Xuyên Thành Vai Nữ Ác Độc - Chương 83
Cập nhật lúc: 2025-05-14 23:26:57
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Âm thanh vừa dứt, mấy người trong viện đồng loạt nhìn về phía này.
Lần này rời đi không được rồi.
Tiền Mộc Mộc chỉ có thể kiên trì, nở nụ cười.
Nàng nhấc chân đi qua bậc cửa, lần lượt gọi người.
"Lý chính, thôn trưởng, công công, bà bà."
Lý Chính vẻ mặt nhàn nhạt.
Không rảnh để ý tới.
Hứa lão đầu và trưởng thôn gật đầu.
Sau đó, tiếp tục thương lượng đề tài vừa rồi.
Thấy người cũng không nhìn bên này, Tiền Mộc Mộc thở phào một hơi.
Đi đến bên cạnh Hứa lão thái thái.
Nàng kề sát vào tai bà ấy nói:
"Mẹ chồng, con tìm được một học đường rồi. Là trường tư nhân, không có học sinh gì, nhưng tiên sinh này nhìn còn rất biết lễ, con định đưa Tiểu Phục đến đó, không nói học tri thức gì, chỉ là học cấp bậc lễ nghĩa cũng tốt."
Hứa lão thái thái nhíu mày.
"Sao không đưa đến học đường Dương thị đi? Cháu trai lý chính đi chỗ đó, nghe nói học phí đã nộp rồi, chỉ chờ sau khi thu hoạch vụ thu đưa người đi. Nếu không, học đường Triêu Dương cũng được, sao lại đưa đến chỗ tư thục?"
Tiền Mộc Mộc mím môi.
"Đối phương vừa nhìn thấy khuôn mặt này của ta liền châm chọc khiêu khích, còn nói rõ không thu hài tử của Hứa thị ta."
Nói đến chuyện này, nàng cũng rất áy náy.
Học đường Dương thị, nàng đi hỏi thăm mới biết được là một học đường lâu năm truyền lại mấy đời.
Thanh danh khắp mười dặm tám thôn rất tốt, Hứa Văn Thư học ở đó, sau đó đậu tú tài cao trung.
Hai ngày nay không phải là nàng không nghĩ tới, mua chút quà quý giá tới cửa.
Nhưng như vậy đặt mặt mũi vào trong bùn, chỉ sợ đối phương sẽ càng thêm khinh thường.
Cho dù cuối cùng có ăn nói khép nép, cầu được một suất đến trường, Tiểu Phục đi học cũng không thoát khỏi bị coi thường lạnh nhạt.
Thay vì để đứa trẻ mất mặt giống như mình, còn không bằng để nó học tập ở lão tiên sinh trước kia, cầu học một cách có thể diện.
Nghe con dâu nhà mình nói như vậy, Hứa lão thái thái chợt cảm thấy lời của mình hơi nặng nề.
Bà ấy kéo bàn tay trắng nõn kia lên vỗ vỗ, mang theo vài phần trấn an.
"Không sao không sao, đứa nhỏ không chịu thua kém, ở đâu cũng có thể trở nên nổi bật."
Nói xong, bà ấy lại nhanh chóng nói sang chuyện khác:
"Học phí bao nhiêu?"
Tiền Mộc Mộc trợn mắt nói dối: "Nửa năm ba lượng bạc."
Ba lượng bạc, tương đương với chi tiêu nhiều năm của người nghèo khổ.
Nhưng nếu dùng vào chuyện học hành lại không đủ nhìn.
Hứa lão thái thái nhíu mày.
"Trước hết để cho đứa nhỏ Tiểu Tứ kia học mấy ngày, xem học thế nào, nếu như có thể, chúng ta liền tiếp tục đưa đi, ngươi cảm thấy thế nào?"
Tiền Mộc Mộc gật đầu.
"Ta cũng nghĩ như vậy."
Nói xong chuyện này, Tiền Mộc Mộc liền muốn đi.
Trong sân, Lý Chính đang ngồi không lên tiếng bỗng nhiên nhìn sang, hai mắt hiện ra tinh quang, là một tiểu lão đầu rất có uy nghiêm, tóc trắng hoa râm.
Ông ấy che môi, ho nhẹ hai tiếng.
"Nghe nói, ngươi biết y thuật?"
Tiền Mộc Mộc dừng lại.
"Chút da lông mà thôi."
Lý chính này ở trong thôn, uy vọng không thấp.
Bình thường sẽ có qua lại với quan phủ, treo nửa chức quan, là một người có địa vị còn cao hơn cả trưởng thôn.
Lý chính nghe vậy, vuốt vuốt chòm râu.
Không gật đầu, cũng không lên tiếng.
Cũng không biết đang cân nhắc cái gì.
Một lát sau, ông ấy lại nói:
"Tiểu Tứ nhà ngươi có thông qua khảo hạch của học đường không?"
Tiền Mộc Mộc lại dừng lại.
"Chưa."
Lần này, nàng xem như đã hiểu rõ.
Lý chính này đúng là ý không ở trong lời!
Sợ là có chuyện khác, muốn nói với nàng.
Chỉ là ngại mặt mũi, mới nói trái phải với nàng.
Lý Chính gật đầu một cách thật thà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vai-nu-ac-doc/chuong-83.html.]
"Vậy có tìm được học đường khác không?"
Tiền Mộc Mộc mím môi.
"Có."
