng đồ trong siêu thị và cửa hàng và bé cũng đủ để họ vài chuyến.

Tang thi và thú biến dị trong nội thành Thanh Thành dọn dẹp gần hết, nên nhóm Diệp Sở Sở gặp trở ngại gì. Bao gồm cả 40 phút thu thập vật tư trong trung tâm thương mại, cả cả về cũng chỉ mất đến hai giờ.

Trên đường về, Diệp Sở Sở ngoài cửa sổ xe.

Đường phố bên ngoài đen kịt, gần như thấy bất kỳ ánh đèn nào. Một cảm giác cô tịch sâu thẳm ập đến từ bốn phương tám hướng, như thể nuốt chửng cả chiếc xe và những trong xe.

Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép

Chờ xe chạy đến ngoại ô căn cứ Hoa Thịnh, xa xa thấy ít ngọn đèn màu ấm áp sáng lên trong căn cứ, cảm giác cô tịch trong lòng mới tan .

Sau khi xong thủ tục đăng ký ở cổng lớn, xe chạy trong căn cứ đèn đuốc sáng trưng, Diệp Sở Sở chợt cảm giác như từ tận thế bước thế giới văn minh.

Sự rung động , cô từng khi đầu tiên trở về căn cứ Hoa Thịnh.

Vào khoảnh khắc , cô cảm nhận sâu sắc rằng, dù lãng phí tinh hạch và thú hạch nguồn năng lượng đến , nhà máy điện trong căn cứ nhất định thể ngừng hoạt động. Bởi vì khi ở trong bóng tối, Ánh Sáng sẽ mang cho con cảm giác an .

Sau khi trở về, Diệp Sở Sở mang vật tư thu trực tiếp đến bộ phận dự trữ vật tư.

Theo ý của Sở Lâm, vật tư cô thu thập từ gian Mèo Thời Gian đều do cô tự giữ, chỉ cần các thành viên trong đội , cần thiết công khai nhập kho dự trữ của căn cứ, như quá lộ liễu.

Những vật tư cứ để trong gian vũ khí của cô, đợi đến khi căn cứ gặp nguy hiểm hoặc tai họa, đến bước đường cùng lấy cũng muộn.

kịp tìm Sở Lâm, thì Sở Lâm cô trở về nơi đóng quân của đội, hưng phấn chạy đến tìm cô.

“Đi với đến viện nghiên cứu một chuyến, dự án sửa chữa thông tin liên lạc của chúng tiến triển mới, cần em giúp một tay!” Sở Lâm kéo Diệp Sở Sở, giục cô nhanh lên xe, giấu vẻ phấn khích, “Sau khi tận thế giáng xuống, đường sá thông đành, thông tin liên lạc cũng gần như cắt đứt, khó sửa chữa. Anh còn tưởng cả đời thể thực hiện việc thông tin liên lạc quốc, ngờ bất ngờ ngoài ý !”

“Bất ngờ gì ?” Diệp Sở Sở lập tức hỏi.

Sở Lâm chỉ chờ cô hỏi, lập tức giấu vẻ đắc ý : “Hai ngày , dự án sửa chữa thông tin liên lạc của căn cứ chúng một phát hiện bất ngờ, nên dứt khoát lấy thực vật môi giới để nghiên cứu bộ phát tín hiệu kiểu mới. Hôm nay thành quả, chỉ cần dùng dị năng hệ mộc hoặc hạch thú hệ mộc để điều khiển là thể truyền tin tức từ xa, lợi hại ?”

“Rất lợi hại!” Diệp Sở Sở cũng khơi dậy hứng thú, mắt sáng rực , “Đi, chúng xem thử!”

Hai đến bên ngoài viện nghiên cứu của căn cứ Hoa Thịnh, lập tức nhân viên công tác tiếp đón.

Nữ nghiên cứu viên tên Nguyễn Mi đối với Diệp Sở Sở vô cùng nhiệt tình, thậm chí còn vượt qua cả sự chào đón dành cho Sở Lâm.

Diệp Sở Sở ban đầu chút kinh ngạc, nhưng khi thấy bộ phát tín hiệu do viện nghiên cứu chế tạo và tiếp xúc với các nghiên cứu viên khác, cô hiểu tại Nguyễn Mi đối xử đặc biệt với .

