Hơn nữa còn đặc biệt nhấn mạnh, sức khoẻ của lão cha nhà cực kỳ cường tráng, đánh cực đau.
"Đình Ngọc !" Khang Hy buồn lắc đầu, đó hạ chỉ. Đặc biệt nhấn mạnh là do Trương thị lang Trương Đình Ngọc đề nghị.
Các vị quan từng thấy mảnh đất trồng lúa mạch của hoàng quý phi đều rằng hoàng quý phi cực kỳ am hiểu về phương diện trồng trọt, nhưng để những tay già chân yếu như bọn họ đích xuống đất cấy mạ...
Nghe trong thời gian Trương Đình Ngọc bắt gặp một lão thần đường , ánh mắt về phía lắm.
Minh Huyên vẽ những yêu cầu của ngoài, cắm mấy hàng, một hàng trồng bao nhiêu cây đều vẽ rõ ràng ngoài, ở giữa từng mảnh ruộng còn đào một con mương sâu.
Mặc dù những hình vẽ của Minh Huyên đều rõ ràng ngay ngắn, nhưng khi các đại thần cầm tay mấy vui vẻ.
Mặc dù mỗi mảnh ruộng đều các lão nông cầm tay dạy dỗ.
một ai dám than khổ, bởi vì đó Trực quận vương và thái tử đích thử nghiệm, nào dám lười biếng, tuy nhiên... Các lão thần ngã xiêu vẹo mặt đất chỉ một hai .
"Người già thừa nhận già, còn nghĩ là trẻ tuổi ?" Minh Huyên nổi lẩu ở trong phòng cảm thán , tiện tay gắp thêm cho Khang Hy một xâu thịt dê.
Khang Hy hít một thật sâu, thảo luận vấn đề già già gì đó với nàng, buồn bực bắt đầu ăn thịt dê.
Bởi vì hoàng quý phi yêu cầu nhiều nên thịt dê non tươi mềm đông lạnh , đó mới cắt thành từng lát mỏng như cánh ve, chỉ cần bỏ trong nồi một lát là thể ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-790.html.]
Nếu là mùa đông thì việc đông lạnh thịt dê hề khó, nhưng đang ở cuối xuân đầu hạ, mặc dù bây giờ vẫn thể tạo đá, nhưng đá cũng thể ăn , lượng cung phụng trong cung đều là những khôi băng sạch sẽ xử lý mùa đông, thịt dê cũng cần đông lạnh ở đó một hai ngày mới , vì thế ăn một nồi thịt dê tươi ngon, cần tốn chút thời gian.
Đối với những yêu cầu xa xỉ thỉnh thoảng của Minh Huyên, Khang Hy cũng để ý, dù cái gọi là xa xỉ của Minh Huyên cũng đủ tiết kiệm so với các phi tần khác.
"Những cũng đáng thương, bộ gánh nặng gia tộc đều đè lên , nếu bản bọn họ thể chống đỡ thì con cháu cũng sẽ xuống dốc, đáng thương thật! Đã như còn lo giữ gìn sức khoẻ, nào nấy bụng to đùng, thậm chí còn thể cúi xuống ." Nghe ngay cả Phúc Toàn cũng thể chống đỡ , Minh Huyên nhỏ giọng lẩm bẩm.
Nghe , Khang Hy cũng gật gật đầu đồng ý, đối với Bảo Thái, cho dù nâng đỡ như thế nào cũng thể nâng đỡ , nếu giúp đỡ, chẳng sẽ xuống dốc ?
Hơn nữa Khang Hy tự cảm thấy so với những khác, bản tinh thần trẻ tuổi.
ngay đó nảy sinh một cảm giác tự hào, ít nhất cần lo lắng đến chuyện nối nghiệp, hôm nay Bảo Thành và Bảo Thanh chủ động giúp xuống ruộng đấy.
Minh Huyên thấy Khang Hy vẫn gì, nên cũng tiếp tục chủ đề nữa, thỉnh thoảng nhắc đến là , nàng luôn nhớ rõ rằng vẫn còn một nhi tử lớn thể kế thừa gia nghiệp giống như Bảo Thành, những lúc việc gì thích gây chuyện với Bảo Thành.
"Nàng cũng ăn !" Khang Hy khẩu vị lắm, khi ăn một lát thì ngừng , thấy Minh Huyên vẫn đang ăn ngon miệng, bèn gắp cho nàng một đũa, : "Mấy năm nay nàng ăn mãi vẫn thấy mập ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Minh Huyên khựng một chút, ngẩng đầu lên, tiếp tục ăn ăn uống uống.
"Trẫm phát hiện bây giờ trẫm những khác nhiều chuyện để , cũng may nàng vẫn thể trò chuyện với trẫm." Khang Hy ăn cơm, chỉ trò chuyện.
Minh Huyên nghĩ như , nàng và Khang Hy quá nhiều chuyện để .