Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vai Nữ Ác Độc - Chương 35

Cập nhật lúc: 2025-05-13 23:02:38
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rời khỏi vị trí bày quầy hàng ở chợ, Tiền Mộc Mộc đi đến một con đường khác.

Hai bên đường đều là cửa hàng, có cửa hàng còn mở một sạp hàng nhỏ ở bên ngoài, bày biện sản phẩm trong cửa hàng. Có vài thứ hình thù kỳ quái, không nhận ra tác dụng là gì, thoạt nhìn còn rất hiếm lạ.

Tiền Mộc Mộc đi lang thang không mục đích, thỉnh thoảng hiếu kỳ cầm lên nhìn một cái, chủ quán thấy người không mua, cũng chỉ là trợn trắng mắt, không nói thêm cái gì.

Bất tri bất giác đi dạo đến cuối con đường, nàng quay người định quay về, nhưng bên kia tường vây lại truyền đến một giọng nói quen thuộc khó hiểu...

"A Phúc! Ngươi ra phố mua miếng đậu hũ về, phải mua của nhà Trần Ký ở sát vách, đừng đi đến nhà cuối hẻm, không tươi mới!"

Một giọng nam vang lên.

"Trần Ký gia xa như vậy, không phải đều giống nhau sao... Được rồi, ta biết rồi!"

Tiếng nói vừa dứt, tiếng mở cửa vang lên.

Gần như theo bản năng, Tiền Mộc Mộc chạy vào một cửa hàng, đứng ở cạnh cửa, quan sát nam nhân đi ra từ cửa nhỏ đầu ngõ.

Tai to mặt lớn, quần áo rộng mặc trên người, đều có vẻ hơi căng chặt, ngũ quan thoạt nhìn...

Có ba phần tương tự với nguyên thân...

Tiếng đối thoại đứt quãng truyền vào trong đầu.

"Mộc nha đầu, ngươi phải biết mấy đứa nhỏ kia đối với ngươi là hận thấu xương..."

"Con nghe nương, giao bạc cho nương, nương thay con chuyển giao cho mấy đứa nhỏ kia..."

"Ta là bà ngoại của mấy đứa nhỏ kia, nếu ai dám bắt nạt bọn họ, ta là người đầu tiên không cho phép!"

"Còn không phải là do con giở tính nói muốn ăn thạch lựu, đứa nhỏ Văn Thư kia mới có thể xảy ra chuyện, cha mẹ chồng con chán ghét ngươi đến cực điểm, vết thương trên người sáu đứa nhỏ kia cũng là con tạo thành, con chính là tội nhân..."

"Con ngoại trừ nương con là ta đây, không ai đối tốt với con nữa, con chỉ có thể tin tưởng một mình ta, Mộc nha đầu à, ta chính là nương của con..."

Cơn đau nhói đột nhiên ập đến khiến Tiền Mộc Mộc không chịu nổi ôm đầu.

Qua một hồi lâu, mới khó khăn lắm tỉnh táo lại.

Cũng nhờ phúc của đoạn ký ức này, cuối cùng nàng cũng hiểu rõ, số bạc mà nguyên thân cược thắng đã đi đâu.

Hóa ra năm năm qua, nguyên thân cũng không mặc kệ mấy đứa trẻ.

Mà là trong đó, có tiểu quỷ đang làm loạn.

Nàng vừa mới bắt đầu liền rất kỳ quái, từ những ký ức còn sót lại kia phân tích, nguyên thân chơi cờ b.ạ.c vận may không tính là kém, kiếm được bạc ít nhiều cũng nên đưa cho nhà một chút mới đúng.

Dù sao nói như thế nào, đó cũng là đứa nhỏ mình mang thai mười tháng sinh ra, nguyên thân cùng nam nhân nhà mình cảm tình cũng rất tốt, sao có khả năng nhẫn tâm như thế, nói mặc kệ liền mặc kệ...

Tiền Mộc Mộc cong môi.

Ý vị thâm trường nở nụ cười.

Nhìn nam nhân mập mạp rời đi, trực tiếp đi vào trong ngõ nhỏ.

Tiếng gõ cửa vang lên.

Sau nửa ngày.

Cửa mở.

Là một phụ nhân chừng ba mươi tuổi.

Tiền gia đại nhi tức đầu cài chu trâm, bên tai đeo vòng tai bằng vàng, trên tay đeo vòng ngọc, trên người mặc cẩm phục tương đối tốt, có thể nói là đeo vàng đeo bạc, tựa như một phu nhân nhà giàu bản thấp.

Nhìn thấy Tiền Mộc Mộc tới cửa, nàng ta cố gắng nở nụ cười.

"Tiểu cô tử, ngươi tới sớm vậy."

Dứt lời, Tiền gia đại nhi tức lại duỗi cổ xông vào trong hô: "Mẹ chồng, tiểu cô tử tới cửa rồi!"

Đang ngồi trong phòng ăn điểm tâm sáng, Tiền lão thái thái nghe vậy bỗng nhiên bị sặc, không kiên nhẫn bĩu môi, ném đũa trong tay xuống.

"Vừa sáng sớm, thật là xui xẻo."

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vai-nu-ac-doc/chuong-35.html.]

Miệng thì thầm, khi chân bước qua bậc cửa, trên mặt Tiền lão thái thái lập tức nở nụ cười thân thiết, tiến lên hai bước giữ chặt cổ tay Tiền Mộc Mộc, muốn kéo nàng vào trong sân.