“Chúng sở dĩ xem xét dùng thực vật môi giới, đều là nhờ cảm hứng từ cô Diệp đây.” Đôi mắt Nguyễn Mi cực kỳ sáng, đầy mong đợi , “Lần mời cô đến đây, cũng là nhờ cô dùng dị năng hệ mộc để cảm nhận một chút, xem bộ phát tín hiệu của chúng thể cải tiến thêm .”

“Cô giới thiệu cho thành quả của các cô ?” Diệp Sở Sở cũng .

“Được chứ! Mời cô …” Nguyễn Mi lưu loát nhiều, đó tổng kết, “Theo tình hình hiện tại, phiên bản đầu tiên của bộ phát tín hiệu phạm vi bao phủ quá nhỏ, chỉ thể bao phủ khu vực bán kính mười cây , so với cột tín hiệu tận thế, hiệu quả kém hơn mười . So với cột tín hiệu, nó chiếm diện tích nhỏ hơn một chút, nhưng trong tận thế việc vận chuyển và xây dựng vẫn tiện lắm. Không thể sửa bộ phát tín hiệuให้ nhỏ gọn và dễ mang theo hơn .”

hiểu , để xem .” Diệp Sở Sở gật đầu.

Bộ phát tín hiệu mặt, để tiện vận chuyển thành hình cây.

Trên cây hình trụ, ít ăng-ten phát tín hiệu giống như những cành cây tỏa bốn phía. Toàn bộ bộ phát tín hiệu đường kính 3 mét, cao 10 mét, chiếm một phần diện tích lớn trong căn phòng rộng rãi.

Diệp Sở Sở một vòng quanh bộ phát tín hiệu màu xanh lục thẫm, đưa tay lau một chút lên chiếc ăng-ten giống cành cây, đầu ngón tay dính ít chất lỏng màu xanh lục thẫm, trông như chiết xuất từ một loại thực vật nào đó.

Quan sát kỹ hơn, cô phát hiện cây hình trụ thực chất cũng là một loại thực vật, chỉ là bên ngoài trang thêm một lớp kim loại và các loại màn hình đầy cảm giác công nghệ. Thoạt , sẽ tưởng bộ hình trụ đều là kim loại.

“Các cô dùng loại thực vật nào ?” Diệp Sở Sở hỏi, “Có là cây đa biến dị ?”

, ngờ cô chỉ một cái nhận , cô quả hổ là dị năng giả hệ mộc một của tận thế!” Nguyễn Mi kích động gật đầu, liên thanh hỏi, “Xin hỏi cô đề nghị gì ? Bộ phát tín hiệu của chúng còn hy vọng cải tiến ? Cô thấy thế nào là nhất?”

Diệp Sở Sở chút đỏ mặt.

Cái gì mà dị năng giả hệ mộc một của tận thế, thực sự chút hổ chết.

Nói đến cây đa biến dị, Diệp Sở Sở từng đối đầu với một cây đa biến dị ác tính ở Lâm Thành, ấn tượng về bộ rễ phụ của cây đa đó đặc biệt sâu sắc. lúc đó cô bao giờ ngờ rằng, cây đa biến dị thể dùng để bộ phát tín hiệu.

Dị năng hệ mộc của Diệp Sở Sở khả năng tương tác với thực vật cực mạnh. Viện nghiên cứu cần cô giúp đỡ, cô cũng hề keo kiệt mà sử dụng năng lực để cảm nhận, từ góc độ của cung cấp các loại liệu và đề nghị cho các nghiên cứu viên.

Nhận những liệu và đề nghị quý giá , các nghiên cứu viên như nhận báu vật, một nữa lao nghiên cứu.

Chờ Diệp Sở Sở xong việc, Nguyễn Mi đích đưa cô khỏi viện nghiên cứu. Lúc Diệp Sở Sở mới Nguyễn Mi trông trẻ trung xinh thế mà chủ trì dự án , lập tức khâm phục cô.

Nguyễn Mi tiễn cô cửa, hàn huyên vài câu, vẻ nóng lòng lao nghiên cứu khoa học, luôn kìm đầu về phía phòng nghiên cứu, trong mắt tràn đầy khao khát.

