Xuyên Thành Vợ Cũ Độc Ác Của Quyền Thần Bị Lưu Đày - Chương 190: Từng Bước Tốt Lên
Cập nhật lúc: 2025-09-16 12:20:40
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nội bộ Tô gia đoàn kết, nhưng Mạnh lão phu nhân đây ở kinh thành ít chuyện, cũng từng thấy nhiều việc, cho nên liền thể đoán một vấn đề.
Thẩm Nguyệt Dao gật đầu : “Ừm, trong lòng cũng một vài suy đoán, nhưng nghĩ đó là chuyện nội bộ của Ôn gia, liền nhúng tay .”
Mạnh lão phu nhân : “Không nhúng tay thì , chuyện phức tạp, thể kéo theo một chuyện đây của Ôn gia.”
“Nghe lời ngươi , liền cảm thấy vị Ôn gia chủ là năng lực, một khi ai hại , nhất định sẽ xử lý và một chuyện khác.”
Sau khi bàn luận một lúc về chuyện Ôn gia, đến chuyện Tô Tuyết Y thi cử.
Mạnh lão phu nhân nhi tử học vấn , cần lo lắng, nhưng vẫn lo lắng , hỏi thi cử thế nào, lo lắng hỏi sẽ gây áp lực cho nhi tử.
Dù khi nhi tử thi khoa cử, bà thêm gì nhiều.
Chỉ sợ nhiều sẽ tăng thêm áp lực cho .
Thật hiện giờ cuộc sống Tô gia cũng khá , thể ăn no mặc ấm, ở trong thôn còn tôn trọng, mỗi ngày sống cũng phong phú, bà cảm thấy cũng khá .
Có lẽ cho dù về kinh thành cũng chẳng .
Dù cả nhà bọn họ ở cùng vui vẻ là .
Mỗi ngày thấy hai đứa cháu nội, tâm trạng bà đều cảm thấy đặc biệt .
Tô Tuyết Y hiểu ánh mắt của mẫu , thấy ánh mắt của mẫu , liền thể đoán điều mẫu đang nghĩ.
“Nương, viện thí vấn đề, cần lo lắng.”
Viện thí thi thế nào, Tô Tuyết Y trong lòng vẫn nắm rõ.
Mạnh lão phu nhân hiểu nhi tử , bao giờ lời nắm chắc.
Có câu bà liền yên tâm , mặt Mạnh lão phu nhân đều lộ nụ rạng rỡ.
“Nương học vấn của con , câu của con, chúng liền yên tâm .”
Mạnh lão phu nhân trong lòng đều thở phào nhẹ nhõm.
“Nếu thể thi đỗ Tú tài, khéo thể kịp kỳ thi Hương mùa thu năm nay, nếu đỗ thì chính là Cử nhân .”
Mạnh lão phu nhân trong lòng thật mong đợi, mong đợi Tô Tuyết Y thể thi đỗ Trạng nguyên trở về.
Đương nhiên những lời như , bà nhịn vẫn , sợ gây áp lực cho Tô Tuyết Y.
Thật như cũng khá , từng bước từng bước tiến bộ, từng bước từng bước lên.
Cứ như , cả nhà uống chuyện, dường như nhiều chuyện .
Tô Tuyết Y về cảnh tượng ở trường thi, ôn tồn : “Nương, ở trường thi, nhờ đồ ăn và vật phẩm thuốc men mà Dao nương chuẩn , mỗi thứ đều phát huy tác dụng, mấy vị bạn học đều thuốc và dầu gió đặc biệt hiệu nghiệm, dùng xong ở trường thi sẽ buồn ngủ, Dao nương chuẩn đủ loại thuốc men…”
Mạnh lão phu nhân cảm kích Thẩm Nguyệt Dao : “Ta liền Dao nương nghĩ chu đáo, năng lực cũng mạnh hơn , cho nên đồ đạc con thi, liền bộ để Dao nương lo liệu, con đối xử với Dao nương, nàng là ân nhân của nhà .”
Thẩm Nguyệt Dao đặt chén xuống, : “Nương, xem kìa, chúng đều là một nhà, ơn nhân gì mà ơn nhân chứ.”
“, đúng, những chuyện nữa.”
Tô Tuyết Y : “Nương, cứ yên tâm, sẽ đối xử với Dao nương, nàng đối với cũng quan trọng.”
Rốt cuộc quan trọng đến mức nào, lẽ chỉ chính trong lòng mới rõ nhất.
Ở trường thi, khi đói bụng ăn cơm, thí sinh khác thể chỉ ăn lương khô lạnh cứng, ăn đều là cơm nóng.
Nước uống đều ngọt ngào vô cùng, còn thể tỉnh táo tinh thần, khi đau đầu liền ăn một viên thuốc trị đau đầu, lập tức tác dụng.
Gà Mái Leo Núi
Hơn nữa thuốc mà Dao nương cho cần sắc, là loại hình dạng viên đan, trực tiếp uống với nước là , hiệu quả còn hiệu nghiệm hơn thuốc sắc, hầu như uống một khắc, đầu liền còn đau như nữa.
Hơn nữa một đêm nhiệt độ giảm, đắp chăn mà Dao nương cho ngủ, cũng cảm thấy lạnh.
Ngủ trong trường thi thật cũng khó ngủ ngon.
Bởi vì trong trường thi ngủ ngáy.
