Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vai Nữ Ác Độc - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-05-14 23:26:59
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc suy tư, chỉ thấy mẫu thân nhà mình đi đến, hắn nhếch khóe miệng, ngại ngùng cười gọi: "Nương, người trở về rồi."

Tiền Mộc Mộc gật đầu.

Đổ nước đậu đũa trong nồi ra, bắt đầu làm cơm trưa, Hứa Gia Liên ra tay, xử lý xong khoai tây và đậu đũa.

Tiền Mộc Mộc cũng lười nghĩ thực đơn, trực tiếp dùng bã dầu trộn với khoai tây đậu đũa xào thơm, sau khi nêm gia vị xong thì đắm gạo đã nấu chín một nửa lên trên.

Sau đó đổ chút nước vào bên nồi rồi đậy nắp nồi lên hấp.

Bận rộn xong xuôi, nàng nhìn về phía Hứa Gia Phục ngồi bên cạnh làm bạn. Sau khi ăn cơm trưa xong không lâu, nàng sẽ tiến hành phẫu thuật. Trên mặt tiểu gia hỏa thoạt nhìn trấn định, nhưng bàn tay nhỏ bé cầm sách kia lại nắm thật chặt quyển sách, đều bị bóp ra nếp nhăn.

Khóe miệng cũng vẫn mím chặt, chưa từng buông ra.

Tiền Mộc Mộc thu lại thần sắc.

Cho dù tương lai sẽ thành một trong những đại phản diện trong sách, hiện tại chung quy cũng chỉ là một đứa nhỏ mười tuổi, đối mặt với việc động đao sẽ khẩn trương là chuyện không thể tránh khỏi.

Dùng lửa nhỏ hấp chừng mười phút, Tiền Mộc Mộc xốc nắp nồi lên, cầm cái nồi, một xẻng lật khoai tây và đậu đũa phía dưới lên, trộn đều cơm và rau, cơm được nồi lớn nấu ra mang theo mùi thơm của củi lửa.

Mùi thơm của cơm tràn ngập bay ra.

Mấy đứa nhỏ ở bên ngoài viện nghe thấy mùi này, bụng lập tức kêu lên ùng ục, rối rít đi đến trong phòng bếp.

Hứa Tiểu Bảo đứng ở bên cạnh bếp lò, đôi mắt sáng long lanh, đáng yêu nói: "Nương, thơm quá ~ "

Tiền Mộc Mộc cười.

Múc cho cô bé một bát lớn đưa tới trên tay tiểu nha đầu.

"Ăn nhiều một chút, không đủ trong nồi vẫn còn."

Hứa Tiểu Bảo cười ngọt ngào, nhu thuận lên tiếng: "Vâng ạ ~"

Ôm chén, rút ra một đôi đũa liền đi ra ngoài.

Hứa Gia Thạch đưa tới một cái bát cực lớn, ngu ngơ hô to: "Nương!"

Một tiếng nương này, ý là để cho nàng dùng sức múc nhiều hơn.

Tiền Mộc Mộc dở khóc dở cười.

"Được được được, múc cho con nhiều hơn là được."

Đầy ắp ắp một chén lớn, Hứa Gia Thạch cười he he bưng lấy chén, dùng đũa múc cơm, vừa đi ra ngoài.

Lượng cơm Hứa Gia Tề ăn không lớn, chỉ chừng một bát nhỏ.

Hứa Gia Liên là lượng cơm ăn bình thường, Hứa Gia Phục bởi vì buổi chiều phải động đao, ngay cả nước cũng không thể uống, đồ ăn thì càng không cần phải nói.

Đến người cuối cùng, Tiền Mộc Mộc mím môi cười hỏi: "Muốn ăn bao nhiêu?"

Hứa Gia Lăng thần sắc đạm mạc.

"Một bát."

Tiền Mộc Mộc nhíu mày.

Cho người một bát, khi đưa qua nàng không khỏi có chút để ý đến chuyện của Cố Tiểu Vũ đêm đó.

Mở miệng hỏi:

"Tiểu Lăng, con có ý với Cố Tiểu Vũ không?"

Hứa Gia Lăng nghe vậy, hai đầu lông mày mang theo chút tức giận.

Chuyện này vài ngày trước đã đề cập qua, lúc ấy nó đã cự tuyệt rõ ràng.

Sao bây giờ lại nhắc tới?!

Nhìn thấy tiểu nhân vật phản diện tức giận, Tiền Mộc Mộc không hiểu ra sao.

Tiểu gia hỏa này, nhìn không lớn.

Tính khí còn không nhỏ nhen.

Nàng mím môi.

Vẻ mặt nghiêm túc.

"Ta nghiêm túc, con cũng nghiêm túc trả lời ta, con đến cùng có ý tứ kia hay không? Nếu có, ta liền thay con đi nói, nếu không, về sau nếu con thay đổi chủ ý hoặc là cái khác, cũng đừng oán trách ta."

Lỡ như mười hai năm sau, nguyên nhân nàng bị ‘ặc’ là cái này thì sao?

Nói tóm lại, bài trừ trước rồi nói.

Hứa Gia Lăng nhíu mày.

Ngước mắt, nhìn thẳng vào cặp mắt hạnh kia.

Cực kỳ kiên định nói:

"Ta không có ý với Cố Tiểu Vũ."

Tiền Mộc nhướng mày.

"Đây là con nói đấy nhé."

Hàm dưới Hứa Gia Lăng hơi căng ra.

"Nếu nương không tin, có thể gọi đại ca bọn họ đi vào làm chứng."

Tiền Mộc Mộc cười, khoát tay áo.

"Không cần không cần, nương biết con là một đứa trẻ ngoan giữ chữ tín."

