Lúc còn trẻ, tình hình giao thông , xe ngựa tiện nghi, thích lăn lộn. Bây giờ, bất kể là đường xá là xe ngựa đều cải tiến hơn nhiều, vì thể du lịch?
Lương Cửu Công lời nào, ông sẽ tham dự mâu thuẫn giữa nương nương và thái thượng hoàng . Có khi chớp mắt một cái hòa .
"Di mẫu, con với Hoằng Yến, năm sẽ Nam tuần, đừng tức giận nữa." Trong lúc Minh Huyên và Lương Cửu Công đang chuyện, Dận với một đầu tóc đen tới.
Khom lưng hành lễ, chỉ liếc mắt một cái, Lương Cửu Công phát hiện điểm khác thường của thái thượng hoàng, bởi vì cạo đầu.
Thật Dận nuôi tóc hơn một năm, bắt đầu từ năm ngoái gặp ngoài, mỗi khi gặp khác đều sẽ đội mũ, bây giờ, đằng dài quá nên dứt khoát bện thành một b.í.m tóc dày đen.
Sau khi nuôi tóc, càng ngày càng trẻ, giống như năm mươi tuổi sáu mươi năm tuổi.
Thái thượng hoàng thoái vị năm năm, mỗi năm một trẻ , mỗi xuất hiện đều đối lập với vẻ từng trải của hoàng thượng, điều khiến cho các lão vương gia đến sáu mươi tuổi đều chủ động nghỉ dưỡng sớm.
"Nhị ca, tại tóc của đen hết ?" Khi Dận Tự tiến , ngạc nhiên .
Dận nhướng mày, trả lời: "Tìm Lão Cửu , thuốc nhuộm tóc." Ban đầu vốn định chuẩn yến tiệc với hàng ngàn tham dự, khiến sứ thần các quốc lóa mắt, đó sẽ bán cho bọn họ với giá cao, nhưng mà di mẫu cho tổ chức yến hội, chỉ thể chờ đến yến tiệc Trung thu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-865.html.]
"Nhị ca, sang năm sáu mươi tuổi ." Dận Tự Cửu thì gấp, nhướng mày .
Dận nhớ đến cảnh tượng nhi tử lóc kể lể hai năm khi Lão Tứ cáo lão xin nghỉ, lập tức lạnh lùng : "Đệ thêm mấy năm nữa, Hoằng Yến rời Bát thúc của nó."
Dận Tự ôm mặt cầu xin : "Đệ sáu mươi tuổi , già mắt kém, bây giờ, Hoằng Vượng cũng thể tự đảm đương một phía, bốn nhi tử nhà đều năng lực, ngay cả tám tôn tử của cũng tệ chút nào."
Vân Mộng Hạ Vũ
Minh Huyên chớp chớp mắt, bao giờ thấy nào bán tử tôn gọn gàng như , vì thế mở miệng : "Tiểu Bát, con xem năm nay chuẩn bao nhiêu kim qua tử? Cho mỗi lớn tuổi các con sáu trăm sáu mươi sáu kim qua tử ?"
"Không !" Dận Tự vội vàng lắc đầu : "Nương nương, vì Nhị ca mà bắt nạt , mỗi sáu trăm sáu mươi sáu, hoàng a mã sinh nhiều như , chỉ riêng hoàng tử công chúa ở thế hệ của chúng năm mươi , hoàng tôn những vài trăm , còn tằng tôn... Sợ là nương nương mệt chết!"
"Chuyện do con đồng ý ? Muốn đổi ý ?" Minh Huyên thở dài : "Năm đó, khi thiếu bạc thì chính là nương nương , bây giờ thiếu, cả một đám đều giàu đến chảy mỡ, coi thường chút tiền ít ỏi của bản cung. Tiểu Bát, suy nghĩ của con như là , đến nơi đến chốn!"
"Bát cũng thật là, lười biếng." Dận Chân từ phía tới, cũng nuôi tóc giống Dận , khi nuôi tóc liền một đầu tóc xoăn, càng trẻ. Đứng bên cạnh Dận , thu hút ánh mắt của .
"Dận Tự dám! Nương nương, đừng nữa, đếm, đếm còn ?" Dận Tự để ý tới Dận Chân, vội vàng xin tha, xong liền để tôn tử đỡ chạy trốn, Lão Tứ quá âm hiểm, , còn chơi với Nhị ca và những khác trong viên tử, thể để Lão Tứ tính kế .
Thấy Dận Tự nhận lời, một nụ xuất hiện thoáng qua gương mặt của Dận Chân.
Lương Cửu Công ở một bên, dáng vẻ của thái thượng hoàng và chư vị vương gia trêu ghẹo lẫn , Thập công chúa ở trong đám đông vui vẻ tiếp đón khách khứa.