Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vai Nữ Ác Độc - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-05-14 23:27:02
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đè suy nghĩ trong lòng xuống, Tiền Mộc Mộc nhanh chóng xử lý vết thương.

Căn phòng này không ở trạng thái vô khuẩn, vết thương lộ ra trong không khí càng lâu thì khả năng lây nhiễm càng lớn.

Chạy đua với thời gian, Tiền Mộc Mộc gọn gàng ngăn nắp.

Tốc độ và chi tiết đều không bỏ sót.

Một tiếng rưỡi trôi qua.

Cưa phần xương dị dạng mọc ra, lại mua bột xương với giá cao dùng ở phía trên để xương cốt tái sinh.

Sau đó tiến hành khâu lại vết thương, xử lý tốt tất cả.

Tiền Mộc Mộc lau mồ hôi trên trán, hung hăng nhẹ nhàng thở ra.

Phẫu thuật rất thành công, kế tiếp chính là xem vết thương có nhiễm trùng hay không.

Nếu như phát viêm, phiền phức sẽ rất lớn.

Bất kể như thế nào, cuối cùng cũng vượt qua được một cửa.

Tiền Mộc Mộc thu dọn tàn cuộc, cởi bỏ hết tất cả vải đắp trên người Hứa Gia Phục, đỡ người ngồi dậy.

"Tiểu Phục, con cảm thấy thế nào?"

Nhìn cánh tay bị khâu kín lại, Hứa Gia Phục cảm thấy có chút nặng nề, cánh tay còn tê dại không có cảm giác.

"Nương, cánh tay thật kỳ quái."

Tiền Mộc Mộc trấn an.

"Bởi vì vết thương vừa mới động đao, sẽ có chút không thích ứng."

"Tiểu Phục, chuyện này tuyệt đối không nên nói ra ngoài. Bất kể là chuyện cắt da ra, hay là trong quá trình con động đao không cảm giác được đau đớn, cũng đừng nói cho bất luận kẻ nào nghe, biết không?"

Hứa Gia Phục nghi hoặc không hiểu.

"Vì sao? Nương, chẳng lẽ nương không muốn người khác biết mình rất lợi hại sao?"

Tiền Mộc Mộc sờ đầu nó.

"Nương rất thích dáng vẻ yên bình của nhà mình hiện tại, nếu chuyện động đao của con bị nói ra, mọi người không chỉ sẽ cảm thấy ta là quái vật, còn cho rằng ta là cố ý hại con."

"Cho dù nghĩ theo hướng tốt, chuyện này truyền ra ngoài, để cho đại nhân vật bên ngoài biết được, nếu như cưỡng ép bắt cóc nương, để cho ta chữa bệnh cho người ta, trị không được thì mất đầu làm sao bây giờ?"

Thời đại này.

Là thời đại vương triều phong kiến tin tức bế tắc.

Nàng là người khiêm tốn, không muốn sinh sự.

Nếu không phải là cánh tay của tiểu tử kia thật sự là một chuyện lớn.

Nàng cũng không muốn vì đó, làm phẫu thuật động đao.

Hứa Gia Phục mím môi.

"Con biết rồi, nương."

"Ngài yên tâm, con nhất định sẽ không nói ra ngoài."

Lời nương nói, không phải không có lý.

Lòng người hiểm ác, ai cũng không biết nói ra sẽ bị truyền thành bộ dáng gì.

Sau khi thương lượng với tiểu gia hỏa, Tiền Mộc Mộc lại lấy ra thuốc hạ sốt đã sớm chuẩn bị, chia một phần để Hứa Gia Phục ăn vào bụng.

Đặt Hứa Gia Phục lên giường mình nghỉ ngơi, lại đi tìm một cái quạt hương bồ, ngồi ở đầu giường quạt mát cho thằng bé.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Buồn ngủ thì ngủ đi, không cần gắng gượng."

Gió nóng trên mặt bị cuốn đi, Hứa Gia Phục nhìn mẫu thân canh giữ ở bên giường, tinh thần căng thẳng không khỏi thả lỏng xuống, mí mắt cụp xuống.

Thời gian một chén trà trôi qua.

Tiếng hít thở của giấc ngủ say truyền đến.

Tiền Mộc Mộc rũ mắt nhìn.

Cũng không biết tiểu tử kia mơ thấy cái gì, ngay cả ngủ trên mặt đều là mang theo nụ cười hạnh phúc, thật sự là ngây thơ vô tà...

Lại ngồi thêm một lát.

Tiền Mộc Mộc đứng dậy, đi mở cửa sổ hướng hậu viện, gió mát trong núi sau nhè nhẹ trôi tới nơi này, vuốt ve mùa hè nóng bức.

Nàng rón rén ra khỏi phòng.

Mấy đứa nhỏ trong viện nghe thấy tiếng đồng loạt nhìn qua.

Hứa Gia Lăng mở miệng định hỏi, đã thấy nàng làm thủ thế im lặng.

Mấy người nhìn nhau.

Không rõ ràng cho lắm.

Nhưng cũng không mở miệng nói chuyện nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vai-nu-ac-doc/chuong-85.html.]

Tiền Mộc Mộc dẫn mấy người vào trong sân, làm thành một vòng tròn.

