Xuyên Thành Vợ Cũ Độc Ác Của Quyền Thần Bị Lưu Đày - Chương 333: Giường sưởi
Cập nhật lúc: 2025-09-20 07:43:41
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Tu Kiệt đang chẻ củi trong sân, vốn dĩ tam gọi cùng qua chuyện với các đồng môn của .
Tô Tu Kiệt cảm thấy ở bên cạnh, tam cùng các đồng môn thể chuyện sẽ phóng túng tự nhiên như .
Cho nên liền qua góp vui nữa.
Tô Đại Nha và Tô Nhị Nha đang múc nước rửa rau trong sân, chuẩn nguyên liệu lẩu.
Hai đây từng ăn lẩu cùng tam thẩm, cho nên đều kinh nghiệm , cách chuẩn nguyên liệu.
Hậu viện đều trồng nấm kim châm và hẹ, trong nhà đó còn khoai tây.
Khoai tây đều thái lát.
Thẩm Nguyệt Dao thì băm thịt, thái thịt.
Thịt dê, thịt heo đều thái thành lát mỏng, thái nhiều đĩa.
Kế đến là băm nhỏ để thịt viên, còn cả viên rau củ.
Ăn lẩu những thứ đều chuẩn đầy đủ.
Thẩm Nguyệt Dao động tác nhanh nhẹn, thêm đó Mạnh lão phu nhân cùng Tô Đại Nha, Tô Nhị Nha ngừng giúp đỡ, chuẩn những thứ cũng nhanh.
Tô Đại Nha Tô Tu Kiệt đang chẻ củi trong sân, thần sắc phức tạp.
Tô Nhị Nha Tô Đại Nha, hỏi: “Đại Nha tỷ, ?”
Tô Đại Nha lắc đầu : “Không gì, chỉ là cảm thấy cha những năm nay cũng thật dễ dàng.”
Nhìn tam thẩm đối xử với tam thúc đến , Tô Đại Nha đột nhiên cảm thấy nếu cha một hiểu rõ ấm lạnh ở bên cạnh chăm sóc thì cũng .
Nàng hy vọng cha cuộc sống hơn một chút.
Cái chỉ là vật chất thiếu ăn thiếu mặc, nàng còn cha hiểu rõ ấm lạnh, yêu thương .
Ngay cả khi nàng quan tâm cha, cũng là đủ.
Nhớ tam thẩm , cảm giác của tình và tình yêu là khác .
Tô Nhị Nha gật đầu đồng tình : “ , cũng cảm thấy đại bá khá dễ dàng, cho nên Đại Nha tỷ, bây giờ tỷ xót đại bá .”
Tô Đại Nha liếc xéo Tô Nhị Nha : “Hắn là cha , vẫn mong .”
“Hơn nữa cảm thấy cha thật cũng khá trẻ, ?”
Tuy đứa Trưởng nữ như nàng , nhưng cha nàng mười sáu tuổi thành , bây giờ cũng chỉ mới hơn ba mươi tuổi.
Tô Nhị Nha gật đầu : “ , đại bá từ nhỏ luyện võ, nền tảng , chỉ cần chỉnh sửa một chút, mặc lên bộ quần áo mới, là thấy trẻ.”
Thật ban đầu khi đại bá từ quân doanh trở về, dáng vẻ .
Lúc đó đại bá vẻ yếu ớt, sắc mặt tái nhợt, trông tiều tụy, cũng chút luộm thuộm.
khi trở về, ăn uống , dưỡng một thời gian, khá hơn , đại bá tiễu phỉ.
Sau khi trở về, dưỡng một thời gian nữa, cảm thấy bây giờ đại bá thể , khỏe mạnh vô cùng.
Tô Đại Nha dáng vẻ của Nhị Nha, chút đau đầu, liền cảm thấy Nhị Nha căn bản hiểu ý nàng.
Nàng cha lấy một nữ tử hiền thục, nàng nghĩ thông suốt , chỉ cần đừng như nương nàng đối xử tệ bạc với cha, thể một lòng đối với cha là .
Thẩm Nguyệt Dao đang chuẩn gia vị, đầu hai đang thì thầm chuyện, buồn : “Hai ngươi đang thì thầm chuyện gì ?”
Tô Nhị Nha : “Đại Nha tỷ bây giờ xót đại bá , nếu đại bá nhất định sẽ vui mừng.”
Thẩm Nguyệt Dao dáng vẻ của Đại Nha, đều chút an ủi, nàng nhẹ giọng : “Đại Nha của chúng lớn khôn hiểu chuyện , xót cha .”
Tô Đại Nha cũng vì , nghĩ đến những năm nay cha dễ dàng, trong lòng chút chua xót.
Hơn nữa đây thái độ nàng đối với cha nàng cũng , nghĩ trong lòng còn khá khó chịu.
Nàng cũng hiểu vì đây hiểu nỗi vất vả của khác, cũng thương .
Có lẽ là đột nhiên khai khiếu, thương cha .
Thẩm Nguyệt Dao Tô Tu Kiệt đang chẻ củi trong sân.
Ngày thường ở nhà bất kể ăn uống gì, Thẩm Nguyệt Dao đều thêm Linh Tuyền Thủy , một thức ăn còn lấy từ gian, nhà ăn cho thể, thể cường kiện thể.
Cơ thể Tô Tu Dã vốn dĩ nền tảng , dù trong quân doanh từng chịu nhiều thương tích, nhưng giờ đây cũng dưỡng phục hồi.
