"Mấy năm nay ngươi từng nghĩ đến ngạch nương của ngươi ? Nàng hai bàn tay trắng nên chỉ thể canh giữ ở trong cung ngóng chờ nữ nhân của ngươi?" Khang Hy Dận Tự, châm chọc : "Chỉ cần ngươi chút hiếu thảo thì nên rằng, Quách Lạc La thị hề đặt nàng trong mắt, nàng thể nịnh nọt Nghi phi và Huệ phi, còn ngạch nương của ngươi thì ? Một mà ngay cả ngạch nương của ngươi cũng kính trọng, ngươi nghĩ nàng thực sự để ý đến ngươi ? Hừ! Nực !"
Dận Tường chớp chớp mắt hoàng a mã, ngay lập tức cảm thấy ông thật cao lớn.
Ngay cả Dận Chân cũng cảm thấy vui vẻ, hoàng a mã đúng, Quách Lạc La thị c.h.ế.t tử tế mới thể khiến hài lòng hả .
Nói xong, Khang Hy tiếp tục về phía , lúc ngang qua Dận Chân, ông thở dài : "Ngươi từng mất con, cảm giác đau đớn khi mất , nể mặt sự hiếu thảo của ngươi, trẫm sẽ lấy mạng nàng , sẽ còn Đức phi nữa, chỉ Ô Nhã thị sống lâu dài nơi cửa Phật! Trẫm sẽ để nàng sống sót, nhưng các ngươi gặp nàng, nếu ... Đừng trách trẫm vô tình!"
"Hoàng a mã..." Làm Dận Trinh thể để ngạch nương rơi cảnh như chứ, vội vàng quỳ xuống, cầu xin .
"Thập Tứ ! Đừng để trẫm thất vọng một nữa." Vừa dứt lời, Khang Hy lập tức , bên trong truyền tiếng gào rống giận dữ: "Cút!"
Dận Tường đỡ Dận Chân dậy, Tứ ca thậm chí còn thể vững, đau lòng : "Tứ ca, cố gắng chịu đựng."
Dận Trinh ngẩn , cũng vội vàng bò đến đây cùng đỡ Dận Chân, đôi môi run rẩy, hoang mang lo sợ : "Làm bây giờ? Làm bây giờ? Tứ ca, bây giờ?"
"Bình tĩnh, trở về chăm chỉ việc, khi lập công cầu xin hoàng a mã. Bây giờ... Giữ tính mạng... Quan trọng hơn." Dận Chân ngốc, nghĩ nghĩ mới , lúc nãy hoàng a mã những lời đó với Thập Tứ là đẩy về phía , dù cũng là ruột thịt, Dận Chân chỉ thể nghiến răng tiếp chuyện.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cho dù từ đầu đến cuối, trong lòng đều cảm thấy hôm nay hoàng a mã gì đó đúng lắm, nhưng Dận Chân cũng nghĩ nhiều, quá nhiều chuyện xảy , từ từ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-808.html.]
Dận Trinh liên tục gật đầu, đỡ Dận Chân ngoài.
"Tứ ca..." Dận Tự do dự .
Dận Chân dừng bước, nhưng cũng đầu mà chỉ nhẹ giọng : "Ta thể nào tha thứ cho kẻ hại c.h.ế.t Hoằng Huy, Bát , ngươi cũng may mắn, may mắn hoàng a mã với rằng ngươi nhúng tay ."
Dận Tự nhúng tay , Dận Chân cũng thể suy xét, hoàng a mã để chuyện chấm dứt Quách Lạc La thị nên cũng chỉ thể đến đây, thể hiểu tấm lòng và sự khó xử của hoàng a mã, lúc nãy ông nhớ Hoằng Huy đến run rẩy cả , cũng nhận !
Chuyện sẽ nhắc nữa, nhưng Quách Lạc La thị chắc chắn chết!
Sau khi múa bút thành văn vài tiếng đồng hồ, Dận mệt đói gọi ngự thiện, khi đang ăn uống thì thấy những chuyện xảy chỉ trong vòng nửa ngày ngắn ngủi, suýt chút nữa phá lên vì kích động.
Lão Đại giam giữ sách, lão Tam khiển trách nặng nề, ngay cả Đức phi cũng rơi đài, phận của lão Tứ và Thập Tứ cũng rớt xuống nhiều, phúc tấn của lão Bát còn nữa, thế lực của thê tộc, cho nên... Bản vẫn nên tin tưởng hoàng a mã đúng ?
Tính tính , hoàng a mã vẫn đối xử với nhất, cho dù phạm sai lầm lớn như , ngài vẫn bảo vệ ? Qủa nhiên vẫn là nhi tử hoàng a mã sủng ái nhất.
Nghĩ đến đây, trong lòng Dận trào dâng một chút cảm động lâu , cảm giác giống như niềm hạnh phúc khi còn nhỏ .
Chỉ là...
"Lúc trong Dục Khánh cung mấy đứa nhỏ qua đời, uẩn khúc gì chứ?" Nghĩ đến đây, Dận cầm đũa cũng thể nuốt trôi.