Hứa Gia Lăng nhìn chăm chú vào đôi mắt kia, khóe miệng hơi kéo.

Đại lừa gạt.

Rõ ràng, không có nửa điểm tín nhiệm đối với nó.

...

Ăn cơm nóng trong ngày nóng.

Ăn đến mức mồ hôi đầy người.

Tiền Mộc Mộc vừa chảy mồ hôi vừa nhai cơm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vai-nu-ac-doc/chuong-84.html.]

Hôm nay, thật sự là nóng quá mức.

Ít nhất cũng phải hơn ba mươi độ.

Mấy đứa nhỏ, cũng ăn đến mồ hôi đầm đìa.

Sắc mặt ửng hồng, hiển nhiên cũng bị nóng đến không chịu được.

Sau khi ăn cơm xong.

Hứa gia, mọi người đều không nhúc nhích.

Ngồi ở trong sân nghỉ ngơi.

Qua rất lâu, mới làm dịu được cơn khô nóng trong lòng.

Tiền Mộc Mộc đi vào phòng bếp, dọn dẹp vệ sinh một phen.

Sau đó đi tới dưới mái hiên.

Nói lại với Hứa Gia Phục:

"Tiểu Phục, đi tắm rửa đi."

"Sau lần động đao này, con sẽ có một đoạn thời gian rất dài hành động không tiện, cho nên thừa dịp bây giờ còn có thể động, đi tắm rửa trước."

Hứa Gia Phục nuốt nuốt nước miếng.

Khẩn trương gật đầu.

Đứng dậy đi vào trong phòng, cầm quần áo thay đổi.

Tiền Mộc Mộc cũng đi phòng của mình, bắt đầu chuẩn bị công cụ tương ứng, buổi chiều phải bắt đầu động đao, rất nhiều thứ đều phải sớm chuẩn bị tốt, để tránh trong quá trình động đao rối loạn.

Một nén nhang qua đi.

Hứa Gia Phục tắm rửa xong.

Chỉ mặc một cái áo mỏng, liền đi đến.

Tóc dài vẫn ướt sũng, không khô.

Nước đọng như hạt châu trân châu lớn tí tách rơi xuống.

Hai con mắt ướt sũng, tựa như nai con giữa rừng, đi lầm vào trong rừng rậm xa lạ, khiếp đảm cùng sợ hãi đều viết ở trong đôi mắt tối như mực kia.

Tiền Mộc Mộc thấy thế, cầm tới một cái khăn, nhẹ nhàng lau tóc cho nó, trong lời nói có chút bất đắc dĩ.

"Đứa nhỏ ngốc, ta lại không thúc giục con."

"Con có thể đợi đến khi tóc khô rồi mới vào cũng không muộn mà."

Hứa Gia Phục híp mắt.

Hưởng thụ được nương lau đầu.

Vốn dĩ nó không muốn để nương chờ lâu.

Không ngờ lại được đối xử như vậy.

Thật sự là được hời rồi!

Lau khô tóc của tiểu tử kia, lại đưa người ra sân phơi một lát, đã khô bảy tám phần, kế tiếp để khô tự nhiên là được.

Làm xong công tác chuẩn bị.

Vân Mộng Hạ Vũ

Để tiện thao tác, Tiền Mộc Mộc ở trong phòng.

Tạm thời dựng lên một tấm ván giường, Hứa Gia Phục nằm ở trên.

Không dám cử động.

Tiền Mộc Mộc khom lưng, vuốt ve đầu của tiểu tử kia.

"Nhắm mắt lại, vừa mới bắt đầu sẽ có chút đau, chẳng mấy chốc sẽ qua."

Hứa Gia Phục nghe lời nhẹ gật đầu.

Hai mắt chậm rãi khép lại.

Tiền Mộc Mộc tiến hành, để tránh Hứa Gia Liên nhìn lén bị hù dọa.

Cổ và cánh tay tiến hành khử trùng diện rộng, sau đó lấy ra thuốc mê mua được từ hệ thống siêu thị.

Sau khi điều chỉnh liều lượng, chậm rãi tiêm vào.

Là nhân tài được tổ chức trọng điểm bồi dưỡng.

Khai đao mổ, cũng nằm trong phạm vi bồi dưỡng chuyên môn.

Chẳng qua là nhiệm vụ cần thiết, nàng mới lên làm bác sĩ khám bệnh ở Trung y dược viện.

Cổ và cánh tay đột nhiên kéo tới cảm giác mát lạnh, ngay sau đó lại là một trận đau đớn, thân thể Hứa Gia Phục không chịu khống chế run lên.

Cắn chặt răng, thần kinh căng thẳng.

Tiền Mộc Mộc liếc mắt.

Chuyên chú vào động tác trên tay.

Vạch mở da thịt, xương cốt bên trong lộ ra.

Đôi mắt hạnh kia ngưng tụ.

Quả nhiên giống hệt như nàng đã phỏng đoán.

Năm năm trôi qua, xương cốt đã hoàn toàn biến dạng.

Nếu như lại tùy ý để nó phát triển, toàn bộ cánh tay của Hứa Gia Phục đều sẽ ở tình trạng hình dạng méo mó dị dạng, hoàn toàn không thể sử dụng bình thường, hơn nữa về sau có khả năng còn sẽ thường xuyên xuất hiện bệnh đau xương cốt.

Đứa nhỏ này thật là, chỉ vì không làm phiền Hứa tam thúc.

Tự mình giấu diếm chuyện lớn như vậy, suýt nữa hại bản thân cả đời.

Nếu không phải nàng đến...

Chờ chút!

Nếu như nàng không tới, tay trái này sẽ một mực dị dạng.

Nàng giống như phát hiện hai nhân vật phản diện muốn g.i.ế.c c.h.ế.t mình...

Loading...