Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Vai Nữ Ác Độc - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-05-15 23:00:47
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LLgFn4wT7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Miệng của Tiền lão thái thái vẫn không chịu buông tha, la hét chửi rủa: "Ngươi rốt cuộc đã làm gì với thân ca ngươi?!! Ngươi là tiện phụ! Ngươi muốn c.h.ế.t sao!"

Tay của Tiền Mộc Mộc tay nắm chặt ngân châm, từng bước đi tới.

Khóe mắt hơi híp lại, quanh người bao phủ hàn khí không thể tan đi.

Một tay túm cổ áo của Tiền lão thái thái, ngân châm từng tấc từng tấc quét qua làn da chảy xệ, giống như lưỡi của từng con rắn độc l.i.ế.m qua, mang theo sự âm lãnh khiến người thấy kinh hãi.

Hơi thở nóng ẩm phun lên trên mặt, cả người Tiền lão thái thái run rẩy, hai chân run lẩy bẩy, bị dọa đến nỗi không dám phun ra một tiếng.

"Ta đã từng nói các ngươi một vừa hai phải rồi đúng không? Không học được cách thấy tốt thì thu, sẽ chỉ khiến các người mất cả chì lẫn chài. Chỉ cần ta muốn, ta có thể lấy mạng của các ngươi bất cứ lúc nào..."

Tiền đại nhi tức ở bên cạnh, khô khốc nói: "Tiểu cô, ngươi phải bình tĩnh, chúng ta đều là người một nhà, làm gì phải dùng d.a.o dùng ngân châm, có lời gì thì nói tử tế..."

Lời vừa nói được một nửa ——

Tiền Mộc Mộc lạnh lùng liếc nhìn một cái.

Tiền đại nhi tức hậm hực tắt tiếng.

Nhìn ngân châm càng lúc càng gần mắt, Tiền lão thái thái chỉ có thể không ngừng ngửa ra sau, kéo dài khoảng cách với ngân châm, bởi vì quá sợ hãi, giọng nói bắt đầu run rẩy kịch liệt.

"Chúng ta không cần nữa, tiền ta không cần nữa, ngươi đừng kích động, ta là nương ngươi, Mộc nha đầu, ngươi mở to mắt nhìn cho rõ, ta là nương ngươi..."

Lại không thấy Tiền Mộc Mộc thu tay, ngân châm càng đ.â.m xuống dưới.

Cảm giác áp lực mãnh liệt, ép cho khiến lưng già của Tiền lão thái thái cản bản không thể chống đỡ nổi, hai chân mềm nhũn như đứng trước núi tuyết sập, ngã ngồi xuống đất.

Ý bức ép đầu đầu, cũng tan rã sụp đổ.

Tiền lão thái thái lau mồ hôi, mở to mồm mà hít thở dồn dập, hoà hoãn một lúc lâu, cơn tức giận vô tri vô giác cũng theo đó mà bùng lên, duỗi chân quỷ khóc sói gào: "Trời đất đảo lộn rồi, đúng thật là trời đất đảo lộn! Nha đầu mà chính tay ta nuôi lớn, thế mà muốn g.i.ế.c nương nó, hu hu hu… không còn công bằng nữa!"

Tiền Mộc Mộc khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nhìn.

Không một chút lay động.

Thậm chí còn mở cửa viện ra.

Để người đến xem náo nhiệt nhìn cho rõ.

Tiền đại nhi tức đứng một bên, mặt đỏ tía tai.

Nàng rất muốn bảo mẹ chồng mau đứng dậy, chiêu này không có tác dụng với tiểu cô, người mất mặt là bọn họ, nhưng nếu ngăn mẹ chồng, sau này lại bị gây khó dễ.

Ồn đến mức khiến lỗ tai của Tiền Mộc Mộc thực sự đau, vơ lấy then cửa ở bên cửa, vung lên đánh vào mười mấy cái vào người Tiền A Phúc!

