Xuyên thư làm tiểu thiếp: Nữ phụ pháo hôi chọn nắm thắng - Chương 49
Cập nhật lúc: 2025-10-01 09:25:57
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Kể, đương nhiên kể.” Tống Thanh Uyển thong thả tự rót cho một chén thanh, “Song, thể do chúng tự .” Nàng Thải Vi, trong mắt lóe lên vẻ tinh ranh: “Lục Châu bên cạnh Vương phi, gần đây chẳng thường tới kho lĩnh yến sào huyết cá ? Ngươi hãy tới kho hàng ‘tình cờ’ gặp nàng , rằng, gần đây lòng trong phòng bếp xao động, vài hạ nhân tay chân sạch sẽ, cậy chủ tử sủng ái, dám lén lút mang những thứ hợp thời nghi. Ngươi ‘vô tình’ , hình như là vài thứ thủy sản sông hồ gì đó. Chỉ điểm đến đó là thôi, còn , xem Lục Châu thông minh .”
Chiêu , gọi là mượn đao g.i.ế.c .
Nàng đưa tin tức tới Thôi Tĩnh Nguyệt, tự thoái thác trách nhiệm sạch sẽ, tựa như chỉ là một bụng vô tình vài lời đồn đại. Thôi Tĩnh Nguyệt nhận tin, tất nhiên sẽ điều tra, đến lúc đó và tang vật đều bắt, một màn kịch lớn sẽ diễn . Còn nàng Tống Thanh Uyển, từ đầu đến cuối, chỉ là một khán giả an tĩnh uống trong Phù Dung Viên.
Đến chập tối, Tiểu Đức Tử quả nhiên phụ sự phó thác, dùng một túi vải bắt mắt, thần quỷ đưa hai con cua xanh lớn giương nanh múa vuốt đến cửa Thanh Tâm Tiểu Trúc. Họa Mi mừng rỡ quá đỗi, vội vàng sai tiểu nha đầu tâm phúc mang cua đến tiểu trù, chuẩn lén lút hấp.
Mèo Dịch Truyện
Trong tiểu trù, ngoài tâm phúc của Họa Mi, còn một Vương bà tử phụ trách nhóm lửa. Vương bà tử ngày thường chịu đủ khí của Họa Mi, thấy hai con cua , mắt đều trợn tròn, nhưng ả gì, chỉ lặng lẽ cho thêm một bó củi bếp, ánh lửa hắt lên khuôn mặt già nua của ả lúc sáng lúc tối.
lúc cua đặt lên nồi, nóng còn bốc lên, cánh cửa tiểu trù, “rầm” một tiếng từ bên ngoài đá tung.
Lục Châu dẫn theo vài bà tử cường tráng, mặt tựa băng sương ở cửa. “Lá gan thật lớn! Dám tư tàng vật chí âm hàn hại như thế trong phòng bếp Vương phủ!” Giọng Lục Châu lớn, nhưng như cây dùi băng, đ.â.m tai đau nhức. Họa Mi và tiểu nha đầu sợ đến mềm cả chân, lập tức ngã quỵ xuống đất. Vương bà tử thì lập tức quỳ gối khấu đầu, chỉ Họa Mi lớn tiếng : “Lục Châu cô nương minh xét! Không liên quan gì đến lão bà tử cả! Là Họa Mi, là nàng nhất định đòi hấp cua cho Văn Di Nương ăn! Lão bà tử khuyên can cũng !”
Lục Châu lạnh một tiếng, thèm Vương bà tử, ánh mắt sắc như d.a.o găm lên mặt Họa Mi: “Trói nàng cho ! Người và tang vật đều bắt, đưa đến chủ viện, xin Vương phi định đoạt!”
Tin tức truyền , cả Vương phủ đều chấn động.
Trong chính sảnh của chủ viện, đèn đuốc sáng trưng. Thôi Tĩnh Nguyệt ngay ngắn chủ vị, trong tay bưng một chén sâm, thong thả thưởng thức. Trước mặt nàng, quỳ là Họa Mi trói năm hoa, và tiểu nha đầu sợ đến run lẩy bẩy như sàng trấu. Dưới đất, một chiếc mâm, chễm chệ đặt hai con cua hấp chín nửa chừng, đỏ ửng.
Khi Văn Duyệt tới nơi, cảnh tượng thấy chính là như . Nàng vốn đang giường chờ ăn cua, chờ mãi thấy, chỉ đợi lời bẩm báo hoảng hốt của hạ nhân. Nàng rõ sự tình , cũng chẳng bận tâm giả bệnh nữa, vội vàng chạy tới.
“Vương phi tỷ tỷ,” Văn Duyệt bước cửa, liền quỳ xuống, mắt ngấn lệ Thôi Tĩnh Nguyệt, “Đây đều là hiểu lầm! Là thần ... là thần thèm ăn, hiểu chuyện, mới gây chuyện hoang đường như . Họa Mi nàng chỉ là trung thành hộ chủ, nhất thời hồ đồ, cầu xin Vương phi tỷ tỷ mặt hài nhi trong bụng , tha cho nàng !”
Thôi Tĩnh Nguyệt đặt chén xuống, đáy chén và mặt bàn chạm , phát một tiếng va chạm nhẹ nhàng mà trong trẻo. Nàng cuối cùng cũng ngẩng mắt lên, về phía Văn Duyệt, ánh mắt bình tĩnh đến đáng sợ. “Muội , ngươi tội ?”