"Động đao rất thành công, kế tiếp phải xem miệng vết thương có nhiễm trùng hay không, nếu không nhiễm trùng, cơ bản không có vấn đề gì."

Đây không thể nghi ngờ là một tin tức tốt, mấy đứa nhỏ đều vui vẻ theo.

Hứa Tiểu Bảo vỗ tay, cười đến mặt mày cong cong.

"Thật sự là quá tốt rồi ~ "

Ngay cả Hứa Gia Lăng lạnh như băng, cũng không khỏi nở nụ cười.

Nhìn thấy mấy đứa nhỏ vui vẻ, Tiền Mộc Mộc mỉm cười.

Trong đầu cũng thả lỏng theo.

Vì chuyện này.

Nàng dậy sớm liên tục mấy ngày.

Chỉ vì đào nhiều thảo dược, nhanh chóng mở khóa thuốc tê cùng bột phấn, buổi tối cũng cơ hồ không nghỉ ngơi, thiết kế các loại phương án trị liệu an toàn hơn.

Chuyện quan tâm nhất thu hoạch được một tin tức tốt, mấy đứa nhỏ cũng không ở trong nhà nữa, nói chuyện với Tiền Mộc Mộc, liền đi vào trong đất.

Hứa Gia Lăng cũng đeo một cái gùi lớn, ấm giọng nói: "Nương, nhà chúng ta năm nay trồng một ít đậu phộng, con đi nhổ lên, buổi tối người xem có thể làm món gì."

Đậu phộng tươi à...

Đó đương nhiên đậu phộng luộc là ngon nhất rồi!

Tiền Mộc Mộc vuốt cằm.

Cười gật đầu.

"Được, ta hiểu rồi."

Đưa mắt nhìn Hứa Gia Liên ra cửa, Tiền Mộc Mộc co quắp ngồi trên ghế trong sân, nghỉ một lát.

Chợt cảm thấy khát nước, đứng lên đi vào phòng bếp.

Vừa múc nước một cái mới phát hiện lu nước đều trống không.

Hứa Gia Phục vừa phẫu thuật xong, bên cạnh không thể không có người, nhưng mấy đứa nhỏ đều xuống ruộng, qua một thời gian nữa lại phải nấu cơm...

Không có cách.

Tiền Mộc Mộc chỉ có thể đi vào trong phòng, xác nhận Hứa Gia Phục không có dị trạng gì, gánh thùng nước đi đến đầu thôn bên kia.

Lại qua gần nửa canh giờ nữa, sẽ đến thời gian buổi tối ở trong thôn, lúc này, hai cái giếng ở đầu thôn tụ tập không ít người.

Hai bên đều ồn ào, phần lớn là nữ nhân trong thôn.

Mồm năm miệng mười, vô cùng náo nhiệt.

Số lượng đội ngũ xếp hàng gánh nước ở hai bên cũng không khác nhau là mấy.

Tiền Mộc Mộc tùy tiện chọn một đội ngũ, xếp đến phía sau.

Người phía trước, đột nhiên quay đầu lại.

Thấy là Tiền Mộc Mộc, kéo da mặt liền cười.

"Hứa Tiền thị, ngươi cũng tới gánh nước à."

Đều nói đưa tay không đánh người mặt cười, Tiền Mộc Mộc cười yếu ớt gật đầu.

"Đúng vậy."

Thấy người lên tiếng, Hứa bà mụ tiến lại gần.

"Chuyện của Từ gia, ngươi nghe nói chưa?"

Tiền Mộc Mộc nhíu mày.

"Bọn họ chia nhà rồi?"

Mấy ngày hôm trước xuất phát từ hiếu kỳ và thiện ý, đi xem bệnh cho người ta.

Ngược lại bị hắt nước bẩn khắp người, nói đến chuyện này nàng liền tức giận.

Trong thôn này, quả nhiên người biết lễ nghi giống như Lý gia không nhiều lắm.

"Chia ra ở riêng?"

Hứa bà mụ tiếc nuối khoát tay áo, mặt càng sáp lại gần.

"Chúng ta đi không lâu, Từ Lão Hàm kia liền kéo bà nương kia đến trước mặt Từ lão thái bà, bảo bà nương của hắn quỳ xuống đất dập đầu xin lỗi! Ngươi không biết tình cảnh kia náo nhiệt cỡ nào đâu, đại tức phụ Từ gia huyên náo đến mức gà bay chó sủa, đến sau đó còn thiếu chút nữa đã động đao lên rồi!"

Tiền Mộc Mộc gật đầu như hiểu như không.

Cũng không lên tiếng.

Tức phụ Từ gia là người kiên cường, nàng rất thích.

Nhưng nam nhân kia...

Bà mụ lấy mu bàn tay che miệng mình, bịt tai trộm chuông nói: "Nhớ ngày đó, tức phụ Từ đại kia cũng là một người ôn nhu hiền lành, nhưng lại bị Từ lão thái bà ép buộc thành một nữ nhân hung hãn."

"Mấy năm nay vẫn luôn muốn tách ra, nhưng Từ Lão Hàm bị dăm ba câu ngọt ngào của nương hắn lừa gạt không mò ra đông tây nam bắc... Cho nên mới nói, nữ nhân đứng lên cũng vô dụng, nam nhân phải ưỡn cao lưng, biết phân biệt thị phi mới có thể thành sự."

Loading...