Đoán được thì đoán được, nàng cũng không muốn làm người chủ động.
Dù sao, ý muốn cầu người cũng không phải nàng.
Ánh mắt lý chính nặng nề nhìn qua.
Tựa hồ nhận thấy được đối phương không chịu chủ động mở miệng, ông ấy chỉ có thể làm rõ nói: "Ngươi có thấy thiếu niên lang đi theo bên cạnh Tú Dương lão huynh không?"
Tiền Mộc nhướng mày.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Gặp qua."
Hỏi một câu đáp một câu, Hứa Tiền thị này rốt cuộc là nghe không hiểu hay là đang giả ngu?
Lý chính rít một hơi t.h.u.ố.c lá rời, từ từ nói: "Đứa bé kia là cháu trai của bạn già ta, bởi vì là già rồi mới có con nên từ nhỏ đã được cha nương chiều hư. Cha nó là một đại phu chân trần, phu thê hai người một thời gian trước đã qua đời, hôm nay tới sơn thôn này an cư. Nó cũng giống như ngươi, biết được chút da lông, ngày sau còn cần ngươi chịu khó quan tâm nhiều hơn một chút."
Tiền Mộc Mộc cười ngây ngô chân thành.
"Lời này của ngài thật sự là quá cất nhắc ta, ta cũng chỉ là một quả phụ vừa mới bỏ bài bạc, vả lại mấy năm nay cũng chưa từng hành y, thật sự biết không nhiều lắm, chưa nói tới đảm đương, chưa nói tới."
Chủ động tiếp nhận và bị động, hai thứ này có khác biệt về bản chất.
Lại nói, nơi này đang muốn nhờ người.
Trực tiếp mở miệng là được.
Một hai muốn chơi trò vòng vo với nàng, biến tướng ép buộc nàng chủ động gật đầu đáp ứng?
Nàng cũng không ngốc.
Cho dù trong đầu đồng ý dạy Toàn Bách Xuyên kia, nhưng giờ khắc này nàng không muốn người lùn đi một khúc.
Con ngươi lý chính chậm rãi ép xuống.
Ánh mắt nhìn qua, tràn ngập ý dò hỏi.
Hứa Tiền thị bây giờ thật sự là thay đổi rất nhiều.
Nói chuyện với nàng như nói chuyện với Tú Dương lão huynh và trưởng thôn.
Lời nói nhìn như hạ thấp bản thân.
Kì thực chính là đang trốn tránh.
Điều này cũng chứng minh ngay từ đầu nàng đã hiểu rõ, ý tứ trong lời ngoài lời của ông ấy, chỉ đơn giản là không muốn nói tiếp mà thôi...
Nghĩ tới đây, lý chính cười khẽ một tiếng.
"Hứa Tiền thị, không ngờ ngươi còn biết giả ngu."
Tiền Mộc Mộc nghiêng đầu.
Vẻ mặt không hiểu.
"Lý chính, ngài nói gì?"
Nhìn thấy phản ứng như vậy, lý chính chợt cảm thấy không thú vị, cũng bỏ đi ý niệm trong đầu.
"Được rồi được rồi, chuyện của tiểu bối, tự mình quan tâm thôi."
Tiền Mộc Mộc thấy thế, cũng không nói thêm gì.
Chỉ lên tiếng chào hỏi Hứa lão thái thái.
Sau đó liền rời khỏi.
...
Né tránh ánh mặt trời gay gắt, đi ở dưới bóng cây.
Hôm nay trời nóng, cảm giác da thịt đều sắp bị đốt cháy, đều nói sau mưa to sẽ là những ngày trời nắng oi ả liên tiếp.
Lời này thật đúng là một chút cũng không sai.
Ngẩng đầu nhìn trời, Tiền Mộc Mộc rũ mắt xuống.
Buổi tối hai ngày trước, Cố Tiểu Vũ tìm tiểu nhân vật phản diện, ước chừng là vì chuyện Hứa Ngật Đáp đến cửa cầu hôn.
Chỉ là không biết hai người đến cùng đàm luận cái gì.
Nhưng.
Lúc đi gọi người ăn cơm.
Trong lúc mơ hồ nàng hình như nghe được hai chữ "đồng ý".
Tiểu nhân vật phản diện đáp ứng Cố Tiểu Vũ cái gì?
Là đi tới cửa cầu hôn hay là đưa ra chủ ý?
Suy tư một đường, cũng không nghĩ ra đầu mối.
Ngước mắt mới phát hiện, cũng đã đến cửa nhà.
Đưa tay đẩy cửa sân ra.
Mấy đứa trẻ đều ở nhà, bận rộn với khí thế ngất trời.
Một chậu lớn đậu đũa, sau khi đổ hết vào nồi nước sôi trần sơ, một nửa treo lên cây trúc trong viện phơi thành đậu đũa khô, một nửa bỏ vào trong vò dưa muối, dùng nước chua muối.
Nhìn thấy Tiền Mộc Mộc trở về, mấy đứa nhỏ trăm miệng một lời kêu lên, sau đó tiếp tục bận rộn công việc trong tay.
Bỏ hết đậu đũa vào trong bình dưa muối, Hứa Gia Liên mặt mày buồn rầu, đưa tay lau mồ hôi trên trán, thở dài không ra tiếng.
Năm nay thu hoạch thật sự quá kém, cái này còn chưa bằng một nửa năm trước.
Ngày mai, lại muối chút cải trắng cùng củ cải đỏ đi...