Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vai Nữ Ác Độc - Chương 80

Cập nhật lúc: 2025-05-14 23:26:49
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Gia Phục ngồi bên cạnh bếp nhóm lửa, trên tay cầm quyển sách, mượn ánh lửa, đọc rất nghiêm túc.

Tiền Mộc Mộc liếc mắt.

Nhóm lửa là mấy đứa nhỏ xếp theo lớn nhỏ.

Hôm nay Hứa Gia Phục nhóm lửa, ngày mai sẽ là Hứa Gia Tề.

Cũng không biết mấy tên kia thương lượng như thế nào.

Tưởng tượng cảnh mấy đứa nhỏ kề đầu, nghị luận ầm ĩ, trong đầu Tiền Mộc Mộc cảm thấy buồn cười, ngay cả trên mặt cũng nở nụ cười.

Dưa chua hầm ở trong nồi, cơm gần như đều làm xong, Tiền Mộc Mộc đánh mắt ra bên ngoài.

"Đã đến lúc này rồi, Tiểu Lăng sao còn chưa trở lại?"

Hứa Gia Phục nghe vậy, buông sách xuống.

Cũng nhìn ra bên ngoài.

Mới phát hiện trời đã sắp tối rồi.

"Tam ca nói buổi chiều phải đi đến mảnh đất đầu thôn kia hái cỏ, để con tìm huynh ấy về."

Nói xong, Hứa Gia Phục muốn đứng lên.

"Vẫn là để ta đi đi."

Tiền Mộc Mộc ném xuống câu nói này, đi vào trong viện.

Sau khi dặn dò Hứa Gia Liên một câu giúp nàng chú ý nồi, liền ra khỏi cửa sân.

Tới gần đêm tối, ánh mắt chiếu tới đâu cũng là mờ mịt.

Trên đường quanh co khúc khỉu, xung quanh là tiếng ếch kêu ve kêu.

Tiền Mộc Mộc mò mẫm trong màu đen, đi về phía đầu thôn.

Đi được nửa đường.

Từ xa nhìn thấy một bóng đen nho nhỏ, đi về phía này.

Vân Mộng Hạ Vũ

Dựa vào thân hình đánh giá, Tiền Mộc Mộc đứng ở bên cạnh đường.

Đợi cho bóng đen kia đến gần.

Nàng ôn nhu nói:

"Sao lại về muộn như vậy?"

Âm thanh đột ngột vang lên khiến Hứa Gia Lăng đang yên lặng đắm chìm trong thế giới của mình giật mình kêu lên.

Hắn ổn định lại tâm thần.

Tức giận.

"Vừa mới nhổ cỏ xong."

Tiền Mộc Mộc nghe xong thì gật đầu.

"Sau này trời sắp tối rồi, phải về nhà biết không?"

Hứa Gia Lăng mím môi.

Không có lên tiếng.

Không thấy tiếp lời, Tiền Mộc nhún vai.

Cũng không thèm để ý.

Hai người sóng vai đi về nhà.

Liếc nhìn xung quanh, đều không có người nào.

Chính là cơ hội tốt để xin lỗi.

Hứa Gia Lăng hít vào một hơi.

Hắn nắm chặt nắm đ.ấ.m nhỏ.

Môi khẽ nhúc nhích.

Lại chậm chạp không mở miệng.

Tiền Mộc Mộc liếc mắt.

Tên nhân vật phản diện này tựa hồ có lời gì muốn nói.

Nhưng lại còn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Nàng cũng không mở miệng hỏi thăm.

Chỉ kiên nhẫn chờ.

Kết quả là khi sắp đi đến trước cửa nhà mình.

Cũng không nghe được tiểu tử kia nói nội dung nó muốn nói.

Mắt thấy lại đi thêm một đoạn đường nhỏ nữa liền muốn vào nhà.

Tiền Mộc Mộc đứng lại.

Sắc mặt ôn nhu.

Chủ động mở miệng nói:

"Tiểu Lăng, con có lời gì muốn nói với ta sao?"

Tính cách của nhân vật phản diện là không được tự nhiên.

Vẫn là nàng chủ động đi...

Sắp đến cửa nhà, nương lại dừng bước.

Cơ hội rõ ràng thế này, Hứa Gia Lăng nuốt nuốt nước miếng.

Thừa thế xông lên, bờ môi khẽ nhếch ——

Nhưng lại nghĩ tới nội dung tiếp theo phải nói.

Tai nó mất tự nhiên dần dần đỏ lên.

Nó cúi đầu, nắm chặt xiêm y bên cạnh.

Nhỏ giọng đến cực điểm gọi:

"Nương..."

Tiền Mộc Mộc nghiêng đầu.

Vẻ mặt nghi hoặc.

"Tiểu Lăng, con nói gì?"

Tiểu phản diện mở miệng?

Nàng không nghe thấy gì cả.

Hứa Gia Lăng mím môi.

Trong đầu liên tục khích lệ chính mình.

Nó ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt người trước mắt.

"Ta —— "

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vai-nu-ac-doc/chuong-80.html.]

Tiền Mộc Mộc gật gật đầu.

Trong mắt đều là sự cổ vũ.

Ra hiệu nó nói tiếp.

Có lẽ bị sự ôn nhu và kiên nhẫn của đối phương trấn an, nên Hứa Gia Lăng không còn khẩn trương như vậy, hắng giọng, bình tĩnh nói: "Trước đó hiểu lầm nương, con..."

Vừa mới bắt đầu nói lại bị một thanh âm ngọt ngào cắt ngang.

