Thẩm Nguyệt Dao thấy đều đồng loạt tới, chỉ đành gật đầu : “Chào , trở về.”
“Đông gia, cuối cùng cũng về , ngoài nhiều ngày như , đều nhớ đó.”
“ , trong làng thấy Đông gia còn lo lắng, đây Đông gia cứ cách vài ngày đến xưởng xem xét, phố cũng thể thấy Đông gia, nhưng lâu như gặp, thật sự lo lắng…”
“Đông gia, đều nhớ đó.”
“ , Đông gia, thấy trở về, chúng cho hết sự kích động và vui mừng nữa.”
Mọi đều nhao nhao bày tỏ thái độ nhiệt tình đối với Thẩm Nguyệt Dao.
Đây là cảm giác chân thật nhất trong lòng , hề pha lẫn chút giả dối nào.
Thật cũng hiểu vì .
Nếu giải thích một chút, bọn họ lẽ sẽ hiểu đây chính là cảm giác dựa dẫm.
Mọi dựa xưởng do Thẩm Nguyệt Dao mở để kiếm bạc, tự nhiên lo sợ Thẩm Nguyệt Dao sẽ rời làng nơi khác sinh sống.
Đến lúc đó xưởng cũng sẽ quản nữa.
Họ thật sự sợ.
Hiện tại xưởng ở đây, mỗi tháng bọn họ việc kiếm bạc, cuộc sống gia đình hơn, bọn họ cũng dám chi tiêu chút tiền mua thịt mua bột mì trắng về ăn, cải thiện cuộc sống gia đình.
Họ cảm thấy cuộc sống như , cần lo lắng về việc ăn đủ no, mặc đủ ấm nữa.
Cứ theo đà , mỗi tháng dù lãnh tiền thưởng, chỉ riêng sáu trăm văn, một năm cũng là bảy tám lượng bạc, đây đều là những con mà đây họ dám nghĩ tới.
Bởi vì thể nhận tiền công như , mỗi ngày trong lòng họ đều nhẹ nhõm, áp lực gì.
Cũng cần ngày nào cũng lo lắng chuyện ăn uống.
hiện giờ họ sợ Thẩm Nguyệt Dao đột nhiên rời làng, chuyển đến nơi khác sống.
Thẩm Nguyệt Dao thần sắc của , thể thấy đang lo lắng điều gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-doc-ac-cua-quyen-than-bi-luu-day/chuong-291-tiep-tuc-tuyen-nguoi.html.]
Thẩm Nguyệt Dao lên tiếng: “Yên tâm , bất luận chuyện gì xảy , xưởng mở sẽ luôn tiếp tục hoạt động, cần lo lắng.”
“Mọi chỉ cần việc thật là .”
“Ta còn chuẩn tiếp tục mở rộng xưởng sản xuất son môi, tiếp tục mở thêm các xưởng khác, mấy ngày tới sẽ dán thông báo, nếu bà con việc chăm chỉ, tháo vát đều thể bảo họ đến ứng tuyển thử xem…”
“Ta thấy ký túc xá cũng xây xong một phần , ở xa đến việc cũng cần lo lắng, buổi tối thể ở trong ký túc xá, sẽ sắp xếp giường chiếu nệm gối đầy đủ, chỉ cần trực tiếp ở miễn phí là …”
Thẩm Nguyệt Dao rõ chuyện mở xưởng, và chuyện thể việc và ở xưởng.
Ngay lập tức, hiện trường đều vang lên tiếng hoan hô.
Biết Thẩm Nguyệt Dao sẽ rời làng, sẽ bỏ mặc xưởng, lòng đều an tâm hẳn.
Thêm nữa là Thẩm Nguyệt Dao còn mở rộng xưởng, còn tiếp tục tuyển , nhiều đều vui mừng.
Giờ đây bọn họ thể nhanh chóng báo cho bà con ở xa , để họ cũng thể đến xưởng việc.
Còn một dân làng ở xa, vốn đến xem bánh xe nước, những lời , kích động đến nỗi tại chỗ chút nên lời.
Có cả phụ nữ đột nhiên véo đùi một cái.
“Ôi chao, đau quá, lầm đó chứ, là thật ?”
Người phụ nữ bên cạnh : “Là thật đó, chúng ở xa, cũng thể đến đây việc.”
“Ôi chao, đây còn ghen tỵ với Liễu Hà Thôn thể xưởng việc kiếm nhiều tiền như , bây giờ chúng cũng thể , còn chỗ ở, điều thật quá .”
“Chẳng đều Thẩm cô nương của Liễu Hà Thôn là một đại thiện nhân , việc ở chỗ nàng , chỉ cần là nhiều đồng tiền để nhận.”
Gà Mái Leo Núi
“Quan trọng là còn chỗ ở, đây chỉ , còn chút dám tin, đến Liễu Hà Thôn, mới lời đồn đều là thật.”
Có nóng lòng chờ vội vàng tiến lên, kích động Thẩm Nguyệt Dao : “Thẩm cô nương, xem thể việc ở xưởng của ?”
“Người cứ yên tâm, sức lực lớn, thể việc, sợ chịu khổ, nhà tuy ở xa một chút, nhưng tuyệt đối thể đến sớm, cũng sẽ về sớm…”
Một phụ nữ mặc quần áo cũ nát, thận trọng tự tiến cử với Thẩm Nguyệt Dao.