Xuyên thư làm tiểu thiếp: Nữ phụ pháo hôi chọn nắm thắng - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-10-01 09:27:04
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nàng dừng một chút, lời chuyển hướng: “À , thấy dường như khá am hiểu về hoa cỏ, mấy luống mẫu đơn điện của gần đây phát triển lắm, là giao cho chăm sóc thì ? Cũng coi như một chút tâm ý của , tỷ tỷ, để tránh mới đến, cảm thấy buồn chán.”

 

Sắc mặt Thẩm Như Ý cứng .

 

Bảo nàng chăm sóc vườn hoa ư? Đây là coi nàng là gì đây? Hoa tượng ư?

 

Trong lòng nàng tức giận, nhưng mặt dám để lộ chút nào, chỉ thể gượng đáp : “Đa tạ nương nương ưu ái, … nhất định sẽ tận tâm.”

 

“Vậy thì .” Tống Thanh Uyển hài lòng gật đầu, với Thẩm Diễn Chi: “Điện hạ, ngài xem, Như Ý thật hiểu chuyện bao.”

 

Thẩm Diễn Chi lúc mới rốt cuộc phản ứng. Y nâng mắt lên, lạnh nhạt liếc Thẩm Như Ý một cái, ánh mắt , hệt như đang một xa lạ quan trọng. “Ừm. Đã chuyện gì, lui xuống . Cô với Thái tử phi còn chuyện quan trọng cần bàn bạc.”

 

Sự xa cách và xua đuổi hề che giấu , khiến những lời lẽ giả vờ yếu đuối, ngoan ngoãn mà Thẩm Như Ý cẩn thận chuẩn , đều nghẹn trong cổ họng. Mặt nàng lúc đỏ lúc trắng, đầu ngón tay nắm chặt khăn tay gần như vò nát lụa là cao cấp.

 

“Dạ, xin cáo lui.” Nàng khụy gối hành lễ, tư thái vẫn hảo, chỉ là khoảnh khắc , đáy mắt xẹt qua một tia khuất nhục và oán độc.

 

Chờ nàng , Thẩm Diễn Chi lập tức một bộ mặt cầu công, sáp gần Tống Thanh Uyển: “Thế nào? Phu quân biểu hiện như ?”

 

Tống Thanh Uyển dáng vẻ của chọc , vươn tay chọc chọc trán : “Miễn cưỡng đạt yêu cầu. mà, Điện hạ, chiêu ‘bạo lực lạnh’ của , đối phó với nữ tử bình thường lẽ hữu dụng, nhưng với vị Thẩm trắc phi , e rằng chỉ càng khơi dậy ý chí chiến đấu mạnh mẽ hơn của nàng mà thôi.”

 

“Vậy thì ?” Thẩm Diễn Chi để tâm, “Nàng ý chí chiến đấu mạnh đến mấy, cô để ý tới, nàng cũng chẳng .”

 

“Không .” Tống Thanh Uyển lắc đầu, “Hôm nay nàng mất mặt, trở về nhất định sẽ tìm cách để vãn hồi thế trận. Chàng tin , đến một canh giờ, ‘lòng hiếu thảo’ của nàng sẽ đưa tới.”

 

Quả nhiên ngoài dự đoán, vẫn đến nửa canh giờ, đại cung nữ bên cạnh Thẩm Như Ý liền bưng một hộp thức ăn, cung kính cầu kiến.

 

“Khải bẩm Thái tử phi nương nương, chủ tử của chúng nô tỳ mới đến, để hiếu kính Điện hạ và Nương nương. Đây là tổ yến tiềm lê tuyết do chính chủ tử tự tay hầm, thể nhuận phổi, giải nhiệt. Chủ tử của chúng nô tỳ , Điện hạ ngày đêm vì quốc sự mà lao tâm, nương nương quản lý Đông cung cũng vất vả, uống món là bổ dưỡng nhất.”

 

Đây là chiêu trò tranh sủng cũ rích của nữ tử hậu trạch. Thông qua việc thể hiện sự hiền thục và tài nấu nướng của , để giành sự chú ý và yêu mến của nam chủ nhân.

