Xuyên thư làm tiểu thiếp: Nữ phụ pháo hôi chọn nắm thắng - Chương 92

Cập nhật lúc: 2025-10-01 09:26:45
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thẩm Diễn Chi thậm chí thèm y một cái, chỉ thẳng thắn Hoàng đế ngự long ỷ: “Phụ hoàng, chuyện do Thanh Uyển mà , cũng nên do nàng giải quyết. Nàng là đương sự, rõ ràng sự thật hơn bất kỳ ai. Nhi thần tin rằng, sự thật, quan trọng hơn bất kỳ quy tắc tổ tông nào.” Thẩm Sùng chằm chằm một lúc lâu, đột nhiên : “Chuẩn tấu. Truyền Thái tử phi lên điện.” Tất cả đều ngây . Ai cũng ngờ, Hoàng đế đồng ý một yêu cầu điên rồ như . Một lát , Tống Thanh Uyển vận một bộ triều phục Thái tử phi đoan trang, bước chân vững vàng Kim Loan Điện. Nàng hề run sợ, ánh mắt bình tĩnh lướt qua các văn võ bá quan với vẻ mặt khác điện, cuối cùng, dừng bên cạnh Thẩm Diễn Chi, kề vai sát cánh với , cúi lạy thật sâu long ỷ. “Thần Tống Thanh Uyển, khấu kiến Bệ hạ.” “Bình .” Giọng Thẩm Sùng mang theo một chút dò xét, “Tống thị, Vương Ngự sử hặc tội ngươi dùng độc vật hại , ngươi tội?” Tống Thanh Uyển thẳng , lớn tiếng : “Hồi Bệ hạ, thần vô tội. Không những vô tội, mà còn công.” “Nói bậy bạ!” Vương Thừa Ân giận dữ quát, “Ngươi đầu độc bách tính, chứng cứ xác thực, còn dám ở đây xảo ngôn lệnh sắc!” Tống Thanh Uyển sang y, ánh mắt sắc bén như dao: “Vương đại nhân, dám hỏi chứng cứ ở ? Là ngài tận mắt thấy, báo cáo khám nghiệm tử thi của Thái Y Viện?” Vương Thừa Ân nhất thời nghẹn lời: “Cái … trạng giấy của Đại Lý Tự chính là chứng cứ! Gia đình phú thương Tiền ở thành nam, chính là nhân chứng!” “Tốt.” Tống Thanh Uyển gật đầu, “Đã như , thần hôm nay, ngay mặt Bệ hạ và văn võ bá quan, sẽ tự chứng minh trong sạch.” Nàng vỗ tay một cái, ngoài điện, mấy thị vệ Đông Cung khiêng cái bục dựng sẵn từ hôm qua, cùng với đủ loại bình lọ. Trong đó, còn hai con thỏ sống động. “Đây là gì?” Mọi xôn xao bàn tán. Tống Thanh Uyển để ý đến , lớn tiếng : “Hôm nay lời đồn đại loạn, đều do ‘Ngự Phẩm Tiên’ mà . Thần hôm nay, sẽ để tận mắt xem, ‘Ngự Phẩm Tiên’ rốt cuộc là vật gì.” Nàng cầm một chai ‘Ngự Phẩm Tiên’, đổ bát, cầm một chai tương đậu phổ biến nhất thị trường, cũng đổ một ít. “Mời Thái Y Viện Viện phán tiến lên kiểm nghiệm.” Thái Y Viện Viện phán run rẩy bước tới, lượt ngửi, dùng ngân châm thử, hồi bẩm: “Hồi Bệ hạ, Thái tử phi, hai bát tương liệu, đều độc.” Tống Thanh Uyển khẽ mỉm : “Tự nhiên là độc. vấn đề, ở tương liệu, mà ở .” Nàng Vương Thừa Ân: “Vương đại nhân, phú thương Tiền ở thành nam tố cáo , rằng ăn món do tương dầu của , nôn mửa tiêu chảy. Có đúng ?” “Chính xác!” “Tốt.” Tống Thanh Uyển cầm một đĩa, bên trong đựng món thịt kho tàu lò, chính là dùng ‘Ngự Phẩm Tiên’ nấu. “Đĩa thịt , y hệt món nhà phú thương Tiền ăn hôm đó. Bây giờ, mời Vương đại nhân, vì bách tính thiên hạ, vì quốc pháp cương kỷ, tự nếm thử, xem nó rốt cuộc độc .” Mặt Vương Thừa Ân lập tức trắng bệch. Y dám ăn? Lỡ thật sự độc thì ? “Ngươi… ngươi đây là ép khó!” Tống Thanh Uyển lạnh: “Vương đại nhân chứng cứ xác thực ? Đã là độc vật, ngài là Ngự sử Đô Sát Viện, lý nên lấy thử độc, vì dân thỉnh mệnh. Sao, dám ? Hay là , ngài cũng , đây căn bản chỉ là một màn kịch vu oan hãm hại?” Giọng nàng đột nhiên cao vút, vang vọng khắp Kim Loan Điện: “Độc thật sự, trong tương dầu , mà trong lòng của một kẻ! Bọn họ thấy Thái tử điện hạ thi hành tân chính, thấy bách tính thể ăn muối , sống cuộc sống , liền bất chấp thủ đoạn nào để tung tin đồn vu khống, ý đồ loạn triều cương, tâm địa đáng giết!” Lời , từng chữ đều nhắm tâm can, trực tiếp chỉ mũi nhọn kẻ . Thẩm Diễn Chi đúng lúc mở lời: “Phụ hoàng, nhi thần điều tra rõ, cái gọi là ‘nạn nhân’, đều là do khác sai khiến. Kẻ sai khiến, chính là Lưu Trung, cựu thuộc hạ của Ngụy Vương phủ. Mà vị Vương đại nhân , với mẫu tộc của Ngụy Vương, cũng nguồn gốc. Chuyện rốt cuộc là vì dân thỉnh mệnh, là kết bè kết phái việc riêng, cấu kết hãm hại Trữ quân, tin rằng phụ hoàng tự thánh đoán.” Chân Vương Thừa Ân mềm nhũn, suýt chút nữa đổ vật xuống đất. lúc , Tống Thanh Uyển hành động mới. Nàng chia đĩa thịt kho tàu đó thành hai phần, một phần cho một con thỏ ăn. Con thỏ ăn ngon lành, nhảy nhót tinh nghịch. Sau đó, nàng cầm một gói giấy nhỏ bắt mắt, véo một chút bột trắng từ bên trong, rắc lên phần thịt kho tàu còn , cho con thỏ thứ hai ăn. Chỉ một lát , con thỏ thứ hai liền bắt đầu co giật, sùi bọt mép, nhanh bất động. “Mời chư vị xem.” Giọng Tống Thanh Uyển lạnh lùng, “Đây, mới là nguyên nhân thật sự khiến gia đình phú thương Tiền nôn mửa tiêu chảy. Món ăn họ ăn, thêm bột ba đậu. Mà gói bột ba đậu , chính là tìm thấy trong thư phòng của vị quản sự Lưu Trung đó.” Nhân chứng, vật chứng, đều đủ. Sự thật, phơi bày thiên hạ. Cả Kim Loan Điện, im lặng như tờ. Tất cả đều hành động trôi chảy của Tống Thanh Uyển cho chấn động. Nàng một lời thừa thãi, một chút hoảng loạn, chỉ dùng cách trực tiếp nhất, mạnh mẽ nhất, xé nát tất cả những lời dối trá và âm mưu. Vương Thừa Ân mặt xám như tro tàn, đổ vật xuống đất. Thẩm Sùng long ỷ, Thẩm Diễn Chi và Tống Thanh Uyển đang kề vai sát cánh, trong mắt lóe lên một tia sáng vô cùng phức tạp. Y im lặng lâu, lâu đến mức tất cả đều cảm thấy nghẹt thở. Cuối cùng, y chậm rãi mở lời, giọng mang theo uy nghiêm như sấm sét: “Tả Phó Đô Ngự sử Vương Thừa Ân, kết bè kết phái việc riêng, vu khống Trữ quân, cách chức hạ ngục, giao cho Hình bộ thẩm vấn! Cựu thuộc hạ Ngụy Vương phủ Lưu Trung, lập tức bắt giữ quy án! Còn về Ngụy Vương Thẩm Sùng Viễn… truyền chỉ của trẫm, tước tước vị Thân vương, giáng Quận vương, phong địa di dời về phía nam ba trăm dặm, trọn đời về kinh!” Y dừng một chút, ánh mắt rơi Tống Thanh Uyển, ngữ khí dịu đôi chút: “Thái tử phi Tống thị, thông tuệ quả cảm, công . ‘Ngự Phẩm Tiên’, chính là vật lợi quốc lợi dân, lệnh Hộ bộ hiệp đồng, sức đẩy mạnh. Ban thưởng ngàn lượng hoàng kim, trăm tấm gấm vóc.” Một trận phong ba kinh thiên, cứ thế lắng xuống. Thẩm Diễn Chi và Tống Thanh Uyển mỉm , trong mắt là sự ăn ý chỉ hai mới hiểu. Bọn họ , đây chỉ là một vòng chiến thắng nữa. Chỉ cần tâm “nuôi cổ” của Hoàng đế chết, bão tố phía , sẽ vĩnh viễn ngừng. bọn họ cũng , cho dù tương lai bao nhiêu gian nan hiểm trở, chỉ cần bọn họ tay trong tay kề vai sát cánh, sẽ thể đ.á.n.h đổ bọn họ. Phong ba Kim Loan Điện, cùng với sự xử trí sấm sét của Thẩm Sùng, tạm thời khép . Khi bá quan bãi triều, ánh mắt Thái tử và Thái tử phi, khác biệt. Trong đó kính nể, dò xét, nhiều hơn là một sự thận trọng đ.á.n.h giá . Ai cũng thấy rõ, vị Thái tử phi tưởng chừng yếu ớt , tuyệt đối nữ tử hậu trạch tầm thường. Thủ đoạn của nàng, tâm trí của nàng, thậm chí còn dứt khoát gọn gàng hơn nhiều vị lão thần lăn lộn triều đình nửa đời. Đông Cung, Dục Khánh Cung. Các cung nhân tay chân lanh lẹ khiêng ngàn lượng hoàng kim, trăm tấm gấm vóc mà Hoàng đế ban thưởng, ánh vàng rực rỡ và tơ lụa hoa lệ, gần như hoa mắt . “Điện hạ, xem, phụ hoàng thật hào phóng.” Tống Thanh Uyển nhéo một tấm gấm vóc thêu mây, sờ trơn mượt, chất lượng tuyệt hảo, nhưng nụ mặt nàng chạm đến đáy mắt.

Mèo Dịch Truyện

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-lam-tieu-thiep-nu-phu-phao-hoi-chon-nam-thang/chuong-92.html.]

 

 

Loading...