Xuyên Thành Vai Nữ Ác Độc - Chương 28
Cập nhật lúc: 2025-05-13 23:02:22
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ầm ĩ thì ầm ĩ chứ trong lòng Tiền Mộc Mộc vẫn rất biết ơn hệ thống.
Ít nhất có sự chính xác này, nàng cũng không cần lãng phí thời gian ở trên núi khác.
Dựa theo hệ thống nói, đi về phía đông.
Núi phía đông gần đầu thôn Lộ Sơn, nơi đó không chỉ có con đường duy nhất đi thông lên trấn trên.
Hai bên đầu thôn, cách đó không xa còn có hai cái giếng.
Mọi người trong thôn đều sống nhờ vào hai cái giếng này.
Trước đó mọi người vì để tiện, đều đi đến cái giếng múc nước ở dưới sườn núi nhà trưởng thôn.
Nhưng sau đó, không biết vì sao lại khô cạn.
Từ đó về sau tất cả mọi người đều tụ tập ở đầu thôn này.
Bởi vì mặt trời vừa mới mọc không bao lâu, còn không phải rất nóng.
Phần lớn nông phụ trong thôn đều đang xếp hàng chờ múc nước, giữa trưa có nước nấu cơm ăn.
Tuy nói hai năm nay đại hạn, thu hoạch trong ruộng không tốt.
Trước mắt lại là thời điểm lương thực mới chưa mọc, nhưng mỗi ngày đều phải làm việc chăm chỉ.
Một ngày hai bữa cơm, vẫn phải ăn.
Cho dù là ăn no năm sáu phần cũng tốt, ít nhất có thể có sức xuống đồng làm việc.
Thời gian xếp hàng vừa buồn tẻ vừa nhàm chán, mọi người nói đông nói tây, nói chuyện phiếm không có nội dung chính, Mã A Muội trong đám người, tinh mắt nhìn thấy Tiền Mộc Mộc đi về phía đầu thôn bên này.
Ánh mắt vừa chuyển, nàng ta gân cổ họng la lớn:
"Đại tẩu, đây là muốn đi vào trong huyện sao?"
Lời này nghe như không có gì, nhưng cực kỳ có tính dẫn dắt.
Lời này vừa nói ra, gần như tất cả nông phụ đều nhìn về phía Tiền Mộc Mộc ở giữa đường.
Chỉ là "Quần thể tổ chức" đang nói chuyện phiếm, giống như lập tức được rót linh hồn vào.
Bắt đầu nghị luận ầm ĩ:
"Hứa Tiền thị này vừa nhìn đã biết là ngồi không yên, muốn cầm tiền trong nhà lại đi huyện đánh bạc, nàng ta thật đúng là nát đến tận xương."
"Nhà nàng ta có điều kiện gì mà có thể cá cược mãi được? Ta đoán nàng ta định lên huyện liên hệ với người môi giới, bán hết mấy đứa con của nàng ta đi."
"Đúng! Như vậy mới có tiền đánh cược chứ! Nhà nàng sao có thể luôn có tiền để nàng tiêu xài? Lúc trước Hứa tú tài cứng rắn muốn cưới Hứa Tiền thị, hiện tại mấy đứa nhỏ kia của hắn phải chịu báo ứng vì hắn ~ "
"..."
Nghe hết lời nghị luận không sót một chữ.
Tiền Mộc Mộc chán ngán ngáp dài, hoàn toàn không liên quan gì đến mình.
Những thứ này đều là nguyên thân làm, nàng tuy rằng thay thế sống trong thân thể này, lại không thay thế tư tưởng cùng lòng xấu hổ của nguyên thân, tự nhiên cũng sẽ không có khả năng có phản ứng tức giận.
Nhưng mà...
Tiền Mộc Mộc ngước mắt lên.
Liếc mắt một cái đã khóa chặt Mã A Muội trong biển người.
Người này ngược lại có chút bản lĩnh, chỉ là một câu hỏi đơn giản đã khiến cho nguyên thân nằm ở trung tâm đề tài nghị luận của mọi người.
Nhìn vào đôi mắt kia, Mã A Muội siết chặt đòn gánh trên tay, nghiến răng nghiến lợi.
Mấy đứa nhỏ nhà đại tẩu, rõ ràng đều nuôi nấng không chút quan tâm chú ý nào nhưng lại sống tốt như vậy, làm sao cũng không c.h.ế.t được.
Nhi tử của nàng ta từ khi vừa mới sinh ra, nàng ta đã cẩn thận khắp nơi, cố gắng để tốt nhất, nhưng nhi tử bảo bối của nàng ta lại không đầy một tháng đã c.h.ế.t yểu, hoàn toàn rời xa nàng ta...
Điều này không công bằng!
Nàng ta ghen ghét đại tẩu có năm nhi tử, ghen tị sắp nổi điên, nàng ta thật sự không cam lòng.
Đại tẩu cũng có thể sinh nhi tử, thậm chí sinh song bào thai và long phượng thai, dựa vào cái gì nàng ta không thể?
Vì sao chỉ mình nàng ta không thể?!
Đáng hận nhất chính là, người trong thôn thỉnh thoảng còn lấy chuyện này ra, đặc biệt đến trước mặt nàng ta nhắc tới, đ.â.m vào tim nàng ta.
Trong đầu đ.â.m một cái, Tiền Mộc Mộc nhíu chặt lông mày.
Một đoạn ký ức lớn nhanh chóng tràn vào.
Giống như là thủy triều dâng lên, mãnh liệt tùy ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vai-nu-ac-doc/chuong-28.html.]
Đi đến dưới chân núi phía Đông, Tiền Mộc Mộc mới hoàn toàn tiêu hóa hết đoạn ký ức kia.