 

Thính Vũ định mở miệng từ chối, Tống Thanh Uyển mỉm xua tay. “Có lòng . Thay đa tạ chủ tử nhà ngươi.”

 

Nàng bảo Thính Vũ nhận lấy hộp thức ăn, mở xem, chỉ thấy trong bát bạch ngọc, tổ yến trong suốt óng ánh, lê tuyết mềm mại, nước canh trong veo, còn nổi lên mấy hạt kỷ tử đỏ, bày biện cực kỳ mắt.

 

“Ngửi thấy thơm ngọt.” Tống Thanh Uyển khen một câu, đó với cung nữ : “Chỉ là may, Điện hạ bàn chuyện với , dùng một bát sâm, giờ khắc thật sự uống thêm nữa. Món canh tinh xảo như , đổ thì thật đáng tiếc.”

 

Nàng suy nghĩ một chút, dặn dò Thính Vũ: “Vậy thế , ngươi đem bát canh đưa đến chỗ Vương công công. Vương công công tuổi cao, gần đây ho, để ông nhuận họng. Cứ là Thẩm trắc phi ban thưởng, bảo ông cảm tạ trắc phi nương nương cho cẩn thận.”

 

Mặt của cung nữ , trong chớp mắt xanh mét.

 

Thái tử điện hạ uống, Thái tử phi nương nương cũng uống, đem món tổ yến do chính tay trắc phi nương nương hầm, ban thưởng cho hạ nhân ư? Lại còn là một thái giám?

 

Điều quả thực là sỉ nhục lớn!

 

“Nương nương, điều … điều hợp quy củ chăng?” Cung nữ cuống lên.

 

“Ồ? Có gì hợp quy củ ư?” Ánh mắt Tống Thanh Uyển chợt lạnh , “Đông cung , chính là quy củ. Hay là , Thẩm trắc phi ban thưởng cho hạ nhân một bát canh, cũng cần ngươi đến xen ư?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-lam-tieu-thiep-nu-phu-phao-hoi-chon-nam-thang/chuong-102.html.]

Cung nữ nàng đến mức lòng run sợ, sợ đến mức “phù thông” một tiếng quỳ sụp xuống đất, liên tục khấu đầu: “Nô tỳ dám! Nô tỳ dám!”

 

“Không dám thì lui xuống .” Tống Thanh Uyển phất tay, như xua đuổi một con ruồi.

 

Cung nữ sợ hãi bỏ chạy.

 

Thính Vũ bưng bát tổ yến tiềm , gần như bật thành tiếng: “Nương nương, chiêu của thật sự quá cao tay! Giết thấy máu!”

 

Tống Thanh Uyển nâng chén của , thong thả uống một ngụm. “Nàng thể hiện hiền thục, liền tác thành cho nàng , để nàng hiền thục đến bộ hạ nhân Đông cung. Nàng giành lấy danh tiếng ư? Ta giúp nàng giành lấy. Sau khắp Đông cung, ai mà chẳng Thẩm trắc phi nhân thiện khoan hậu, ngay cả món canh do chính tay hầm cũng nỡ ban cho hạ nhân uống.”

 

Thẩm Diễn Chi một bên đến ngây , ngay đó vỗ tay lớn: “Hay, thật sự là ! Thanh Uyển, cuối cùng cũng , tại Ngụy Vương bọn họ thua nàng. Chơi tâm cơ với nàng, bọn họ còn non lắm.”

 

Tống Thanh Uyển lườm một cái: “Đây chỉ là món khai vị. Vị Thẩm trắc phi , dã tâm nhỏ, thủ đoạn cũng sẽ chỉ dừng ở đây. Cứ chờ xem, nàng nhanh sẽ phát hiện , mấy trò vặt vãnh chốn khuê các như dâng canh dâng nước , ở Đông cung là thể thực hiện . Đến lúc đó, nàng mới thật sự lộ nanh vuốt.”