“Không cần lo lắng, phụ ngươi thể lắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-doc-ac-cua-quyen-than-bi-luu-day/chuong-333-giuong-suoi.html.]
Tô Đại Nha mới an tâm.
Tô Đại Nha hiểu rằng, ăn ngon thực chất cũng là bồi bổ cơ thể.
Đợi một lát bận rộn xong, Thẩm Nguyệt Dao xem khoai lang, qua một lượt, : “Khoai lang nướng xong , thể dùng bữa.”
“ nóng, xin hãy đợi một lát hãy ăn, song vẫn nên ăn lúc còn nóng mới ngon miệng.”
Đại Bảo, Nhị Bảo vốn đang giúp nhổ hẹ, rửa hẹ, khoai lang nướng chín, liền chạy xổm đống khoai lang mà .
Hai đứa hít hà một thật mạnh, : “Nương, thơm quá!”
Thẩm Nguyệt Dao : “Mùi hương chính là mùi của khoai lang nướng.”
“Khi thời tiết lạnh ăn khoai lang sẽ càng ngon hơn, đặc biệt là những ngày tuyết rơi mà ăn một miếng khoai lang nướng, thể sẽ ấm áp cả lên.”
Tô Đại Nha : “Cứ đến mùa đông là trời lạnh.”
Nàng nhớ rõ những năm gia cảnh hạn, ăn đủ no, mặc đủ ấm, mùa đông thật sự lạnh.
Dù cứ đến mùa đông trời đất giá rét, nàng một chút cũng ngoài, cũng hoạt động.
Người trong thôn càng như .
Mọi đều dự trữ lương thực để qua đông.
Thẩm Nguyệt Dao : “Đợi trời lạnh, chúng sẽ ở trong căn đông viện ở phía đông, bên trong đều sạp lò sưởi, mùa đông chỉ cần đốt lửa là sưởi ấm sạp ngay, sạp trong chăn ấm buổi tối, sẽ ấm áp.”
Nơi đây khác với thời đại công nghệ, ở đây căn bản hệ thống sưởi.
Mạnh lão phu nhân thần sắc khẽ động: “Sạp lò sưởi ư?”
Mọi đều dùng ánh mắt nghi hoặc Thẩm Nguyệt Dao.
Hình như nhớ đây Thẩm Nguyệt Dao từng qua, nhưng ấn tượng sâu sắc.
Thẩm Nguyệt Dao : “Chốc nữa chúng ăn lẩu, sẽ trải nghiệm thử dùng tháp tháp mễ, còn sạp lò sưởi thì sẽ ấm áp hơn nữa, mùa đông cần sợ lạnh.”
“Tức là khi chúng đốt lửa trong bếp thì đồng thời cũng sưởi ấm sạp, sạp tự nhiên sẽ nóng lên.”
“Hiện tại nếu ngủ sạp lò sưởi thể các ngươi sẽ chịu nổi, nhưng qua một tháng nữa chúng sẽ đốt sạp để ngủ.”
“Căn đông viện đó chỉ để trưng bày, khi xây dựng nó, chính là cân nhắc đến việc mùa đông sẽ ở đó, còn khi thời tiết ấm áp thì ở đây.”
Thẩm Nguyệt Dao như , càng thêm tò mò, nghĩ lát nữa ăn lẩu cái gọi là tháp tháp mễ đó sẽ cảm thấy thế nào.
Tam thẩm nóng rốt cuộc là nóng đến mức nào, còn đốt sạp lò sưởi, liệu bỏng ?
tam thẩm lạnh, nhất định là lạnh.
Mọi nghĩ đến cái lạnh thấu xương của mùa đông, thể khỏi rùng , dường như chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy lạnh buốt.
Cửa sổ chỉ cần một khe hở nhỏ lọt chút gió là lạnh lắm .
Tô Nhị Nha răng cũng đánh lập cập.
Nhìn thấy thần sắc của , Thẩm Nguyệt Dao : “Yên tâm , mùa đông năm nay sẽ lạnh , tin .”
“Không những sạp lò ấm áp, chăn cũng sẽ loại chăn lông vũ giữ ấm.”
Tô Nhị Nha : “ , tam thẩm, đây từng về áo lông vũ, chăn lông vũ, dùng lông vịt và lông ngỗng, nhà chúng còn tích trữ nhiều đó, và nãi nãi đều sai giặt sạch bằng nước, phơi khô cất .”
Trước đây khi ướp đầu vịt, cổ vịt, bọn họ thu thập nhiều lông vịt.
Trước những thứ tác dụng gì, đều vứt .
Gà Mái Leo Núi
Mạnh lão phu nhân : “Phải, thu dọn nhiều.”
Thẩm Nguyệt Dao : “Đến lúc đó sẽ sai tiệm thêu chăn lông vũ, đắp ấm.”
Mọi tin lời Thẩm Nguyệt Dao , nàng lạnh, liền cảm thấy mùa đông sẽ lạnh.
bọn họ vẫn sợ cái cảm giác trời đất giá rét của mùa đông.
Trước đây ở nhà đắp chăn vẫn thấy lạnh.
Tuy nhiên chăn ở nhà đây cũng ấm lắm.
May mà bây giờ khá hơn , tam thẩm còn thể kiếm bông tươi mới hơn.
Những chiếc chăn mỏng mà họ đang đắp hiện tại đều từ bông tươi mới, ban ngày phơi nắng, tối ngủ đắp còn mùi nắng.