Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vai Nữ Ác Độc - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-05-14 13:52:39
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đừng chấp nhặt với người như vậy...... Bị chính nam nhân nhà mình nói mình như vậy, trong lòng Vương thẩm nhi lập tức tức giận.

Nàng ta cứng đầu giật lấy cổ áo sau từ trong tay nam nhân mình ra, lập tức cấu cánh tay của Vương Đại Ngưu, giọng hét bén nhọn: "Vương Đại Ngưu, ngươi nói rõ cho ta! Cái gì gọi là đừng chấp nhặt với người như vậy, ta là người như thế nào chứ? Hả! Nói rõ cho ta!"

Chỗ bị véo đau đớn, Vương Đại Ngưu tức giận, miệng cũng trở nên độc ác: "Ngươi đừng vô lý nữa được không? Ngươi động tay động chân đánh hài tử người ta, ta đang xin lỗi người ta đây! Ngươi yên phận một chút được không? Nhìn dáng vẻ bây giờ của ngươi, còn giống nữ nhân không? Quả thật là một kẻ chua ngoa!"

"Cái gì?! Chua ngoa!"

Vương thẩm nhi tức đến nhảy dựng lên, không chịu thua mà hét to: "Chỉ có ngươi là người tốt phải không? Chỉ có ngươi là tài giỏi phải không? Ta biến thành thế này còn không phải là ngươi hại sao! Nếu lúc đầu ta gả vào Lưu gia ở thôn Mộc Qua, ta đến nỗi biến thành dáng vẻ như bây giờ sao? Lưu gia người ta giàu hơn nhà ngươi nhiều......"

Phu thê cãi nhau, Tiền Mộc Mộc không có hứng thú.

Dẫn mấy mấy tử, chuẩn bị rời đi.

Vương thẩm nhi tinh mắt nhìn thấy, nhanh như chớp lao tới chặn đường.

"Thế nào? Câu dẫn nam nhân nhà người khác xong thì muốn chạy à?! Hứa Tiền thị ngươi dám làm mà không dám nhận à!"

"Trong lòng ngươi nhất định cảm thấy mình rất tài giỏi phải không! Nam nhân nhà ta vì ngươi, không tiếc hạ thấp ta để nâng ngươi lên...... Ngươi đúng thật sự là không biết xấu hổ! Nam nhân của mình c.h.ế.t rồi, thì đi câu dẫn người bên gối của người khác......"

"Nếu ngươi cảm thấy cô đơn như vậy, không bằng đến thẳng thanh lâu, làm tiện nhân bị nghìn người đạm vạn người giẫm, như vậy không phải tốt hơn sao? Cứ thích làm chuyện hạ tiện, cướp nam nhân của người khác, trong lòng ngươi mới thoải mái phải không?!"

Tiền Mộc Mộc mặt lạnh như băng.

"Nói xong chưa? Nói xong thì tránh ra."

Vân Mộng Hạ Vũ

Loại người này rõ ràng chính là hai cái lỗ chứa túi nước tiểu, nhìn cái gì cũng thấy thô tục.

Nàng không muốn tranh luận với kẻ điên đang tức giận, như vậy sẽ chỉ khiến nàng giống như một kẻ thiếu năng.

Nắm đ.ấ.m đánh vào bông, Vương thẩm nhi lại càng tức giận.

Rõ ràng Hứa Tiền thị đã là nữ nhân già gần bốn mươi tuổi, nhưng trông giống như hai mươi tuổi vậy, vừa nhìn là biết đã bỏ rất nhiều công sức để bảo dưỡng...... Đúng thật là hồ ly không biết xấu hổ!

Tiện nhân!

Tiện nhân!!Tiện nhân!!!

Nàng ta muốn cào rách khuôn mặt này!

Hận thù trong mắt, càng ngày càng dày đặc.

Giương nanh múa vuốt muốn cào người!

Tiền Mộc Mộc mặt không cảm xúc.

Chuẩn xác nắm lấy tay của người kia.

"Ngươi muốn phát điên thì cứ trút lên nam nhân nhà ngươi, ta không có nhiều kiên——”

Lời còn chưa nói xong, đùi đã bị đá một cái.

Thấy váy áo người ta bị bẩn, khoé miệng của Vương thẩm nhi nở một nụ cười xấu xa, tay vẫn không ngừng vùng vẫy, la hét chửi rủa: "Đồ câu người, không được c.h.ế.t yên ổn! Ngươi là đồ điếm c.h.ế.t tiệt, không biết xấu hổ! Lão nương nhất định phải đá c.h.ế.t ngươi!"

Lưỡi chạm vào răng hàm dưới, Tiền Mộc Mộc bỗng dưng bật cười.

Chỉ là nụ cười này, không đạt đến đáy mắt.

Khóe môi cong lên, đột nhiên hạ xuống.

"Hổ không gầm, có phải ngươi tưởng ta dễ bắt nạt hay không?!"

Lời vừa dứt, Tiền Mộc Mộc nắm chặt quả đấm.

Nhắm vào má đối phương đ.ấ.m một cái!

Thân hình của Vương thẩm nghiêng ngả, ngã xuống bên ruộng!

Tiền Mộc Mộc lại không chịu tha, nhấc chân bước xuống ruộng, túm lấy cổ áo Vương thẩm nhi, giơ nắm đ.ấ.m lên lại đánh một cú, trực tiếp đánh thẳng vào mắt!

Đấm liên tiếp, đánh đến nỗi không còn sức chống trả.

