Bát ca khiến hoàng a mã tức giận, Dận Đường chỉ thể nghĩ đến vị nhạc mẫu ngay thẳng dũng cảm của .
Dận Tự cũng cảm thấy thể liên lụy, tự thấy nhân phẩm tệ, cũng từng chuyện gì khiến hoàng a mã vui, cho nên... mà chỉ cần hoàng a mã bình an là , thể cũng !
lúc thể tiến cung chuyện với hoàng thượng ca ca một chút, chuyện biển một là đủ , chẳng qua là dạo một vòng mất một năm, nếu đến một nơi nào đó xa hơn, đến khi trở về, sợ là hài tử cũng nhận nữa?
Nhìn Bát ca uể oải rời , tâm trạng của Dận Đường chút vi diệu, đến khi gặp Khang Hy, thấy hoàng a mã đang Hoằng Yến, Hoằng Tình đỡ đường, tinh thần khí sắc đều , khi hành lễ, lập tức hỏi: "Hoàng a mã, vì gặp Bát ca?"
Sắc mặt Khang Hy trầm xuồng, mở miệng : "Ngay cả ngươi, trẫm cũng gặp." Vừa trở về chất vấn , trách ! Ở thế giới đó, hài tử dám chuyện với như ?
Vân Mộng Hạ Vũ
"Vì ạ?" Dận Đường hiểu, mới trở về, cũng gây chuyện gì cả.
Khang Hy híp mắt : "Trẫm tôn tử, ngươi ?"
Không !
Dận Đường quyết đoán im lặng.
Dận Nga ở phía thật thà : "Hoàng a mã, phúc tấn của con thai."
"Tự ý rời kinh, ngươi còn mặt mũi ? Trẫm còn hỏi tội , mà các ngươi còn dám tới?"
Khang Hy hừ lạnh một tiếng, đầu với Hoằng Yến: "Đỡ hoàng mã pháp trở về! Nhìn thấy mấy thứ chướng mắt, khó chịu!"
Vất vả lắm mới trở về, còn tặng lễ mà? Cứ thể biến thành chướng mắt ?
Đây là sinh ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-855.html.]
Dận Đường và Dận Nga đều ngây , Dận Đường cho để lễ vật phong phú, đó trực tiếp đến tìm hoàng quý thái phi.
Minh Huyên thể gì đây? Chắc là ở thế giới , Khang Hy Dận Tự chọc tức, mặc dù thương yêu nhi tức Y Lạc Giai và một đôi nhi nữ của bọn họ, nhưng mà Khang Hy nhắc đến Dận Tự.
Có điều, ở phân lượng lễ vật nhiều như , nàng vẫn dùng lý do lúc để thoái thác, thời kỳ mãn kinh!
Dận Đường gật đầu hiểu rõ, ngạch nương nhà những lúc nổi điên, nữ nhân đến một độ tuổi nào đó đều sẽ như , nhưng mà ngờ nam nhân cũng ?
"Thôi , thể trêu , chẳng lẽ còn trốn ?" Dận Đường thở dài, xong hỏi thăm Minh Huyên về sức khỏe của Khang Hy.
Nghe thấy Khang Hy giường vài tháng mới tỉnh , ngay cả chuyện cũng , Dận Đường xúc động, đỏ mắt : "Khó trách hoàng a mã tức giận, đều do ..."
Miệng Dận Đường ngọt, khi rõ nguyên nhân, liền chủ động quấn lấy Khang Hy, kể cho hoàng a mã những chuyện trải qua ở bên ngoài, gặp nguy hiểm gì và phong thổ các nơi như thế nào.
Bởi vì bọn họ mang theo họa sư, còn cho vẽ nhiều tranh mang về.
Thật Khang Hy cũng tò mò, cho nên cũng đuổi Dận Đường .
"Kế tiếp định ?" Không đến lợi nhuận khi biển, Khang Hy thấy nhi tử là thật lòng thích, cho nên mở miệng hỏi.
Dận Đường dừng một chút, đó : "Để bọn nô tài , nhi tử lưu kinh thành bồi hoàng a mã, sinh thêm mấy tôn tử cho ."
"Vậy cũng xem sinh , đôi khi con cũng nên nhận mệnh, con mệnh sinh nhi tử!" Khang Hy thẳng. Ở thế giới , trong phủ của Dận Đường nhiều nữ nhân như , chẳng sinh liên tiếp năm khuê nữ mới sinh một nhi tử ? Mà nhi tử còn ốm yếu bệnh tật, sống đến thành niên.
Dận Đường cắn răng, ở trong lòng tự nhủ đây là a mã sinh, một hồi lâu mới : "Sao thể sinh , cứ chờ!"
Khang Hy khịt mũi coi thường.