Dao nương cho nút bịt tai, đeo nút bịt tai, đeo bịt mắt, ngủ thể ngủ an .
cũng sẽ ngủ sâu, đến thời gian tương tự sẽ tỉnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-doc-ac-cua-quyen-than-bi-luu-day/chuong-190-tung-buoc-tot-len.html.]
Đây là thói quen hình thành từ việc ngủ nông đây, mỗi ngày cũng chỉ ngủ hai ba canh giờ.
Huống hồ Dao nương ở bên cạnh, Tô Tuyết Y ngủ cũng sẽ ngủ quá nhiều thời gian.
Cho nên mỗi ngày đều thể duy trì tinh lực để thi cử.
Thẩm Nguyệt Dao hề Tô Tuyết Y trong lòng đang nghĩ gì, chỉ là câu của Tô Tuyết Y, mặt chút nóng.
“Nương và hai đứa nhỏ đều ở bên cạnh kìa.”
Tô Tuyết Y mỉm Thẩm Nguyệt Dao, hiếm khi thấy nàng hổ như , nhỏ: “Được, nữa, riêng.”
Mạnh lão phu nhân thấy tình cảm của hai , cố gắng nhịn , nhưng nụ vui vẻ vẫn tràn từ khóe mắt.
Hai bảo bối đều quen với dáng vẻ cha nương ân ái, cho nên hai bảo bối bình tĩnh.
Chúng ngoan ngoãn ăn kẹo mà nương mua, ăn vui vẻ cũng trân trọng.
Một viên kẹo cũng mút từng chút, bộ dáng nỡ ăn.
Tô Tuyết Y dường như nghĩ điều gì đó, hỏi: “À , nương, bên chúng tin tức về mã phỉ ?”
Mạnh lão phu nhân lắc đầu : “Không , chỉ nơi khác , nhưng chỗ chúng chuyện gì, nương sở dĩ dẫn Đại Bảo, Nhị Bảo sống ở căn nhà cũ , cũng là vì nghĩ đại ca con võ công, thể bảo vệ cả nhà chúng .”
“À, đúng , Dao nương, con cũng cần lo lắng, bên thôn Hạnh Hoa cũng cho dò hỏi tin tức , đều chuyện gì, bên chúng mã phỉ.”
“ nha môn trong trấn cũng dán cáo thị, rằng chiêu mộ chút võ công tiễu phỉ, ít bạc thưởng, nếu lập công lớn còn sẽ dâng tấu lên triều đình, sẽ biểu dương nọ…”
“Đại ca con đang nghĩ ứng tuyển, chỉ là con và Dao nương ở nhà, đại ca con lo lắng cho chúng , liền ở nhà bảo vệ chúng .”
Chương hết, xin chuyển sang trang kế để tiếp tục !
“Các con trở về , đại ca con lẽ sẽ ứng tuyển .”
Tô Tuyết Y : “Nương, cũng thể bảo vệ nhà, đại ca tiễu phỉ thì cứ để đại ca , để những chuyện .”
Tô Tuyết Y đại ca cũng cống hiến nhiều cho gia đình .
Rất nhiều khi, đại ca gì vì chuyện , mà là vì nhà cần chuyện .
Vì lợi ích của gia tộc, sẽ hy sinh bản .
Tô Tuyết Y cũng thương đại ca, cho nên sẽ tôn trọng suy nghĩ của đại ca.
Mạnh lão phu nhân cũng suy nghĩ như , chỉ là vì sự an của Đại Bảo, Nhị Bảo và Nhị Nha, Tô Tu Hạo đây thể ở nhà.
Hiện giờ Tô Tuyết Y và Dao nương trở về, bà liền yên tâm .
Sau khi cả nhà chuyện một lát, thấy giữa trưa, liền cùng nấu cơm.
Mạnh lão phu nhân thái một ít hẹ và cà tím.
Thẩm Nguyệt Dao liền nghĩ đến bánh cà hẹ, nàng thích ăn bánh cà hẹ, ngon.
Cho nên cũng nghĩ cho cả nhà ăn.
Khi cùng bận rộn, bên xưởng đến giờ nghỉ trưa.
Mọi đều từ xưởng , về nhà ăn cơm .
Người ở xa đều mang lương khô đến ăn trong xưởng.
Để tiện cho ăn cơm, Thẩm Nguyệt Dao chuẩn một cái nồi lớn chuyên dùng để nấu cơm trong xưởng.
Cơm nước mang theo, trưa tiện về nhà, thể cùng đặt nồi lớn, nhóm lửa hâm nóng một chút.
Một nồi đủ nóng, thì nồi thứ hai hâm nóng, dù Thẩm Nguyệt Dao cũng sẽ đặc biệt mua một ít củi để dùng.
Như củi cũng đủ dùng.
Tô Nhị Nha buổi trưa về ăn cơm, thấy Tam thúc Tam thẩm trở về, kích động chạy về phía Thẩm Nguyệt Dao, vươn tay ôm lấy Thẩm Nguyệt Dao : “Tam thẩm, mấy ngày ở nhà, nhớ lắm.”
Thẩm Nguyệt Dao : “Mấy ngày nay mệt ?”
“Không , Tam thẩm, còn nhớ đây về việc phát lương và tiền thưởng cho trong xưởng, bảng lương, còn về tiền thưởng, vẫn do Tam thẩm quyết định.”