Trên mặt Vương thẩm nhi dính đầy bùn, yếu ớt nằm bò trong ruộng, miệng vẫn còn đang chửi: "Tiện nhân, tiện nhân, ngươi không được c.h.ế.t tử tế......"

Vương Đại Ngưu ở bên cạnh hậm hực lên tiếng: "Hứa Tiền thị, đủ rồi đấy, bà nương nhà ta sai, nếu ngươi đánh ra chuyện gì......"

Lời vừa dứt, Tiền Mộc Mộc đột nhiên đứng dậy.

Xông về phía Vương Đại Ngưu, lại đ.ấ.m một cú!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vai-nu-ac-doc/chuong-65.html.]

"Ngươi cũng không phải thứ tốt gì!"

"Không biết nói thì im miệng! Cứ thích nói những lời khó nghe như vậy, ta thật sự nghi ngờ có phải ngươi đang biến tấu dẫn lửa lên người ta hay không, hại ta bị người điên quấn lấy, ngươi đúng là thằng ngu!"

Nắm đ.ấ.m rơi xuống như mưa, đau như sắt đập vào.

Vương Đại Ngưu ôm đầu, chạy trốn như chuột.

Nửa bên mặt của hắn ta bị đánh đến tê dại.

Sức của Hứa Tiền thị, sao lại lớn như trâu......

Đã trút hết tức giận trong lòng ra ngoài.

Tiền Mộc Mộc hai tay chống nạnh, thở ra một hơi trầm.

Liền thấy xung quanh tụ tập rất nhiều người, đều đứng từ xa, như thể sợ bị liên lụy.

Ở bên đường lớn cũng tụ tập vài người, chỉ chỉ trỏ trỏ về phía này.

Nàng hơi kéo khóe miệng.

Tầm mắt quét một vòng.

Nhìn về Vương Cẩu Đản trong đám người.

Vẫy tay về phía đó.

"Ngươi, lại đây."

Vương Cẩu Đản vô thức muốn từ chối, nhưng nhìn thấy ở trong ruộng thân nương bị đánh cho nhếch nhác không chịu nổi, lại nhìn thấy thân cha ôm đầu ngồi xổm dưới đất, liên tục kêu ai dô, nó run rẩy bước những bước nhỏ, đi lên.

Tiền Mộc Mộc quay đầu lại, gọi cả Hứa Gia Thạch đến trước mặt.

"Nói rõ chuyện này."

Vương Cẩu Đản vẻ mặt sợ hãi, miệng lại không chịu thua kém một chút nào.

"Hứa Gia Thạch đến ruộng nhà ta bắt chuồn chuồn, chuồn chuồn kia ruộng nhà ta, thì là của nhà ta, nó không nên bắt, chuồn chuồn nó bắt cũng phải là của ta."

Hứa Gia Thạch lắc đầu phủ nhận, vẻ mặt ngây thơ nói:

"Không phải, nương. Con không muốn xuống ruộng nhà nó, rõ ràng con đang ở bên kia đường nhỏ cùng Tam đệ Tứ đệ và tiểu muội muội cùng bắt chuồn chuồn."

"Là nó đột nhiên nói với con, trong ruộng nhà nó có tận mấy con to, bảo con cùng xuống, con mới đi theo xuống ruộng nhà nó, kết quả con vừa vào ruộng nhà nó, nó đã muốn cướp cần của con, con không chịu, nó liền bắt đầu chửi con."

Tiền Mộc Mộc nhìn về mấy tiểu hài nhi đang ồn ào ở phía bên kia.

"Ai nói đúng?"

Vương Cẩu Đản vừa nghe, trợn mắt nhìn mấy đứa bạn chơi cùng, mang theo vài phần uy hiếp.

Mấy tiểu hài nhi giơng mắt nhìn nhau, vừa định đứng ra nói chuyện, lại bị gia trưởng nhà mình ngăn lại, một gia trưởng trong số đó còn mang vẻ mặt bất mãn nói: "Chỉ là mấy con chuồn chuồn mà thôi, có cần phải chuyện bé xé ra to như vậy không, đúng thật là khó coi muốn chết"

Tiền Mộc Mộc nghiêng đầu, giọng nói lạnh lùng.

"Không phải hài tử nhà ngươi chịu oan ức, ngươi đương nhiên không đau không ngứa. Nếu ngươi thấy khó coi, có thể tự móc hai mắt ra, không ra tay được, ta có thể giúp ngươi."

Bị mắng như vậy, người kia có hơi run rẩy lui về phía sau.

Lại không muốn mất mặt ở trước mặt mọi người trong thôn, người kia chép miệng.

Nhỏ giọng lẩm bẩm: "Quả phụ thì vẫn là quả phụ, làm việc gì cũng có thể vứt mặt mũi xuống đất, không biết phải trái mà đánh người, bây giờ còn đe dọa người khác......"

Tiền Mộc Mộc nghe thấy tiếng, bước tới trước mắt.

Mắt nhìn chằm chằm vào đối phương.

"Ngươi nói gì?"

"Nói to lên, để ta nghe rõ."

Nàng xem như phát hiện ra rồi.

Với người ở chỗ này, đấu võ miệng không thể nhường nửa phân.

Nếu không sẽ bị coi là người dễ bắt nạt, muốn đạp thế nào thì đạp thế đấy.

Vương thẩm tử ban nãy chính là một ví dụ rất tốt, nàng vốn không muốn tính toán với người điên, kết quả đổi lại là vừa bị đá vừa bị đạp......

Loading...