Nhờ phúc của đoạn ký ức này, nàng đã hiểu tại sao Lưu Tiểu Hoa và Mã A Muội lại có hận ý với nàng.
Sau khi cảm thán tuổi của nguyên thân này đã ba mươi chín nhưng chuyện xưa còn rất phong phú, nàng liền leo lên trên núi.
Đi đến một bụi cây, nhìn ngó trái phải.
Sau khi xác nhận xung quanh không có ai, Tiền Mộc Mộc ấn mở hệ thống siêu thị mua một bao bột hùng hoàng, đều rải toàn thân, ngay cả tóc và mặt cũng không buông tha.
Ngạn ngữ có câu chỉ về rắn: Bảy hoành tám xâu chín quấn cây, không phải nói chơi, tháng bảy này là tháng nhất mùa hè, chính là thời kỳ cao điểm rắn ra khỏi hang.
Nàng có thể vật lộn với rắn là thật, nhưng sợ gặp rắn độc một mạng đi tong cũng là thật.
Bất kể như thế nào, vạn sự cẩn thận là thượng sách.
Sau khi chuẩn bị xong tất cả công tác, Tiền Mộc Mộc mới cất bước đi về phía núi sâu.
Càng đi sâu vào trong núi rừng, bốn bề lại càng u tĩnh.
Trong hoàn cảnh yên tĩnh cực độ, chỉ cần phát ra một chút động tĩnh, âm thanh sẽ bị phóng đại vô hạn, tiếng vang không rõ xung quanh vang lên không dứt bên tai, có gần cũng có xa.
Tiền Mộc Mộc căng thẳng sống lưng, vừa cảnh giác quan sát xung quanh, vừa tìm kiếm bóng dáng nhân sâm dại, nắm chặt đao bổ củi phòng thân, đi đến một chỗ tương đối rộng rãi, nàng thoáng buông lỏng đề phòng.
Rải bột hùng hoàng khắp xung quanh, định ngồi xuống nghỉ một lát, khẩn trương thời gian dài cực kỳ dễ cảm thấy mệt mỏi, nhất định phải hòa hoãn một chút.
Sau khi chỉnh đốn sơ qua, lại tiếp tục đứng lên.
Lại ở trong núi rừng vòng trái rẽ phải.
Đi tới đi lui, trong bụi cây đột nhiên có một con rắn nhào ra!
Tiền Mộc Mộc bị kinh ngạc.
Tập trung nhìn vào, mới phát hiện là con rắn trắng không có độc, con rắn kia từ bên chân lướt qua, rất nhanh đã biến mất ở trước mắt.
Ổn định tâm thần, tiếp tục tìm kiếm.
Chớp mắt qua đi.
Đã là giữa trưa.
Tìm từ sáng sớm, không tìm được nhân sâm.
Túi tiền của hệ thống siêu thị ngược lại tăng hơn hai trăm đồng tiền.
Tiền kiếm được trước đó, mua thuốc mua thức ăn mua gà, gần như đã tiêu hết.
Túi tiền lại phồng lên, trong đầu cũng coi như có an ủi, Tiền Mộc Mộc cũng hiểu được nhân sâm không phải dễ tìm như vậy, huống chi còn là nhân sâm trăm năm.
Bảo bối càng khó tìm lại càng phải có đủ kiên nhẫn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Không vội vàng, Tiền Mộc Mộc quay lại nơi rộng rãi kia.
Ngồi trên một tảng đá lớn, ấn mở hệ thống siêu thị.
Mua đậu hủ Ma Bà, cơm tự sôi, một chai nước khoáng.
Nàng vùi đầu bắt đầu ăn.
Đậu hũ Ma Bà này rất chính tông, hoa tiêu cay tê không chát.
Vị cay cũng không quá rõ ràng, hai bên ở mức cân bằng.
Bữa cơm, ăn sạch sẽ.
Uống hơn nửa chai nước khoáng còn lại vào trong bụng, ợ một cái, hài lòng ấn mở thu hồi rác của hệ thống siêu thị.
Lại ngồi nghỉ ngơi một lát, Tiền Mộc Mộc đứng lên, đi vào chỗ sâu hơn.
Phụ cận nơi này nàng đã tìm coi như hết rồi, hoàn toàn không có bóng dáng của nhân sâm dại, vẫn là đổi chỗ tìm đi, luôn cắm rễ ở một chỗ vĩnh viễn cũng sẽ không có thu hoạch.
Tiền Mộc Mộc ở trong rừng cây, giống như một con khỉ.
Khắp núi đồi, chạy tán loạn khắp nơi.
Cứ như vậy tìm một buổi chiều, vẫn là hai tay trống trơn.
Thân ở trong rừng sâu núi thẳm, rõ ràng có thể cảm giác được khí ẩm chung quanh trở nên nặng nề, sắc mặt Tiền Mộc Mộc ngưng tụ, cũng ý thức được thời gian không còn sớm, đã đến lúc trở về rồi.
Đi theo con đường lúc đến để xuống núi, luôn luôn cảnh giác xung quanh, Tiền Mộc Mộc không dám thả lỏng dù chỉ một khắc.
Mọi người trong thôn Lộ Sơn bình thường đều đi về phía núi Tây, gần như không đến nơi hẻo lánh lại không dễ đi tới đỉnh như núi phía Đông.
Lúc này nếu như ở trên núi gặp phải chút chuyện ngoài ý muốn gì đó, vậy thì nàng thật sự là kêu trời trời không thấu, gọi đất đất chẳng nghe.
Nhưng sự thật chứng minh, khi người ta càng sợ gặp phải chuyện gì thường thì sẽ gặp chuyện đó...