"A Lăng!"

Cố Tiểu Vũ đứng cách đó năm sáu bước, có chút địch ý, liếc Tiền Mộc Mộc, quay đầu lại nói với Hứa gia Lăng: "Ngươi có thể tới đây được không? Ta có chút việc muốn tìm ngươi."

Dũng khí dâng lên bị cắt ngang, Hứa Gia Lăng thở phào nhẹ nhõm, nhìn mẫu thân nhà mình rồi thong thả đi về phía Cố Tiểu Vũ.

Ánh mắt Tiền Mộc Mộc nhàn nhạt.

Ngưng mắt nhìn hai người.

Quay đầu liền tiến vào sân nhỏ.

"Ngươi tìm ta có chuyện gì?" Hứa Gia Lăng sắc mặt lãnh đạm.

Cố Tiểu Vũ đến gần hai bước, có chút hoảng loạn nói: "Nương của Hứa Ngật Đáp mang bà mối đến nhà ta."

Hứa Gia Lăng dừng lại.

"Ồ."

Sao lại là phản ứng này?

Cố Tiểu Vũ sửng sốt một chút.

Lại lặp lại lời nói.

"A Lăng, nương của Hứa Ngật Đáp mang bà mối tới nhà ta."

Nhìn vào trong sân nhà mình, Hứa Gia Lăng có chút không tập trung, mí mắt cụp xuống, nghe vậy không chút động đậy.

"Cho nên?"

Thấy bộ dạng đối phương hoàn toàn không quan tâm, Cố Tiểu Vũ có chút bị thương.

Cô bé đưa tay, muốn kéo cánh tay Hứa Gia Lăng...

Lại bị nó nhanh chóng tránh đi!

Hứa Gia Lăng nghiêm mặt.

"Nói chuyện thì nói, không được đụng vào ta."

Cố Tiểu Vũ có chút ngượng ngùng.

Sao cô bé lại quên mất?

A Lăng không thích bị người khác chạm vào.

Ngược lại nghĩ đến mình có thể sẽ gả cho Hứa Ngật Đáp, Cố Tiểu Vũ lập tức ủy khuất, mím môi khóc kể: "A Lăng, ngươi giúp ta một chút, nhất định phải giúp ta, ta không muốn gả cho Hứa Ngật Đáp..."

Thấy Cố Tiểu Vũ hốc mắt đỏ hoe, Hứa Gia Lăng mím môi, lòng dạ sắt đá mềm nhũn.

"Giúp như thế nào?"

Cố Tiểu Vũ lau nước mắt.

"Ngươi bảo nương ngươi, đến nhà ta cầu hôn."

Hứa Gia Lăng nhíu mày.

Không có tiếp lời.

Sự im lặng này rơi vào trong mắt Cố Tiểu Vũ không khác gì cự tuyệt thẳng thừng.

Cô bé hoảng hồn.

"A Lăng, hiện tại chỉ có ngươi mới có thể giúp ta..."

Hứa Gia Lăng dời ánh mắt, lại tiếp tục nhìn Cố Tiểu Vũ, nhìn vào đáy mắt đối phương, môi mỏng khẽ mở.

"Vì sao lại tìm ta?"

Tuy rằng nó còn nhỏ tuổi, nhưng vẫn chưa hiểu rõ lắm về việc thành thân.

Nhưng cũng hiểu được, đó là chuyện lớn cả đời.

Không thể tùy tiện đưa ra quyết định.

Cố Tiểu Vũ cắn môi dưới, có chút thẹn thùng nói: "Nếu như đời này ta nhất định phải gả cho một người, vậy ta liền gả cho ngươi."

Hứa Gia Lăng nhếch miệng.

Vừa muốn mở miệng.

Cửa viện xuất hiện một bóng người.

Tiền Mộc Mộc đứng trước ngưỡng cửa nhà mình.

"Tiểu Lăng, ăn cơm tối thôi."

Nghe được mẫu thân nhà mình gọi nó, trong mắt Hứa Gia Lăng xẹt qua từng tia gợn sóng, nó quay đầu muốn đi...

Cánh tay lại bị nắm lấy!

Cố Tiểu Vũ khẽ cắn răng.

"A Lăng, vậy ta coi như ngươi đồng ý."

Hứa Gia Lăng nhíu mày, hất cánh tay kia ra!

Sau đó nó đi về phía Tiền Mộc Mộc, bước chân nhẹ nhàng ~

Nhìn tiểu nhân vật phản diện chạy chậm tới, đợi đến lúc đối phương lại gần, Tiền Mộc Mộc trong lòng bật cười, không tự chủ được giơ tay xoa xoa cái đầu nhỏ.

Tay trên đầu nóng hầm hập.

Tựa như một chén trà nóng vào mùa đông.

Một ngụm uống vào, ấm đến tim phổi.

Hứa Gia Lăng nheo mắt, hưởng thụ.

Bàn tay kia chỉ dừng lại trong nháy mắt.

Liền biến mất.

Tiền Mộc Mộc quay đầu.

Đi vào trong nhà chính.

Nhìn bóng hình xinh đẹp kia.

Hứa Gia Lăng mím môi.

Đáy lòng lặng yên không một tiếng động sinh ra một tia quyến luyến.

Ngoài cửa truyền đến một tiếng vang.

Nó liếc mắt nhìn sang.

Người đứng ở bên ngoài đã rời đi.

Ngưng thần trong nháy mắt, cũng không để ý.

Đi vào nhà chính, ngồi xuống ăn cơm.

Loading...