Văn Duyệt sửng sốt, theo bản năng đáp: “Thần tội, thần nên thèm ăn...”
“Không.” Thôi Tĩnh Nguyệt ngắt lời nàng, giọng vẫn bình thản, nhưng mang theo ngàn cân sức mạnh, “Bổn cung hỏi, tội ngươi thèm ăn. Bổn cung hỏi là, ngươi ý đồ mưu hại cốt nhục của Vương gia, đáng chịu tội gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-lam-tieu-thiep-nu-phu-phao-hoi-chon-nam-thang/chuong-49.html.]
17. “Cái gì?” Văn Duyệt như sét đánh, bất chợt ngẩng đầu lên, đầy mặt thể tin , “Vương phi! Người... thể như ! Ta thể mưu hại con của chính !”
“Ngươi sẽ ?” Khóe miệng Thôi Tĩnh Nguyệt cong lên một nụ mỉa mai, “Cua là vật gì? Tính hàn cực lớn, phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i ăn , nhẹ thì đau bụng, nặng thì sẩy thai, đây là kiến thức thường thức ngay cả trẻ ba tuổi cũng . Ngươi cho hạ nhân lén lút mang phủ, tránh né bổn cung kiểm tra, tự ý nấu nướng trong tiểu trù, nếu bổn cung phát hiện sớm, cua lúc bụng ngươi ?” Nàng dừng một chút, thể nghiêng về phía , ánh mắt bức bách Văn Duyệt: “Muội , ngươi hãy cho bổn cung . Nếu ngươi ăn cua , thật sự động thai khí, thậm chí... sảy thai. Đến lúc đó, ngươi lóc với Vương gia rằng, là ngươi tự thèm ăn mà hại chính ? Hay sẽ , là bổn cung giám sát chặt, đồ ăn đưa tới vấn đề, mới hại đến huyết mạch duy nhất của Vương gia?”
Mỗi câu của Thôi Tĩnh Nguyệt, đều như một cây búa nặng, giáng mạnh tim Văn Duyệt. Khuôn mặt Văn Duyệt, từ trắng chuyển xanh, từ xanh chuyển sang một màu tro tàn. Nàng há miệng, nhưng một chữ cũng thể .
18. Nàng cuối cùng cũng hiểu . Đây là một cái bẫy, một cái bẫy c.h.ế.t đặt cho nàng ngay từ khi nàng mở miệng ăn cua! Nếu nàng ăn, xảy chuyện, kẻ đầu sỏ chính là Thôi Tĩnh Nguyệt giám sát đồ ăn. giờ đây, nàng ăn , và tang vật đều bắt, cái tội danh “ ý đồ bất chính, vu oan giá họa” , đổ lên đầu nàng !
lúc , Thẩm Diễn Chi mặt mày trầm xuống từ ngoài bước . Hắn rõ ràng ngọn nguồn sự việc, thậm chí thèm Văn Duyệt đang quỳ đất, thẳng đến đĩa cua, sắc mặt tái mét.
“Hồ đồ!” Hắn đột ngột một cước đá đổ chiếc ghế bên cạnh, gầm lên giận dữ, “Văn Duyệt! Ngươi thật đúng là lá gan lớn! Vì tranh giành sủng ái, dám đem cả cốt nhục của để tính toán!”
Một tiếng gầm giận dữ , đ.á.n.h sụp phòng tuyến tâm lý cuối cùng của Văn Duyệt. Nàng ngã quỵ xuống đất, khuôn mặt giận dữ tột độ của Thẩm Diễn Chi, chỉ cảm thấy trời đất cuồng.
Xong .
Tất cả đều xong . Nàng chỉ thua, mà còn thua t.h.ả.m hại, kéo theo đó, cũng mất chút xót thương và tín nhiệm cuối cùng trong lòng Vương gia dành cho nàng.
Nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt oán độc vượt qua , gắt gao chằm chằm phụ nữ đang bình thản chủ vị.
Thôi Tĩnh Nguyệt, ngươi thật độc ác!
Dư ba của “sự kiện cua” lượn lờ trung Tĩnh An Vương phủ mấy ngày mới dần dần lắng xuống. Kết quả xử lý cuối cùng, tràn đầy “trí tuệ” và “cân nhắc” của đầu Vương phủ.
Tiểu Đức Tử và Vương bà tử phụ trách việc nhóm lửa, vì “lén lút truyền tin, lơ là chức trách”, mỗi nhận hai mươi đại bản, bán khỏi phủ, sống c.h.ế.t rõ. Họa Mi, là chủ mưu, vốn dĩ nên trọng phạt. Thôi Tĩnh Nguyệt “nhân từ” rằng, Văn Di Nương đang mang thai, bên cạnh thể thiếu đắc lực hầu hạ, nếu phạt nặng quá, ngược sẽ khiến nàng Vương phi vẻ khắc nghiệt. Thế là, Họa Mi vả miệng hai mươi cái, phạt quỳ từ đường một đêm, đó... nguyên vẹn sứt mẻ chút nào mà đưa về Thanh Tâm Tiểu Trúc.
Sự xử lý , còn độc địa hơn cả việc đ.á.n.h c.h.ế.t Họa Mi trực tiếp.