Người đã ngất, từ từ tỉnh lại.

Lắc lắc cái đầu mê mang, Tiền A Phúc thấy cả người đều đau, nhìn thấy Tiền Mộc Mộc đứng trước mặt, giống như nhìn thấy ma quỷ, đạp xuống đất mạnh mẽ lùi về sau tận mấy bước.

Tiền Mộc Mộc nhanh chóng bước lên!

Vung tay tát tận mấy cái vào mặt Tiền A Phúc, đánh đến nỗi Tiền A Phúc ngây ngẩn cả người.

Tiếng khóc lóc không ngừng vang bên tai, Tiền Mộc Mộc day day thái dương, lạnh giọng nói về phía Tiền lão thái thái: "Cút ra ngoài. Nếu không, chúng ta sẽ đến quan phủ một chuyến."

Hai chữ quan phủ, giống như phù chú trấn áp Tiền lão thái thái, lão thái thái vốn dĩ còn đang kéo giọng gào thét, lập tức câm miệng, bò từ mặt đất dậy, còn thuận tiện phủi phủi bụi trên người.

Trong lòng Tiền lão thái thái hiểu rất rõ, sau khi nhi tử bà ta ngất đi, bà ta đã không thể lấy được tiền nữa, nằm trên đất khóc lóc vốn dĩ là muốn để người đến xem náo nhiệt trách mắng Tiền Mộc Mộc, để bà ta nhân cơ hội này lại kiếm thêm một ít, không ngờ những người đến toàn bộ đều chỉ đứng xem, miệng đến động một chút cũng không có.

Không có người cho bậc thang, bà ta không xuống được.

Chỉ có thể vẫn luôn gào thét, giờ có lời này.

Tất nhiên bà ta không thể lại gào thét nữa, giống như lạn phụ không cần mặt mũi.

Mặc dù không thể đòi lại được toàn bộ số bạc, nhưng tốt xấu gì cũng lấy được tờ ngân phiếu một trăm lượng, sau này lại móc thêm ít tiền từ quỹ riêng của bà ta, là có thể mua một toà trạch tử không tồi.

Nghĩ đến chỗ này, Tiền lão thái thái vui mừng mỹ mãn sờ vào chỗ ngực, lại phát hiện không thấy ngân phiếu!

Bà ta sờ đi sờ lại, nhưng vẫn là cái gì cũng không thấy.

Khuôn mặt của Tiền lão thái thái trở nên dữ tợn, tàn nhẫn như muốn khoét Tiền Mộc Mộc, "Ngươi là thứ rẻ tiền tay chân không sạch sẽ, ngươi thế mà dám trộm tiền của ta! Trả tiền lại cho ta!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vai-nu-ac-doc/chuong-139.html.]

Chống then cửa xuống đất, Tiền Mộc Mộc hơi híp mắt.

"Bà nói cái gì?"

Nhìn then cửa to bằng cổ tay, Tiền lão thái thái lau mồ hôi, nếu như trước đây, bà ta chắc chắn một trăm phần trăm tiện nha đầu này tuyệt đối sẽ không động vào một sợi lông tơ của bà ta, nhưng bây giờ…

Tiền Mộc Mộc bước lên trước.

Ngạo nghễ nhìn Tiền lão thái thái, lệ khí giữa mì mày hằn sâu.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Nhớ lấy bài học ngày hôm nay, nếu như lần sau còn dùng hài tử nhà ta để uy h.i.ế.p ta, cho dù là cá c.h.ế.t lưới rách, ta cũng sẽ không tha cho các ngươi."

Nhìn thẳng vào đôi mắt sâu không thấy đáy, như thể muốn hút người vào trong, đáy lòng Tiền lão thái thái rùng mình, run lẩy bẩy chạy ra ngoài cửa.