Tiền Mộc Mộc nhíu mày.

Hất bàn tay kia ra.

Bỗng nhiên bị hất ra, Tiền lão thái bà sửng sốt, muốn quát lớn nha đầu c.h.ế.t tiệt này, nhưng lại nghĩ đến bạc còn chưa lấy được tới tay...

Bà ta nhếch miệng cười, "Mộc nha đầu, con nói con tới chỗ này cũng không nói trước một tiếng. Nói trước một tiếng, ta cũng chuẩn bị cho con chút đồ ăn nha."

"Con đột nhiên tới, trong nhà ngay cả chén trà nóng cũng không có, con tuyệt đối đừng để trong lòng, nương luôn luôn không chú ý đến những hư lễ kia..."

Tiền lão thái thái qua loa hàn huyên hai câu, lập tức đổi đề tài:

"Lần này thắng bao nhiêu bạc? Con tới đúng lúc lắm, hôm nay họp chợ, con đưa bạc cho ta xong, ta lại đi mua mấy bộ quần áo mới cho mấy đứa cháu ngoại ngoan của ta, Thu Đông cũng đặt mua hai bộ, tránh cho mùa đông tới để bọn chúng bị lạnh..."

Khóe miệng Tiền Mộc Mộc cong lên một nụ cười.

Nhưng ý cười không tới đáy mắt.

"Ta nhớ lời này ngươi đã nói tận mấy lần, nhưng hai ngày nay ta trở về một chuyến, bọn họ đều mặc áo vá... Xin hỏi, ngươi nên giải thích như thế nào?"

Nàng ngược lại muốn xem xem, lão yêu bà này có thể bịa ra cái cớ gì.

Tiền lão thái thái đảo mắt, mở miệng nói dối:

"Con suốt ngày ở sòng bạc cũng không biết, mấy đứa nhỏ kia phải xuống đồng làm việc nha!"

"Làm việc bị sờn một chút, quần áo tự nhiên sẽ hỏng nhanh... Cái này không phải nói rõ con cho ít tiền sao, nếu con đưa nhiều một chút, nương đây cũng có thể mua thêm mấy bộ cho mấy đứa nhỏ kia."

Miệng Tiền Mộc Mộc nhếch lên.

Im lặng cười nhạo.

Thật đúng là đổi mới tam quan của nàng.

Thân là một người nương, khi nữ nhi mất đi trượng phu, thân ở thung lũng không cách nào tự cứu, còn phải tẩy não tinh thần nguyên thân, chỉ trích đều là lỗi của nguyên thân.

Người như vậy, cũng xứng làm nương?

Tiền lão thái thái nhíu mày.

Trong lòng thầm nghĩ kỳ quái.

Trước đó nha đầu c.h.ế.t tiệt này mỗi lần đều là trực tiếp đưa tiền cho bà ta, để cho bà ta liệu mà xử lý, không được bạc đãi mấy đứa nhỏ.

Nhưng hôm nay đến, hỏi đông hỏi tây, chính là không giao tiền.

Chẳng lẽ lần này trở về, phát hiện không thích hợp, sinh ra hoài nghi đối với bà ta?

Nghĩ đến đây, Tiền lão thái thái bày ra bộ mặt nghiêm túc, trả đũa lại, chất vấn: "Mộc nha đầu, chẳng lẽ con hoài nghi nương con cố ý giấu tiền của con, không có giao cho mấy hài tử sao?"

Tiền Mộc Mộc không nói gì.

Ánh mắt dò xét kia lại đủ để nói rõ hết thảy.

Trong lòng Tiền lão thái thái lộp bộp, vỗ đùi kêu oan: "Trời đất chứng giám! Ta đã là một người làm nãi nãi ngoại bà rồi, sao ta có thể làm loại chuyện thối tha đó được?!"

"Mộc nha đầu, nương con là ai, chẳng lẽ con còn không rõ ràng sao? Ta thương mấy đứa cháu ngoại kia của ta còn không kịp, ta làm sao giấu tiền được, trơ mắt nhìn bọn họ c.h.ế.t đói chứ..."

Tiền lão thái thái khóc trời đập đất, la hét một tràng dài.

Tiền Mộc Mộc cứ lẳng lặng nhìn như vậy, tựa như đang nhìn một thằng hề nhảy nhót.

Tiền lão thái thái thấy chiêu này cũng không được, sắc mặt "Bá" lại biến dạng, quay mặt quay lưng đi, ném ra đòn sát thủ cấp trọng lượng:

"Được! Mộc nha đầu, con đã không tin ta, vậy từ nay về sau con tự tay đưa tiền cược đến trên tay mấy tôn nhi của ta, như vậy con cũng hài lòng rồi chứ!"

"Lúc trước con làm chuyện kia với mấy đứa nhỏ, đến bây giờ vết sẹo của bọn họ vẫn còn lưu lại, khi đó ta nghe Hứa đại phu nói, vết sẹo kia cả đời cũng sẽ không biến mất!"

"Mấy đứa trẻ kia hận con bao nhiêu, chẳng lẽ trong lòng con không biết sao? Sự xuất hiện của con sẽ chỉ làm tăng thêm thống khổ trong lòng bọn họ!"

"Bọn họ căn bản không muốn nhìn thấy con, đối với con cũng chỉ có hận ý vô tận, hài tử lão tam kia thậm chí còn buông xuống lời hung ác, nói sớm muộn gì cũng lấy mạng của con!"

Loading...