Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vai Nữ Ác Độc - Chương 78

Cập nhật lúc: 2025-05-14 13:53:07
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghênh đón mấy ánh mắt.

Tiền Mộc Mộc cũng không trả lời.

Mà là kéo Hứa bà mụ sang một bên.

Ngồi xuống bên giường, muốn bắt mạch cho Từ Lão Hàm trên giường ——

Lại bị hất đi!

Nàng nhíu mày.

Cũng không miễn cưỡng.

Đứng ở một bên, quan sát bụng.

Cái bụng này cũng không tà dị như những lời đồn lan truyền bên ngoài, chỉ là lớn hơn bình thường rất nhiều, thoạt nhìn rất giống thai phụ mang thai năm tháng.

Ngón tay ấn ấn mấy cái lên bụng trái sưng phù, Từ Lão Hàm đau đến lông mày nhíu chặt, hung hăng trừng mắt nhìn nàng.

Nhìn thấy phản ứng này, Tiền Mộc Mộc càng thêm chắc chắn phỏng đoán trong lòng.

Nàng vuốt cằm.

Nửa là hỏi thăm, nửa là khẳng định:

"Ngươi hẳn là bị đói khát thời gian dài, thời điểm quá đói còn ăn một chút đồ không nên ăn, đúng không?"

Sắc mặt vàng khè, môi khô khốc, thân hình gầy gò quá mức, có thể là triệu chứng thiếu máu.

"Cái gì gọi là thứ không nên ăn?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Tức phụ Từ gia cau mày, nghi hoặc khó hiểu nhìn nam nhân nhà mình, "Đương gia, ngươi lén ta ăn cái gì?"

Từ Lão Hàm nằm trên giường chống đầu giường, chật vật ngồi dậy, hàng mi lại cụp xuống, ánh mắt bay loạn, hắn gần như không dám nhìn thẳng mấy người trong phòng.

"Ta, ta không ăn cái gì, Hứa Tiền thị nói lung tung."

Giọng điệu này có chút chột dạ, trẻ con ba tuổi cũng có thể nghe ra được là gạt người.

Đã bệnh thành như vậy rồi, còn mạnh miệng?

Tức phụ Từ gia lo lắng đi qua, hận không thể dùng d.a.o chẻ củi cạy miệng của đương gia nhà mình ra.

"Đương gia, chàng nói đi! Rốt cuộc chàng ăn cái gì, cái bụng của chàng đã biến thành dạng gì rồi, chàng còn không mau thành thật khai báo, chàng còn muốn sống hay không?!"

Từ Lão Hàm mím môi.

Nhanh chóng liếc mắt nhìn Từ lão thái bà bên cạnh, hoàn toàn không chịu mở miệng giống như người câm.

Vẻ mặt Từ lão thái bà có chút mất tự nhiên, bà ta gân cổ ho khan hai tiếng, rất có ý bịt tai trộm chuông.

Nhưng bà mụ lại nhìn ra manh mối, ánh mắt nhìn qua nhìn lại trên người Từ Lão Hàm và Từ lão thái bà, vẻ mặt hóng hớt muốn chia sẻ đến gần Tiền Mộc Mộc.

"Ôi! Ngươi không biết, Từ lão thái bà kia thiên vị tiểu nhi tử của bà ta, có gì tốt đều là cho nhị phòng, đại phòng này giống như con bò, làm việc nhiều nhất, ăn ít nhất..."

"Ta suy nghĩ, đoán chừng là Từ lão thái bà cắt xén lương thực của đại phòng người ta, làm hại Từ Lão Hàm này ăn không đủ no, chỉ có thể nhặt loạn vài thứ ăn... Chậc chậc, thật là thảm."

Tiếng bàn tán càng lúc càng lớn.

Tai của Từ lão thái bà bên cạnh đều nghe thấy hết.

Vẻ mặt bà ta không thay đổi.

"Hứa bà mụ, cái gì gọi là ta cắt xén lương thực của nhà đại phòng, ta cắt xén lương thực của nhà đại phòng khi nào?! Ngươi đừng có há mồm nói bừa, ngươi bịa đặt lời đồn như vậy, cẩn thận miệng thối!"

Hứa bà mụ vừa thấy Từ lão thái bà mở miệng, vội vàng trốn đến phía sau Tiền Mộc Mộc, mạnh miệng nói: "Ôi chao! Ta chỉ nói một chút mà thôi, nếu ngươi không chột dạ thì ngươi làm gì mà lớn tiếng ồn ào với ta như vậy, còn không phải là trong lòng có quỷ sao, để cho người ta nói trúng tim đen rồi."

Ngược lại bị thua một quân, Từ lão thái bà tức giận đến đỏ mặt tía tai.

Vén tay áo lên, muốn đi bắt Hứa bà mụ đánh nhau!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vai-nu-ac-doc/chuong-78.html.]

Tiền Mộc Mộc yên lặng dịch sang bên cạnh hai bước, bà mụ cũng dịch theo sau, đã lấy nàng làm tấm chắn.

Không bắt được người, Từ lão thái bà chống nạnh, tức giận kêu la: "Ngươi có bản lĩnh thì đừng trốn phía sau người khác, đến trước mặt ta mà la hét, xem ta có xé nát cái miệng thối nói hươu nói vượn của ngươi không!"