Nữ nhi này, thật sự nuôi hỏng rồi…

Mẹ chồng đã chạy rồi, Tiền đại nhi tức cũng vội vàng kéo tướng công chạy ra ngoài, bởi vì quá vội, lúc ra khỏi ngạch cửa còn bị ngã lộn nhào.

Xung quanh đột nhiên vang lên một trận tiếng cười nhạo.

Tiền lão thái thái quay đầu nhìn một cái, biểu tình sửng sốt.

Bà ta còn nói đám gia hoả này là kẻ câm, không biết nói chuyện!

Tiền lão thái thái nào biết được, người ở cuối thôn sau khi chứng kiến Tiền Mộc Mộc trừng trị Hứa Ngật Đáp Hoa và cha nương Vương Cẩu Đản, tư thái anh dũng vừa hiên ngang vừa dũng mạnh khi đánh người kia, thì không dám nói lung tung trước mặt nữa.

Bọn họ đều biết, Tiền Mộc Mộc phát điên lên.

Nói đánh là sẽ đánh, không có nửa điểm mơ hồ.

Đóng cửa viện nhà mình lại.

Tiền Mộc Mộc bước nhanh đến trước mặt Hứa Gia Tề, quỳ xuống nhìn cổ cậu bé, trên đó có mấy vết bầm tím, có một vết còn chảy máu.

Trong mắt Tiền Mộc Mộc tràn đầy xót thương.

Dẫn người vào trong phòng, cẩn thận bôi thuốc.

Nhìn thấy hốc mắt của thân nương nhà mình mắt đỏ hoe, Hứa Gia Tề nặn ra một nụ cười rụt rè, nhỏ nhẹ an ủi: "Nương, không đau."

Rõ ràng người bị thương là cậu bé, người được an ủi lại là nàng... Chất đầy nỗi đau lòng không có chỗ phát tiết, Tiền Mộc Mộc đóng thuốc mỡ lại, ôm cậu bé vào lòng.

"Là nương không bảo vệ được con, xin lỗi."

Được bao bọc bởi sự dịu dàng, trên mặt Hứa Gia Tề nở nụ cười, dụi dụi đầu vào lòng của nương thân nhà mình, non nớt ríu rít nói: "Người xấu là cữu cữu và ngoại bà, nương bảo vệ được Tề Bảo, nương không sai."

Tiền Mộc Mộc hoá nước mắt thành nụ cười.

Chọc nhẹ vào chóp mũi của Hứa Gia Tề.

Hài tử trong nhà đều là áo bông sưởi ấm tim.

Cho dù là lúc nào, nàng luôn có thể nhận được sự ấm áp khác nhau.

Mẫu tử hai người cứ vậy ôm nhau ôn tồn một lúc, ở bậc cửa xuất hiện mấy bóng người, Hứa Gia Liên cũng về rồi.

Không cần hỏi, Tiền Mộc Mộc cũng biết bọn chúng đang đợi một lời giải thích của nàng.

Nàng nhấc tay vẫy vẫy.

Người ở cửa, đồng loạt bước vào trong.

Cực kỳ có trật tự, đứng thành một hàng.

Trước đây không nói cho mấy hài tử, Tiền Mộc Mộc là cảm thấy dù sao nàng cũng không cắt đứt ăn mặc của mấy hài tử, nếu như có chỗ cần tiền, trực tiếp nói với nàng là được.

Bây giờ sự xuất hiện của Tiền gia, giống như giấy dán cửa sổ bị chọc thủng.

Rất nhiều chuyện, không thích hợp giấu giếm nữa.

Tiền Mộc Mộc nói thẳng ra chuyện năm năm nay, nguyên chủ vẫn luôn đưa bạc cho Tiền gia, mà Tiền gia giấu hết tất cả, còn bịa chuyện dối trá, cùng với sự đau khổ trong lòng nguyên chủ.

Nghe xong, mấy hài tử hồi lâu không thể hoàn hồn.

Loading...