Cuối cùng chuyện xong, cô “Tạm biệt” gần như chạy về phía phòng nghiên cứu.

Diệp Sở Sở xa, trong lòng tràn ngập cảm khái.

Không hề cảm thấy xúc phạm lạnh nhạt.

Trong tận thế, ngoài những dị năng giả sức chiến đấu mạnh mẽ như họ, còn một nhóm những việc trí óc quên ăn quên ngủ. Những nhà nghiên cứu ngày đêm nghiên cứu các dự án khoa học , thật sự quá đáng yêu.

Vào ngày thứ năm của Kỷ Nguyên Hắc Ám, phiên bản đầu tiên của bộ phát tín hiệu do viện nghiên cứu chế tạo khi cải tiến trở nên mạnh mẽ hơn, thể tích cũng thu nhỏ ít, còn một cải tiến mới, đó là khi hoạt động, bộ phát tín hiệu thể thu các dây điện trong cây, giảm khả năng hư hỏng đường vận chuyển.

Bộ phát tín hiệu đưa sử dụng, chỉ cần ở nơi cây đa biến dị, là thể thông qua việc kích thích lá cây rung động, từ đó mô phỏng phát những âm thanh đơn giản. Có lẽ khó thể rõ ràng như chuyện điện thoại, nhưng dùng các loại mật mã để truyền tin tức thì vẫn vấn đề gì.

khi tận thế giáng xuống, các loại thực vật biến dị đều dễ sinh tồn. Dù nơi họ lắp đặt bộ phát tín hiệu cây đa biến dị, việc trồng tạm thời cũng kịp.

Đặc biệt là sự giúp đỡ của dị năng giả hệ mộc, thời gian trồng cây đa biến dị còn thể rút ngắn đáng kể.

Kỹ thuật thông tin liên lạc, trong ấn tượng của Sở Lâm bao giờ giải quyết, trong tiểu thuyết mà Diệp Sở Sở xem cũng hề đề cập đến, ngờ xuất hiện trong vòng một năm khi tận thế giáng xuống.

Hai tuy điểm xuất phát kinh ngạc khác , nhưng sự kinh ngạc đều là thật.

Đương nhiên, nhiều hơn vẫn là kinh hỉ.

Nếu căn cứ Hoa Thịnh phủ sóng loại bộ phát tín hiệu khắp cả nước, chẳng là cả nước đều thể khôi phục thông tin liên lạc ?

Nếu giữa mỗi thành phố và mỗi căn cứ của sống sót đều thiết lập một cây cầu giao tiếp, điều sẽ ý nghĩa vô cùng to lớn trong việc tập hợp tài nguyên cả nước, sống sót cả nước bù đắp cho , cùng đối phó với tận thế!

Sở Quốc Cường khi tin càng kích động thôi.

Ông vẫn luôn liên lạc với bên thủ đô. Trước đây là vì các phương diện của căn cứ Hoa Thịnh quá bận rộn, bản phát triển còn lo xong, thời cơ liên lạc bên ngoài đủ chín muồi, nên ông chỉ phái đến thủ đô hai , báo cáo tình hình giai đoạn của căn cứ Hoa Thịnh, cũng như tìm hiểu tình hình của thủ đô, đó phái thêm nữa.

Bây giờ căn cứ nghiên cứu bộ phát tín hiệu, xem thêm một chuyến nữa, còn mang một bộ phát tín hiệu đến thủ đô hàng mẫu. Thứ càng sớm phổ biến quốc càng , đợi đến khi Kỷ Nguyên Hắc Ám kết thúc, sẽ công bố nhiệm vụ!

Chỉ là, điều Sở Quốc Cường bất ngờ là, ông còn định thủ đô, thì bên thủ đô đến.

Biết tin , Diệp Sở Sở cũng chú ý.

Trong cốt truyện tiểu thuyết mà cô xem, đến năm thứ 5 thứ 6 của tận thế, bộ máy nhà nước mới khởi động diện, từ từ hợp nhất các tỉnh, thành phố, châu tự trị với , tốn nhiều công sức mới từng bước khôi phục trật tự tận thế.

Đời , liệu thể đẩy nhanh tiến trình ?

Lòng cô tràn đầy vui sướng!

Loading...