Hứa bà mụ cứng cổ, trốn ở sau lưng Tiền Mộc Mộc, dáng vẻ "Ngươi có giỏi thì tới bắt ta đi".

Tiền Mộc Mộc bị kẹp ở giữa: "..."

Nàng chính là muốn nói, cái này có quan hệ gì với nàng chứ?

Từ lão thái bà nhất định muốn bắt được bà mụ, nói cho rõ ràng, mà bà mụ giống như chơi trốn tìm vòng quanh Tiền Mộc Mộc, chính là không chịu đứng chính diện.

Hai bên lôi kéo, ầm ĩ không thôi.

Bên kia hỏi không ra kết quả, tức phụ Từ gia bị làm ầm lên không kiên nhẫn được nữa, quay đầu giận dữ kêu lên với bên này: "Đủ rồi! Đều câm miệng cho ta!"

Bị con dâu nhà mình quát trước mặt mọi người, Từ lão thái bà bỗng nhiên cảm thấy mất mặt, bà ta xù lông, chỉ vào tức phụ Từ gia định nói ——

Lại bị tức phụ Từ gia một tay đẩy ra!

Oán hận chất chứa trong lòng đã lâu, tức phụ Từ gia không nhịn được nữa, khàn cả giọng rống lên: "Lẽ nào bà mụ nói sai sao?!"

"Ta làm việc nhiều nhất, khổ nhất, mệt nhất, nhưng hàng năm chúng ta lại được phân ít lương thực nhất. Mà nhị phòng hắn làm việc nhẹ nhàng nhất, phân được nhiều lương thực nhất, mấy hài tử nhà bọn họ, đứa nào không phải ăn đến tai to mặt lớn, khỏe mạnh như vâm, lại nhìn mấy người nhà ta, mỗi người gầy như khỉ huhu..."

Nói xong lời cuối cùng, đã khóc không thành tiếng.

Từ lão thái bà nghe tiếng khóc kia, bị làm cho mất kiên nhẫn, "Mấy năm nay thu hoạch không tốt, đặc biệt là năm nay..."

Lời còn chưa nói hết, tức phụ Từ gia đã xông ra ngoài.

Trong giây lát lại vọt vào, trong tay nắm chặt con d.a.o bổ củi!

Vẻ mặt hung ác.

"Chia nhà! Chúng ta muốn chia nhà!"

Từ lão thái bà trợn mắt không dám tin, gân cổ lên hô: "Ngươi điên rồi sao?!"

Tức phụ Từ gia tới gần, giơ cao d.a.o bổ củi lên: "Ta nói rồi, chúng ta phải tách ra! Trả hết những gì mấy năm qua chúng ta đã làm đây, trả lại cho nhà ta!"

Nhìn con d.a.o chẻ củi sáng loáng, Từ lão thái bà run rẩy, không biết là bị chọc tức hay sợ hãi, bà ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Được, được lắm, chia ra đi, ngươi đừng hối hận!"

Tức phụ Từ gia hừ lạnh:

"Hối hận? Vĩnh viễn cũng sẽ không!"

Từ lão thái bà co rúm lại.

Hung ác mắng một câu rồi chạy đi như trốn.

Cục diện rốt cục khôi phục bình tĩnh, Tiền Mộc Mộc tiến lên mấy bước.

Hai tay khoanh trước ngực, nhìn Từ Lão Hàm.

"Nếu như ngươi thật sự muốn chữa khỏi bệnh thì thành thật trả lời câu hỏi của ta, như vậy ta mới có thể dựa theo những gì ngươi nói mà kê đơn thuốc tương ứng, tình huống của ngươi như vậy còn không tính là muộn, nếu như kéo dài, cũng không ai biết sẽ xuất hiện biến chứng gì."

Chỉ là ăn uống, uống mấy toa thuốc tiêu thực.

Qua không bao lâu là khỏi bệnh.

Ở thời đại của nàng, thực trệ đều là trẻ con mới mắc phải.

Đến đây, có lẽ là do gần đây khô hạn, ruộng thu hoạch không tốt, nguyên nhân lương thực trong nhà một số người không đủ ăn, dẫn đến người lớn cũng mắc phải chứng bệnh này.

Dựa vào tình hình bây giờ...

Nàng dám cam đoan, bệnh tương tự như vậy sau này tuyệt đối sẽ còn xảy ra nữa.

Nghe Tiền Mộc Mộc nói, Từ Lão Hàm vẫn không mở miệng, tức phụ Từ gia gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng.

"Đương gia, chàng rốt cuộc đang băn khoăn cái gì nha? Mau nói đi, chẳng lẽ chàng muốn ưỡn cái bụng lớn này, để cho người trong thôn chê cười sao?!"

Từ Lão Hàm cố chấp, tức giận trách cứ: "Nếu không phải ngươi gọi Hứa tam thúc tới, người trong thôn có thể biết chuyện bụng Từ Lão Hàm ta lớn sao?! Còn nữa, ai cho phép ngươi đối xử với nương ta như vậy? Thật sự là một chút dáng vẻ con dâu cũng không có! Lúc trước cưới ngươi vào cửa cũng không phải để ngươi chống đối nương ta!"

Loading...