"Con thể nào ôm đồm hết tất cả thứ, con nhận xem các ca ca của thể những gì, đôi khi còn hữu ích hơn nhiều so với ngoài." Sau khi Dận Tường rời , đến khi dùng cơm tối cùng với Dận , ông sắp xếp của , với Dận .
Bàn tay cầm đũa của Dận run lên, sức gật đầu, bây giờ hoàng a mã giống như khi còn nhỏ, vẫn luôn rõ ràng từng bước của cho .
"Bảo Thành , con sửa những thói hư tật của thôi, đừng để hoàng a mã thất vọng thêm nữa." Khang Hy đang ăn cơm, một cách bi thương.
Bản ông nơi một cách khó hiểu, sẽ ở đây trong bao lâu, nhưng ông sẽ cố gắng hết sức lót đường cho Bảo Thành ở đây, nhưng thể đến bước nào thì phụ thuộc bản .
Thế giới chân thực đến mức khiến ông cảm thấy khó chịu, ông quên với cảnh tượng nhi nữ hoà thuận, quen mới những đứa con tin tưởng dựa dẫm , hiện ông chỉ cảm thấy thứ hề suôn sẻ, mấy nhi tử bớt lo, nhóm nữ nhi cũng...
Đường đường là các công chúa Đại Thanh, thể để khác bắt nạt chứ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Cũng chỉ Khác Tĩnh khiến ông cảm thấy vui mừng, ít nhất nàng thể chỉnh đốn phò mã của rõ ràng đấy, dựa năng lực của bản để nắm giữ quyền lực của Mạc Bắc tay .
Khang Hy vui mừng, nhưng cũng cảm thấy chua xót, chỉ mong khi nhận thánh chỉ sách phong Cố Luân công chúa, nàng sẽ tự tin hơn nữa!
Đồng thời ông càng nhớ nhung hoàng quý phi và Tiểu Nhục Nhục của , con bé ngây thơ như , thể khác bắt nạt khi ở đó ? Nghĩ đến thôi cảm thấy đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-818.html.]
Nghĩ đến Nhục Nhục, tâm trạng của Khang Hy cho lắm, chờ đến khi thấy món tôm viên phù dung mà ngự thiện phòng đưa đến, ông càng thêm nhớ nhung, gắp một miếng bỏ trong miệng, nhưng khó thể nuốt xuống.
Hoàng quý phi của thích đồ hải sản vỏ, Nhục Nhục cũng , nhưng giống với ngạch nương của , Nhục Nhục thích lột vỏ, những lúc ăn tôm, cô bé cũng chỉ thích loại cần lột vỏ .
Tuy nhiên mỗi khi ăn cơm cùng , Tiểu Nhục Nhục sẵn sàng đích lột vỏ tôm cho ông, dáng vẻ chu đáo hiếu thuận của tiểu nha đầu vẫn còn rõ ràng ngay mắt, bây giờ còn thể thấy nữa ?
Tôm viên phù dung là món ăn yêu thích của Nhục Nhục, thấy đĩa đồ ăn , Khang Hy càng nhớ nữ nhi của hơn nữa, thậm chí còn nhiều hơn cả nhớ Bảo Thành, Hoằng Dục.
Khang Hy buông đũa xuống, kể từ khi đến đây, ngay cả ăn uống cũng mấy hứng thú.
Dù thì lúc thỉnh thoảng vẫn thể mua một ít trái cây rau củ tươi ngon với giá cao từ vườn của hoàng quý phi để nếm thử.
Mỗi dáng vẻ kìm nén của hoàng quý phi khi thu tiền, đồ ăn cũng ngọn miệng hơn nhiều. Đương nhiên chủ yếu là vì hoàng quý phi thực sự thiên phú về phương diện , hơn nữa hầu hết đồ ăn của nàng đều tươi mới và ngon miệng.
Đương nhiên Khang Hy cũng hoàng quý phi của thiếu mấy lượng bạc , nhưng nếu thể moi móc từ chỗ ông nhiều hơn nữa, nàng sẽ vui vẻ, đối với những thú vui nhỏ nhặt mộc mạc giản dị tự nhiên , Khang Hy cũng sảng khoái phối hợp.
"Hoàng a mã ?" Dận ngạc nhiên hỏi, tại luôn cảm thấy hoàng a mã đang nhớ đến nào đó?
Lúc đầu đang hoàng a mã phân tích với về tính cách của Dận Đường và Dận Tường, đó ngài đến công chúa của bằng giọng điệu chỉ tiếc rèn sắt thành thép, ngoại trừ Khác Tĩnh , nào nấy đều là quả hồng mềm, khiến ngài thất vọng thôi. Kết quả đang chuyện, hoàng a mã đột nhiên im lặng, mặt còn chút ưu thương và hoài niệm.