 

Quả đúng như Tống Thanh Uyển dự đoán, Thẩm Như Ý trong viện của , khi cung nữ lóc báo cáo , tức đến mức hất bộ cụ bàn xuống đất.

 

“Tống Thanh Uyển! Ngươi dám sỉ nhục như !” Gương mặt thuần khiết đáng yêu của nàng , giờ khắc vì phẫn nộ mà vặn vẹo, trông vẻ dữ tợn.

 

“Chủ tử bớt giận!” Đại cung nữ quỳ đất, run rẩy bần bật.

 

Thẩm Như Ý hít sâu mấy , buộc bình tĩnh . Nàng , đ.á.n.h giá thấp Tống Thanh Uyển. Người phụ nữ xuất thương gia , quả hồng mềm, mà là một tấm sắt bọc bông!

 

Cứng đối cứng, sẽ chiếm lợi thế. Trái tim Thái tử điện hạ rõ ràng lệch sang tận chân trời . Vậy thì, chỉ thể tay từ chỗ khác.

 

Nàng chậm rãi trở ghế, ánh mắt âm lãnh. “Nàng đắc ý nhất là gì?”

 

Đại cung nữ suy nghĩ một chút, cẩn thận từng li từng tí đáp lời: “Là… là ‘Ngự Phẩm Tiên’. Nghe , cả kinh thành đều phát cuồng vì loại nước tương , Thái tử phi nương nương nhờ đó mà kiếm bạc đầy bồn đầy bát, danh vọng cũng…”

 

“Danh vọng?” Thẩm Như Ý lạnh một tiếng, trong mắt xẹt qua một tia độc ác. “Nếu nàng xem trọng thứ đến , sẽ để nàng tự tay hủy hoại nó! Ta xem thử, khi nàng từ mây rơi xuống bùn lầy, vạn dân phỉ nhổ, Thái tử điện hạ còn thể bảo vệ nàng như bây giờ nữa !”

 

Phản công của Thẩm Như Ý, đến nhanh hơn và cũng độc ác hơn so với dự đoán của Tống Thanh Uyển.

 

Sự bùng nổ của “Ngự Phẩm Tiên”, đến ngày thứ năm thì đột ngột dừng .

 

Nguyên nhân là một tửu lầu trăm năm danh tiếng “Phúc Mãn Lâu” ở phía Tây thành, bảy tám vị khách khi dùng bữa trưa, xuất hiện các triệu chứng nôn mửa, tiêu chảy ở mức độ khác , trong đó một vị Viên ngoại lang tuổi già, càng trực tiếp ngất xỉu, khẩn cấp khiêng về phủ.

 

Chuyện xảy , Kinh Triệu Phủ lập tức can thiệp điều tra. Rất nhanh, một tin tức kinh truyền —— tất cả khách nhân xuất hiện triệu chứng, đều gọi một món ăn đặc trưng của Phúc Mãn Lâu, “Hồng Thiêu Sư Tử Đầu”. Mà Phúc Mãn Lâu để theo kịp thời đại, từ ba ngày bắt đầu, khi chế biến món ăn , liền dùng “Ngự Phẩm Tiên” thế cho xì dầu và một phần muối đây.

 

Một hòn đá ném xuống gây ngàn con sóng.

 

Tin đồn “Ngự Phẩm Tiên độc”, giống như mọc thêm cánh, chỉ trong một đêm truyền khắp các con phố lớn nhỏ của kinh thành.

 

Mèo Dịch Truyện

“Nghe ? Phúc Mãn Lâu c.h.ế.t vì ăn uống ! Chính là do dùng cái ‘Ngự Phẩm Tiên’ đó!”

 

“Ta mà, thứ gì thần kỳ đến , cần muối mà món ăn vẫn ngon , nhất định là thêm thứ gì đó thể cho !”

 

“Thương nhân lòng hiểm độc! nhẫn tâm ! Vì kiếm tiền, ngay cả tính mạng con cũng màng! Đây là thứ do Thái tử phi Đông cung , quả thực là sỉ nhục của Hoàng gia!”

 

 

Loading...